Khả Nhi gật đầu, quay người đi đến trước mặt tiểu Quân, rồi nắm chặt lấy tay cô ấy: “Chị tiểu Quân, từ giờ trở đi, em sẽ bảo vệ chị! Những con quỷ đó còn dám đến là em thấy đứa nào giết đứa đấy!”
Tiểu Quân vui vẻ nhìn Khả Nhi, khẽ mỉm cười: “Ừ.”
Hai người con gái đó ôm chầm lấy nhau.
Tôi nhìn đồng hồ, rồi nói với hai người họ: “Vậy như thế nhé, hai người đi ăn cơm đi, bây giờ anh xuất phát đây, đến khu thành phố.”
“Anh cẩn thận đấy, đặc biệt là trên đường.” Tiểu Quân dặn dò tôi.
“Thiếu gia, đừng nương tay nhé! Thấy đứa nào giết đứa đấy!” Khả Nhi cũng nói.
“Được rồi.” Tôi đến trước mặt hai người họ, đầu tiên ôm lấy Khả Nhi rồi lại ôm tiểu Quân, mỉm cười với hai người họ, rồi quay người rời khỏi phòng khách.
Hai người họ theo tôi xuống dưới lầu, rồi tiễn tôi đến cửa.
“Đừng ra ngoài.” Tôi ngăn họ, tiếp đó rồi dặn Khả Nhi: “Nhất định bảo vệ tốt cho tiểu Quân, không được xảy ra sai sót nào.”
“Vâng!” Khả Nhi gật đầu: “Cậu yên tâm!”
Tôi nhìn tiểu Quân một cái rồi mở cửa lên xe, khởi động máy, rồi đi khỏi khu biệt thự.
Sau khi rời khỏi khu chung cư, tôi cầm điện thoại lên gọi điện cho An Vũ: “An Vũ, em đang ở đâu?”
“Em đang ở tiệm.” An Vũ nói: “Sao thế anh Ngô Tranh?”
“Bây giờ anh đang đến chỗ em!” Tôi nói: “Có chút chuyện, gặp mặt rồi nói.”
“Không phải anh đang bế quan sao?” Cô ấy không hiểu: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Nói qua điện thoại không tiện, gặp mặt rồi nói nhé.” Tôi nói.
“Vâng!” Cô ấy nói: “Trên đường đi cứ từ thôi, em đợi anh.”
“Được.” Tôi tắt máy rồi đặt điện thoại xuống, đạp ga tăng tốc độ đi về phía trước.
Trên đường không xảy ra bất cứ chuyện kỳ quái nào, Hắc Phong biết bản lĩnh của tôi thế nên không dám gây chuyện với tôi.
Hơn bảy giờ tối, tôi đến bên ngoài quán cà phê Tiểu Ngư, đỗ xe xong rồi bước vào quán.
An Vũ đang đợi tôi ở lầu một, thấy tôi đến, cô ấy đứng dậy đón: “Anh Ngô Tranh...”
“Lên lầu nói đi.” Tôi nói.
“Vâng!” Cô ấy gật đầu.
Chúng tôi cùng nhau lên lầu, đến phòng làm việc của cô ấy rồi đóng cửa lại.
“Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì rồi?” Cô ấy hỏi tôi.
“Em còn nhớ tên Hắc Phong đại nhân đó không?” Tôi nhìn cô ấy.
“Nhớ, chính là tên giật dây tên quỷ sai đến hạch sách lúc em thủ quan.” Cô ấy nói: “Hắn ta làm sao vậy?”
“Hắn ta làm loạn ở núi Ngọc Tuyền.” Tôi nói: “Mấy ngày trước lúc anh bế quan đã xảy ra chút vấn đề, hắn ta muốn nhân lúc anh không cử động được để cướp thần quang của anh, kết quả là bị thần quang của anh đốt cho bị thương ở tay phải, mấy hôm nay hắn lại đến muốn ra tay với tiểu Quân, may mà anh kịp thời phát hiện, nếu không không biết sẽ kết cục thế nào.”
An Vũ nhíu mày: “Hắn ta muốn là gì vậy?”
“Bởi vì hắn ta vẫn ôm hận trong lòng chuyện lần trước, nói chúng ta đã phá quy tắc, và đòi chúng ta hai nghìn vạn.” Tôi nói: “Hắn nói nếu như không đồng ý, hắn ta không động được anh nhưng hắn sẽ không bỏ qua cho tiểu Quân. Anh đã nói với hắn rồi, thứ gọi là quy tắc đó chúng ta không chấp nhận, tối hôm nay anh sẽ đi tìm hắn ta, kết thúc chuyện này với hắn.”
“Anh muốn giết hắn à?” An Vũ hỏi.
“Đúng vậy!” Tôi nói: “Hắn quấy rối anh, anh có thể không so đo, nhưng hắn dám có ý với tiểu Quân thì anh không thể giữ hắn lại!”
An Vũ trầm tư giây lát rồi nói với tôi: “Anh Ngô Tranh, chuyện này là do em dấy lên, thế nên để em xử lý đi.”
“Em xử lý thế nào?” Tôi hỏi.
“Đầu tiên em sẽ viết bài cho minh giới, để họ biết chuyện này.” Cô ấy nói: “Nếu như minh giới ra mặt xử lý thì chúng ta không cần tự động tay nữa. Nếu như minh giới bao che cho hắn thì em sẽ tự động thủ, giết chết hắn.”
“Minh giới có bao che cho hắn không?” Tôi hỏi.
“Khó nói lắm.” Cô ấy nhìn tôi: “Cứ gửi bài để xem thế nào đã.”
“Em trực tiếp nói với minh giới đi, anh phải tự mình động thủ.” Tôi nói: “Đêm nay anh nhất định phải giết hắn!”
“Để em ra tay.” Cô ấy nói: “Một trong những thần bảo vệ của em là nữ thần minh giới, em giết Hắc Phong thì minh giới sẽ không làm gì được em. Nhưng nếu như anh động thủ thì minh giới sẽ mất thể diện, em sợ anh và minh giới vì chuyện này mà kết thù oán với nhau.”
Tôi mỉm cười bình thản: “An Vũ, em nghĩ anh là loại người ngông cuồng hả?”
“Đương nhiên không phải rồi.” Cô ấy tò mò nhìn tôi: “Tại sao lại hỏi như vậy?”
“Sáng hôm nay, nếu như không phải anh phản ứng nhanh thì chị tiểu Quân của em đã bị Hắc Phong làm nhục rồi.” Tôi nói: “Cô ấy là phụ nữ của anh mà Hắc Phong dám có ý đồ đó thì anh nhất định phải tận tay giết hắn! Nếu không, anh còn là thằng đàn ông nữa không? Đừng nói là tiểu Quân, nếu là em hay là Khả Nhi thì cũng vậy, nếu như có người dám có ý đồ với các em, dám làm hại các em thì anh cũng diệt hắn!”