Ăn cơm tối xong, chúng tôi quay về quán cà phê Tiểu Ngư nghỉ ngơi một lúc.
Rất nhanh sau đó đã đến giờ Dậu.
Tôi tĩnh tâm lại bấm chỉ quyết bói, bói được một quẻ Ly phệ hạp, trên bát tượng cho thấy tên Hắc Phong đang trốn ở một trạm biến thế ở phía nam Thượng kinh. Ở đó hắn đã lôi kéo được bốn mươi ba tên ác quỷ và một đám nhân vật dưới đất, còn bày được một trận pháp.
Tôi không khỏi bật cười, cười rất khinh bỉ.
“Sao vậy?” An Vũ hỏi tôi.
Tôi nhìn cô ấy rồi lấy điện thoại ra, mở bản đồ, tìm được trạm biến thế đó ở phía Nam Thượng kinh, rồi đưa điện thoại cho cô ấy: “Bây giờ Hắc Phong đang ở đây!”
“Trạm biến thế?” Cô ấy sững sờ: “Hắn ta nửa người nửa quỷ, trốn ở trong trạm điện á? Chán sống rồi hả?”
“Hắn đã dẫn theo bốn mươi ba tên ác quỷ, còn có một đám côn đồ sống hơn ba mươi năm ở thế giới dưới đất Thượng Kinh.” Tôi nói: “Ngoài ra, tên này còn mời cả một thầy phong thủy, lợi dụng đám ác quỷ và đám côn đồ kia tập hợp thành một trận pháp ở trạm biến thế...”
“Trận pháp?” An Vũ cười ha ha: “Hắn ta muốn đấu trận pháp với chúng ta hả?”
“Hắn biết không đấu được chúng ta, nhưng hắn cũng biết chúng ta không muốn giết người.” Tôi nói: “Bọn chúng chọn nơi như trạm biến thế là vì lợi dụng khí trường ở nơi đó, quấy nhiễu chúng ta. Sau đó lợi dụng đám côn đồ kia làm chủ lực, đến tấn công chúng ta.”
“Chúng mình không muốn giết người.” An Vũ nói: “Trên thực tế chúng mình cũng không nhất thiết phải giết người, đó không phải chỉ là bọn côn đồ thôi sao? Em sẽ xử lý cả chúng nó lẫn đám ác quỷ kia!”
“Không, em là con gái, đừng để chúng nó làm bẩn tay em.” Tôi nói: “Trên người anh có khinh thân phù, đám côn đồ đó để anh đối phó, còn em xử lý bọn ác quỷ kia.”
“Được.” Cô ấy nhìn đồng hồ: “Vậy chúng ta xuất phát thôi.”
Tôi đứng dậy: “Đi!”
Chúng tôi đi khỏi quán cà phê Tiểu Ngư, mở cửa bước lên xe, lái xe ra khỏi bãi đỗ xe rồi phi về phía nam Thượng Kinh.
Địa điểm của trạm biến thế đó rất hẻo lánh, cách khu thành phố của Thượng Kinh rất xa, sau đi khỏi lục hoàn, chúng tôi đi men theo đường cao tốc, tiếp tục đi hơn sáu mươi cây về phía nam, tiếp đó lại xuống cao tốc, xoay quanh trục đường chính, rồi lại đi mất khoảng nửa tiếng mới tới nơi.
Lúc này, ở bên ngoài trạm biến thế đậu chi chít hơn ba mươi cái ô tô, một loạt toàn là xe hạng sang. Sát khí trong vườn rất nặng, nhưng lại không có một chút âm khí nào.
An Vũ tò mò hỏi tôi: “Sao lại không có âm khí?”
“Đám ác quỷ đó trốn ở trong trận pháp.” Tôi nói: “Hơn nữa khắp nơi trong vườn đều là máy biến thế, thế nên âm khí đã bị che lấp rồi.”
“Đây chính là cái hố bẫy đã được bày xong.” An Vũ nhếch miệng cười: “Chính là đợi chúng ta đi vào.”
“Vậy chúng ta nhanh một chút.” Tôi nói: “Làm xong việc còn về cho sớm, khách sắp đến rồi đấy.”
“Vâng!” An Vũ gật đầu.
Chúng tôi dừng xe ở chỗ xa, mở cửa xuống xe rồi đi bộ qua đó.
Trạm biến thế này có quy mô rất lớn, công trình chính là một tòa nhà có ba tầng, bên trong vườn đặt chi chít máy biến thế, cách đó rất ra có thể nghe được âm thanh ù ù cực lớn do máy biến thế phát ra. Trên bức tường vườn cao lớn vắt chằng chịt dây cao áp, chỉ có một cánh cửa sắt để đi ra đi vào.
Chúng tôi đến cửa ra vào quan sát, cánh cửa sắt mở rộng, vị trí trung tâm của vườn có một người đàn ông trung niên hơn ba mươi tuổi đứng đó, đám người này cởi trần, đứa nào đứa nấy đều hung tợn, một tay cầm dao, một tay cầm túi ni lông. Trong túi ni lông đó đều là máu màu đỏ thẫm.
Thấy chúng tôi xuất hiện, một tên bự con cầm đầu dùng dao chỉ vào hai chúng tôi, hét lên phẫn nộ: “Đ- má chúng mày! Cuối cùng cũng đến rồi! Có ngon thì chúng mày vào đây!”
An Vũ giận dữ, muốn xông lên theo bản năng.
Tôi đưa tay ra ngăn cô ấy lại: “Đây là âm huyết trận, thứ chúng nó cầm trong tay đều là kinh nguyệt của nữ tử phong trần, thứ đó dính vào người thì xúi quẩy lắm!”
“...của nữ tử phong trần...” An Vũ nhíu mày: “Sao bọn chúng ghê tởm như vậy?”
“Ghê tởm, nhưng thực sự có hiệu quả.” Tôi nhìn cô ấy một cái: “Em đợi ở đây, để anh xử lý bọn chúng!”
“Đ- má chúng mày!” Tên bự con đó tiếp tục mắng chửi: “Có ngon thì vào đây! Đứng ngoài đó nhìn gì mà nhìn? Này, tiểu tử kia, mày là Ngô Tranh đúng không? Không phải mày là thầy phong thủy sao? Có ngon thì tới! Nếu mày không dám thì cút lẹ, lại còn dám đối đầu với Hắc Phong đại nhân à? Đ- má mày, mày đi đái mà cũng không soi gương lại mình hả!”
“Câm mồm!” An Vũ đanh thép nói: “Muốn chết phải không?”
“Ây yo? Em gái nóng thế nhỉ! Ha ha ha...” Tên bự con bật cười.
Đám côn đồ sau lưng hắn ta nghe thấy cũng cười theo.