Giờ Tý rất nhanh đã tới.
Sát khí trong khí đất yếu tới cực điểm, nhưng âm khí cũng không tăng lên, ngược lại, biến thành như có như không.
Điều này khiến tôi cảnh giác.
Tôi bảo Khả Nhi: “Cậu lên xe trước đi.”
Khả Nhi không yên tâm: “Cậu ở lại đây?”
“Khí đất ở đây khác thường, cậu là con gái, dễ bị sát khí chú ý tới.” Tôi giải thích: “Không cần lo lắng, tôi không việc gì, đi đi.”
“Tôi ở lại với cậu.” Khả Nhi không muốn đi.
“Cậu ở lại cũng vô ích, mau quay lại xe đi.” Tôi dùng giọng ra lệnh nói.
Khả Nhi không biết làm thế nào, chỉ có thế xoay người đi.
Chờ đến khi cô đi đã xa, tôi nhìn đồng hồ, 10 giờ 10 phút, vừa vào giờ Tý.
Xem ra trận biến hóa ở đây mới bắt đầu.
Vì lý do an toàn, tôi cũng để Quách Chính lên xe.
Quách Chính không nói hai lời, chỉ một câu được, nhanh chóng ra khỏi lương đình, trở về sườn núi.
Lần này, bên cạnh tổ phần Quách Gia chỉ còn lại mình tôi.
Tôi lui về sau hơn chục bước, tránh khỏi thần đạo, hay tay nắm lôi quyết hộ thân, đẩy một đường khí từ đan điền, lẳng lặng nhìn khí đấy xung quanh bia mộ đá xanh, kiên nhẫn chờ đợi một khắc kia tới.
Năm phút trôi qua.
Mười phút trôi qua.
Nửa giờ trôi qua.
Tôi buông lôi quyết, cử động thân thể một chút, lại hít sâu một hơi, một lần nữa nắm lôi quyết hộ thân.
Sát khí và âm khí đột nhiên biến mất.
Tôi chau mày, vội vàng ngồi xuống, kiểm tra khí đất.
Ngay trong khoảnh khắc này, một cỗ sát khí mạnh mẽ phóng lên, ầm một tiếng xông về phía tôi. Tôi chỉ cảm thấy đầu óc ông ông. Tôi kêu đau một tiếng, bị sát khí đẩy lên cao, té ngã dưới đất.
Sát khí xen lẫn hơi nước, vạn mã tung phi, lao lên mặt đất, mãnh liệt hướng về phía chân trời. Tôi có thể thấy sát khí ngưng kết trên không trung, hình thành một con cự long, như ẩn như hiện rống một tiếng bay về phía Bắc mấy chục dặm, rơi xuống nước hồ Nương Nương.
Tôi phục trên đất thở hổn hển, nhìn cảnh tượng kỳ dị này, nửa ngày sau mới tỉnh hồn.
Dị tượng kéo dài tầm 5 6 phút, sau đó mới chậm rãi biến mất, khí đất xung quanh cũng khôi phục trạng thái bình thường, giống như ban ngày, sát khí rất nặng, âm khí tựa hồ không cảm giác được.
Sát khí ngất trời, trong đó còn mang theo hơi nước, hóa thành rồng trên không trung, sau đó rơi vào hồ phía bắc…
Tôi đột nhiên hiểu, đây không phải phong thủy bình thường, đây là lưỡng sát tương xung, là thế cục tam thủy dục long, mình làm người hưởng.*
*Nguyên văn: hỏa trung thủ lật
Thế cục tam thủy dục long thuộc* về thế cục phong thủy, cực kỳ hiếm thấy, nguyên lý chính là lợi dụng hơi nước ở sông ngầm để kích thích sát khí, lợi dụng xoáy nước rồng, hình thành thế lưỡng sát tương xung, thúc đẩy vận thế của gia chủ. Muốn tạo nên thế cục này, đầu tiên phải có sông lớn hồ lớn, sau đó dưới đất phải có thủy mạch sông ngầm, lại ở phạm vi bên trong mười dặm, có ba nhánh sông ngầm rải rác, ba nhánh sống chéo mới tạo thành xoáy nước rồng, từ đó hình thành thế tam thủy dục long. Vì vậy phong thủy thế này hoàn toàn không phải do con người có thể bố trí, là phong thủy trời tạo.
*Tam thủy là ba dòng nước, dục trong dưỡng dục, có nghĩa là ba dòng nước hợp thành rồng.
Thế cục loại phong thủy này, lấy nước nuôi rồng, mượn rồng đẩy vận, sát khí rất nặng. Ở nơi này đặt mộ phần, phải tránh đầu đuôi rồng, ở thân rồng tìm một nơi che chở. Chỉ cần lơ là, sát khí quá nặng, gia chủ ắt tan cửa nát nhà. Cho dù cẩn thận chọn được vị trí, âm linh tổ tiên gia chủ cũng sẽ bị sát khí hướng đến, không thể tồn tại, biến thành tế phẩm cho rồng nước.
Mặc dù vô cùng hung hiểm, nhưng uy lực lại to lớn, một khi chôn cất tới vị trí hợp lý, con cháu đời sau sẽ vô cùng hưng thịnh phát đạt, trở thành hào phú. Chỗ thiếu sót chính là, con trai sinh ra ắt mang mệnh Chấn Mộc, con gái mang mệnh Khảm Thủy, vì vậy gia tộc chôn cất tại đây, con trai đời đời phá của, tra nam, nhưng sinh con gái lại thông minh cơ trí, mười phần mị lực. Con trai phá của, con gái hộ gia, ba đời người một lần lên xuống, bốn mươi năm một vòng hưng suy, đây chính là chỗ quỷ dị của thế tam thủy dục long.
Cho nên nói thế cục này chính là mình làm người hưởng, giàu sang trong nguy hiểm.
Khó trách nơi này khí đất quỷ dị, lần này, tôi đã hiểu tất cả.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, đứng lên, nhìn lương đình cách đó không xa, khinh thường cười một tiếng, xoay người đi về hướng sườn núi.
Trần Siêu và Khả Nhi một mực không lên xe, chỉ khẩn trương nhìn tình hình bên này, Khả Nhi vội vàng chạy tới: “Thiếu gia!”
Trần Siêu nhanh chóng báo cho Quách Chính: “Chủ tịch, thiếu gia trở lai!”
Quách Chính mở cửa xuống xe, bước nhanh tới nghênh đón: “Thiếu gia, sao rồi?”
Tôi bảo Khả Nhi mang cho tôi chai nước, súc miệng, thuận tiện rửa tay, sau đó chỉ xe của Quách Chính: “Chúng ta lên xe nói.”
“Được!” Quách Chính gật đầu.
Hai chúng tôi lên xe, Trần Siêu đóng cửa lại. Khả Nhi không nhịn được lại gần, xuyên qua kính nhìn tôi, rất sợ tôi có chuyện.
Tôi cười với cô, tỏ ý không sao, để cô ấy tránh đi.
Khả Nhi hiểu ý, gật gật đầu, quay về chiếc xe của chúng tôi.
Tôi nhìn Quách Chính, hỏi: “Quách tiên sinh, tôi hỏi chú ba vấn đề, muốn chú thành thật trả lời.”
“Được, cậu nói đi.” Ông ta thẳng người.
“Quách gia mỗi đời chỉ có một con trai, nhưng đồng thời cũng sẽ có một con gái, nói cách khác, chính là nhà chú mỗi đời, đều trai gái song toàn?” Tôi hỏi.
“Đúng!” Ông ta gật đầu: “Ông nội tôi có một người chị, cha tôi có em gái, tôi cũng có một chị, đến đời Tiểu Long, Tiểu Quân là em gái nó.”
“Ừm.” Tôi gật đầu, hỏi tiếp vấn đề thứ hai: “Vận thế quách gia, có phải ba đời một lần lên xuống, bốn mươi năm một vòng tuần hoàn.
Quách Chính suy nghĩ một chút, bấm ngón tay tính thử: “Cậu nói thế, dường như đúng là như vậy… Từ đời thứ hai, Quách gia hai lần hưng thịnh phát đạt, sau đó mất nhà, nhưng không lâu sau lại có thể phục hồi trở lại, đến đời tôi, Quách gia đã ba lần hồi sinh rồi.”
“Nguyên nhân phá sản thì sao?” Tôi hỏi.
Ông ta bất đắc dĩ thở dài: “Nói thế nào đây? Đàn ông nhà chúng tôi, có thể làm, nhưng cũng thích chơi. Ví như ông nội tôi, thời dân quốc, ông ấy là một thương nhân kiến trúc lớn, kiếm được không ít tiền, ăn uống chơi gái hút chích, cái gì cũng ham. Sau này cải cách, sản nghiệp nhà tôi bị hợp tác hóa, ông ấy không bao lâu cũng qua đời. Cha tôi dựa vào cổ phiếu, cuộc sống cũng không tệ, sau đó một trận, lại phá sản. Khi cha tôi chết, nhà tôi không có bao nhiêu tiền, tôi liền cùng chị tôi ra ngoài nuôi gia đình. Cũng may, tiền kiếm được ngày càng nhiều, sau đó liền có được sản nghiệp bây giờ.”
Tôi gật đầu: “Vấn đề thứ ba, đêm sửa lương đình, có phải đã xảy ra chuyện không?”
“Chuyện sửa lương đình do Trần Siêu giám sát, tôi cũng không biết.” Ông ta nói: “Nếu không để tôi gọi cậu ấy, hỏi thử?”
“Đừng để anh ta lên xe, chú đi hỏi thử rồi quay lại nói với tôi.” Tôi nhàn nhạt nói.
“Được!” Ông ta xuống xe, đi về phía Trần Siêu: “Trần Siêu, ta hỏi cậu chuyện này…”
Hai người bọn họ trò chuyện vài câu, Quách Chính sửng sốt một hồi, xoay người trở lại.
“Thiếu gia, Trần Siêu nói, hôm sửa lương đình đúng là đã xảy ra chuyện.” Ông ta nói: “Đêm đó làm xong, Tiểu Long đụng xe với người ta, xe bị đụng hư, nhưng người không bị sao. Khi đó là Trần Siêu xử lý, Tiểu Long bảo cậu ấy không được nói với tôi.”
Tôi chau mày: “Không nói cho chú?”
Quách Chính lúng túng: “Ách, hôm đó Tiểu Long mang theo một cô gái, người đụng thằng bé, là bạn trai cô gái đó, cũng là con nhà giàu, Tiểu Long không bị thương, còn cô gái kia thì nghiêm trọng hơn, sau đó…sinh non rồi… Thằng bé thấy mất mặt, không cho Trần Siêu nói với chúng tôi…”
“Đứa trẻ là của cậu ấy?” Tôi hỏi.
Ông ta cúi đầu: “Chắc là vậy…”
Tôi bình tĩnh cười: “Được, tôi không còn vấn đề gì nữa…”