Quách Chính nhất thời kinh ngạc: “Hả? Qua đêm ở đây? Thiếu gia, chuyện này….”
“Đây là mộ tổ nhà chú, chú sợ cái gì?” Tôi nói xong, hỏi Khả Nhi: “Cậu sợ không?”
Khả Nhi nhìn bia mộ đá xanh, nhỏ giọng hỏi tôi: “Sẽ không có quỷ tới chứ?”
Tôi nhẹ nhàng cười: “Sẽ không.”
Khả Nhi yên tâm: “Không sao! Có quỷ tôi cũng không sợ!”
Một cô gái như Khả Nhi còn nói như vậy, Quách Chính ngại ngùng, chỉ có thể phân phó Trần Siêu: “Nghe thiếu gia, đêm nay ở đây!”
Trần Siêu không sợ chuyện này: “Được!” “Không cần túc trực ở đây, chúng ta đi ăn trước, trờ tối rồi quay lại.” Tôi xoay người về hướng sườn núi.
Khả Nhi vội vàng theo sau.
Quách Chính vài bước đuổi kịp tôi, hỏi: “Thiếu gia, phong thủy nơi này rốt cuộc tốt hay không? Tối qua cậu nói có vấn đề, vấn đề ở đâu? Cậu đã nhìn ra chưa?”
“Bây giờ vẫn chưa nhìn ra, tới tối sẽ biết.” Tôi nói.
“Vậy phong thủy rốt cuộc là tốt hay không?” Quách Chính trong lòng không chắc.
Tôi dừng bước chân, nhìn ông ta: “Tôi chỉ có thể nói, tổ tiên Quách gia, không tầm thường!”
Ông ta không hiểu: “Vậy rốt cuộc là tốt hay không?”
Tôi bất đắc dĩ cười một tiếng, tiếp tục đi lên sườn núi.
Quách Thần Quân thông minh cơ trí, suy nghĩ nhạy bén, mạch lạc rõ ràng, nhưng cha cô ấy…. Ha ha, không giống cha con ruột chút nào. Có điều chuyện này cũng không kỳ lạ, Quách Chính là mệnh Chấn Mộc, người như ông ta, trời sinh não ngắn, không biết cách nói chuyện, có thể nói lời chúc tết thành chửi đổng cũng là chuyện bình thường, không kỳ lạ.
Tâm tư vừa động, bước chân dừng lại, ngón tay vừa bấm quẻ, phất hiện mệnh tướng của Quách Thần Long lại giống hệt cha anh ta. Phụ tử đồng mênh, vậy phong thủy này…
Tôi xoay người nhìn hồ Nương Nương ở phía xa, lại nhìn bia mộ đá xanh, càng cảm thấy quỷ dị.
“Sao thế?” Khả Nhi nhìn hồ Nương Nương: “Phát hiện ra chuyện gì rồi?”
Tôi nghĩ một lúc: “Không có gì, tôi đói rồi, đi ăn thôi.”
Trở về thành phố, chúng tôi ăn cơm, sau đó tới khách sạn nghỉ ngơi một buổi chiều.
Tôi có nói buổi tối không qua đêm ở khách sạn, cũng không hề nói không thể đến khách sạn nghỉ ngơi. Quách Chính đặt cho tôi và Khả Nhi một phòng, phòng rất lớn, trong có hai phòng ngủ một lớn một nhỏ, mỗi người một phòng.
Sau khi trời tối, hơn 7 giờ, chúng tôi lại một lần nữa quay trở lại hồ Nương Nương.
Xuống xe, tôi nói với Trần Siêu và vệ sĩ tên Tiểu Liêu: “Các anh không cần theo, ba chúng tôi qua đó.”
“Chuyện này…” Trần Siêu nhìn Quách Chính.
“Các cậu ở đây chờ ở đây, coi chừng xe.” Quách Chính nói.
“Dạ, chủ tịch!” Hai người đồng thời nói.
Chúng tôi đi xuống sườn núi, một lần nữa trở lại bia mộ đá xanh.
Khí đất ở đây, sát khi yếu đi rất nhiều, âm khí bắt đầu xuất hiện.
Tôi để Quách Chính ở xa chờ, mang theo Khả Nhi đến gần bia mộ đá xanh, quan sát khí đất.
Khả Nhi vẫn có chút lo lắng, không nhịn được nhỏ giọng hỏi tôi: “Thiếu gia, thật sự sẽ không xuất hiện quỷ chứ?”
Tôi đưa tay dò xét sát khí trên đất: “Ngọc khôi tiên cậu cũng gặp rồi, còn sợ quỷ gì nữa?”
“Tôi không sợ… chỉ là có chút lo lắng…” Cô ấy nhìn bia mộ đá xanh xung quanh: “Ngọc khôi tiên mặc dù lợi hại, nhưng cô ấy vẫn xinh đẹp… Tối trời thế này, còn nhiều nấm mộ, âm trầm lắm…”
Tôi đứng lên, phủi đi âm khí dính trên ngón tay, không khỏi buồn bực: “Lạ thật, phản sát tuyệt địa là vùng đất bị phong bế, sao có thể có nhiều sát khí thế này? m khí ban ngày bị sát khí và dương khí áp chế, một chút cảm giác cũng không thấy, bây giờ là giờ Hợi, dương khí yếu đi là chuyện bình thường, sao âm khí cũng yếu theo? Không lẽ sát khí ở đây còn có căn cơ?”
Khả Nhi nhất thời sửng sôt: “Cậu…hỏi tôi sao?”
Tôi nhìn cô ấy, tiếp tục tự hỏi tự đáp: “Phản sát tuyệt địa, sát khí đằng đằng… Trong mộ một âm linh cũng không có, tại sao Quách gia bảy đời con truyền cháu nối, lại giàu có như vậy?”
Khả Nhi không biết làm sao: “Cậu hỏi tôi, tôi hỏi ai đây? Nếu tôi hiểu những thứ này, cũng không tới phiên cậu vất vả…”
Tôi nhìn đồng hồ: “Xem ra còn phải chờ một chút, chúng ta đừng ở đây nữa, tìm một chỗ sạch sẽ ngồi xuống.”
“Ừm, được.” Khả Nhi gật gật đầu.
Nhìn tôi ra tới, Quách Chính vội vàng bước lên: “Thiếu gia, sao rồi?”
“Còn phải chờ một lúc.” Tôi quay lại nhìn bia mộ đá xanh: “Phong thủy nơi này có điểm lạ, không hợp với lẽ thường.”
“Có điểm lạ?” Quách Chính không hiểu: “Không lẽ, cậu nhìn không ra?”
“Ông nói chuyện kiểu gì thế?” Khả Nhi khó chịu: “Cái gì mà nhìn không ra? Không phải thiếu gia vừa nói sao, phải chờ thêm một lát! Thời điểm chưa đúng, hơi đất tất loạn, phải tới đúng giờ, mới có thể xem cho rõ ràng, ông có hiểu không?”
Tôi nhất thời sửng sốt, cô ấy nói cũng đúng mấu chốt vấn đề đấy.
Quách Chính lúng túng cười một tiếng: “Ách… cô Khả Nhi, tôi không phải có ý này… Ai da thế này… nếu thời điểm chưa đúng, chúng ta lại lên xe chờ một lúc đi. Chờ đến giờ rồi, chúng ta lại tới.”
Tôi chỉ đình hóng mát cách đó không xa: “Đình ở đằng kia sửa từ lúc nào?”
“Cái đó à, năm trước mới sửa.” Quách Chính nói: “Thanh minh năm đó, tôi mang theo Tiểu Long đi tảo mộ, thằng bé dẫn theo một người bạn tới. Cậu trai đó cũng biết phong thủy, nói nơi này phong thủy vô cùng tốt, nếu như sửa cả lương đình ở bên kia, vậy lại càng tốt hơn. Tôi thấy cậu ta nói có lý, liền làm theo ý cậu ta.”
Tôi giật mình: “Cậu trai?” “Phải, cũng chỉ lớn hơn cậu một chút, tầm 26 27 tuổi.” Ông ta nói: “Cậu ta là bạn tốt của Tiểu Long, nói là rất nổi tiếng trên mạng.”
“Vậy tức là, chuyện tu sửa lương đình, thật ra là ý của con trai chú?” Tôi hỏi.
“Ách… cũng không sai lắm.” Quách Chính ho khan: “Tiểu Long nói như vậy tốt, tôi liền nghe thằng bé, dù sao cậu nhóc kia cũng là đại sự, thêu hoa trên gấm thôi mà… Thiếu gia, vấn đề cậu nói, không lẽ là lương đình này?”
Tôi hết ý kiến, khó trách Quách Thần Quân bảo ông ta chiều con trai, thật chiều đến muốn nở hoa! Phong thủy mộ tổ liên quan đến vận thế gia tộc, ông ta lại chỉ vì con trai vui vẻ, coi như một trò đùa!
Từng thấy cưng chiều con trai, nhưng tôi chưa thấy chiều đến mức độ này bao giờ!
Tôi bất đắc dĩ cười một tiếng, lắc đầu.
Quách Chính thở phào nhẹ nhõm: “Vậy thì tốt… Tôi thấy trong chuyện này, Tiểu Long hẳn sẽ không nhìn nhầm người đâu…”
Tôi lười giải thích với ông ta, xoay người dẫn theo Khả Nhi đi về phía bia mộ đá xanh.
“Ấy thiếu gia, không phải cậu nói…”
“Chú đừng đến đây, ở đó chờ đi.” Tôi không muốn nghe ông ta nói.
Tôi mang theo Khả Nhi, một lần nữa trở lại bia mộ đá xanh.
“Thiếu gia, cậu giận à?” Khả Nhi nhỏ giọng hỏi, an ủi tôi: “Cậu đừng để ý loại người này, chúng ta tới làm việc, đừng tức giận.”
“Tôi không giận!” Tôi bình tĩnh lại: “Tôi chỉ không muốn nghe ông ta nói nữa.”
Khả Nhi yên tâm: “Vậy thì tốt.”
Cô nhìn xung quanh bia mộ đá xanh: “Thiếu gia, hay là chúng ta đổi địa điểm đi? Bị một đám ma quỷ nhìn chằm chằm, lòng tôi không an…”
“Ở đây không có quỷ.”
“Không có quỷ?” Khả Nhi không hiểu: “Vậy tổ tiên Quách Gia đâu? Đầu thai hết rồi?”
Tôi xoay người nhìn chỗ bia mộ đá xanh: “Trong những ngôi mộ này, chỉ có hài cốt, không có linh thể, tổ tiên Quách Gia đầu bị nơi này đánh hồn bay phách tan…”
Khả Nhi ngây ngẩn: “Hả? Chuyện này…”
“Đây chính là điểm tôi vẫn nghĩ không ra…” Tôi nhìn cô: “Phản sát tuyệt địa hại con cháu, không hại đến linh thể, nhưng khí đất nơi này lại nhiều thêm một loại sát khí, đánh tan linh thể Quách Gia. Phong thủy thế này vô cùng quái dị, quả thực có chút nhìn không thấu…”
Khả Nhi nửa ngày mới bình tĩnh lại: “Vậy… Vậy chúng ta làm thế nào?”
“Chờ một chút, đợi đến giờ Tý.” Tôi nói: “Giờ Tý một khắc, âm dương đổi vị, nơi này rốt cuộc ẩn giấu huyền cơ gì, lúc đó sẽ rõ.”
Khả Nhi nhìn những bia mộ đá xanh, yên lặng gật đầu.