Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 562 - Chương 562. Có Ngon Thì Tới

Chương 562. Có Ngon Thì Tới Chương 562. Có Ngon Thì Tới

Tôi đặt sách xuống rồi nhìn hắn ta, cười lạnh: “Hắc Phong, ngươi tưởng ta không làm gì được ngươi à?”

“Ta đã lãnh giáo qua bản lĩnh của thiếu gia.” Hắn ta thò ra bàn tay phải đã bị thiêu đốt thành xương kia: “Chín ngày rồi, bàn tay này của ta từ đầu chí cuối vẫn chưa hồi phục. Uy lực thần hỏa của thiếu gia cực đại, không phải mạnh bình thường, cậu có sức mạnh tu luyện như vậy thì sao có thể không làm gì được ta chứ?”

“Vậy ngươi còn dám ra tay với bạn gái ta?” Tôi nhìn chằm chằm vào hắn.

“Ta cũng không muốn.” Hắc Phong cười giễu cợt: “Nhưng mà thiếu gia à, cậu cũng phải nghĩ cho ta chứ, cậu đã khiến bàn tay của ta trở thành như thế này, nếu như ta không làm chút gì đó thì về sau trước mặt thuộc hạ còn có thể diện gì nữa? Ta là người của minh giới, quản lý tất cả quỷ sai ở xung quanh ba trăm dặm Thượng Kinh, nếu mất thể diện với đám người ở dưới thì sau này cậu muốn ta sống như thế nào?”

“Nếu như không phải ngươi nhân lúc ta suy yếu, định cướp thần quang của ta thì tay của ngươi có bị thương thành ra thế này không?” Tôi hỏi.

“Cậu nói không sai.” Hắn cười lạnh: “Nhưng nếu như không phải cậu thì đám Chu Lão Thất cũng sẽ không chết!”

“Ngươi phái đám quỷ sai đến hạch sách An Vũ thì có lý lắm hả?” Tôi cũng cười lạnh: “Chúng chết cũng là chịu tội thay cho ngươi, ngươi còn mặt mũi mà nói ra à?”

“Không thể nói như vậy.” Hắn ta lạnh lùng nhìn tôi: “Ngược lại, chuyện tiệm quán hoặc người làm ăn với linh giới thì quỷ sai đến hạch sách, minh giới từ trước đến nay đều nhắm mắt cho qua những chuyện này. Bao nhiêu năm như vậy, bọn ta đều làm thế, mọi người đều hiểu quy tắc này, luôn trôi qua bình an vô sự. Giống như tối hôm đó, An tiểu thư thủ quan, hai con yêu đến cầu quẻ trước đó đã trả tiền xem bói cho bạn gái cậu, hồ yêu cũng lấy kim nguyên bảo để trả công, ngọc yêu cũng đưa ra chi phiếu ba trăm vạn. Kim nguyên bảo đó không phải nguyên bảo bình thường, mà là kim nguyên bảo trấn điện do Hốt Tất Liệt tổ tông nhà Nguyên đúc thành. Ở nhân gian, một thỏi đó có trị giá hai ba trăm vạn, cộng thêm chi phiếu của ngọc yêu trả đó, thì một tối các cậu cũng kiếm được năm sáu trăm vạn rồi. Chu Lão Thất có đòi các cậu một nghìn vạn là nhiều hả?”

“Không nhiều.” Tôi nói: “Nhưng bọn ta dựa vào cái gì để đưa cho hắn?”

“Dựa vào quy tắc!” Mặt hắn sa sầm: “Ta quản lý quỷ sai Thượng Kinh mấy trăm năm rồi, từ trước tới giờ đều giữ quy tắc này! Người khác đều đưa, còn các cậu lại không đưa, vậy sau này để bọn ta sống thế nào? Thuộc hạ của ta đều làm âm sai, một bên làm việc cho minh giới, một bên cũng phải sống qua ngày ở dương gian! Không có số tiền đó thì bọn ta sống thế nào?”

Tôi không khỏi bật cười.

“Cậu cười cái gì?” Hắn nhíu mày.

“Chi bằng ngươi nói là, không có số tiền đó thì ngươi tiêu xài ăn chơi chác táng, như vậy không phải thực tế hơn sao?” Tôi cười lạnh: “Ngươi ham tiền háo sắc, ham tiền tài nhân gian, cũng tham tiền tài âm gian; mê sắc âm gian cũng mê sắc nhân gian. Mấy trăm năm nay, ngươi không ngừng biến đổi thân phận, chà đạp bao nhiêu nữ tử nhân gia? Bản thân ngươi còn nhớ chính xác không? Ngươi chi tay phóng khoáng ở âm gian, tiêu tiền như cỏ rác ở nhân gian, vậy số tiền đó từ đâu mà ra?”

“Ha ha ha...” Hắn bật cười: “Cậu nói đúng! Nhưng vậy thì đã làm sao? Mấy trăm năm rồi, ta luôn như vậy, quỷ sử đại nhân không quản ta? Còn cậu lại có tư cách quản ta sao? Đúng! Số tiền mà thuộc của ta hạch sách mang về thì phần lớn đều đưa cho ta hết, vậy thì làm sao? Đây là quy tắc! Quy tắc của mấy trăm năm! Các cậu không làm theo quy tắc thì ta phải xử lý các cậu! Nếu không, về sau bọn ta làm sao có thể sống ở nơi đây nữa?”

“Ồ...” Tôi gật đầu, cố ý hỏi hắn: “Vậy ngươi muốn xử chuyện này thế nào?”

“Yêu cầu của ta rất đơn giản.” Hắn nâng cao giọng: “Các cậu cứ làm theo quy tắc, lấy ra hai nghìn vạn! Nếu đồng ý thì chuyện này coi như xong! Còn nếu không đồng ý, hừ! Bản lĩnh cậu lớn, ta không động nổi cậu, nhưng bạn gái của cậu lại không biết bất cứ thần thông pháp thuật nào! Trừ phi cả đời này cậu bảo vệ cô ta, để cô ta ở trong trận pháp, nếu không ta nhất định sẽ ra tay với cô ta, để cậu hối hận cả đời!”

“Ngươi dám!” Tôi hét lên đầy phẫn nộ, đập bàn đứng dậy.

Hắc Phong vô thức lùi ra sau hai bước, trên mặt vẫn lạnh băng, ngữ khí vẫn nghiêm túc: “Cậu thử xem ta có dám hay không! Cậu là thầy phong thủy, luôn phải đi ra ngoài làm việc, mặc dù bạn gái cậu là cao thủ thuật số, nhưng cô ta hoàn toàn không ngăn nổi ta và người của ta!”

Khóe miệng hắn ta nhếch lên nụ cười gian tà: “Hơn nữa, cô ta lại đẹp như thế, giai nhân như vậy ai mà không động lòng chứ?”

Tôi vô thức hình dung ra ngũ lôi phù, trên tay lập tức hiện lên kim quang.

Bình Luận (0)
Comment