Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 590 - Chương 590.

Chương 590. - Chương 590. -

Chú ấy xuống giường, sau đó chúng tôi cùng nhau đi xuống dưới lầu, Châu Địch và Chu Lâm cũng vừa bước vào.

“Thiếu gia.” Chu Lâm khẽ cung người với tôi: “Tôi đến rồi.”

“Chu tiểu thư, thiệt thòi cho chị rồi.” Tôi nhìn chị ấy: “Bên chỗ anh trai chị không sao chứ?”

“Đúng đấy tiểu Lâm, anh trai con..còn tức giận không?” Phùng Cường dè dặt hỏi.

“Cha yên tâm, con đã khuyên được anh trai con rồi.” Chu Lâm nói: “Anh ấy sẽ không làm gì Phùng Viễn đâu.”

“Vậy thì tốt...” Lúc này Phùng Cường thở phào nhẹ nhõm, mặt tỏ vẻ tội lỗi nhìn Chu Lâm: “Tiểu Lâm à, con là đứa con ngoan! Phùng Viễn có lỗi với con, Phùng gia nhà ta có lỗi với con! Con yên tâm, đợi khi nào Phùng Viễn khỏi rồi thì cha nhất định sẽ bắt nó quỳ trước con, khấu đầu nhận sai với con!”

Chu Lâm cố nặn ra một nụ cười: “Cha, cha đừng nói như vậy, anh trai con không biết nội tình, cha còn không biết sao? Phùng Viễn là bị trúng tà, bị người khác khống chế, thế nên con không trách anh ấy. Chỉ cần anh ấy khỏe lại thì bảo con làm việc gì thì con cũng chịu tất.”

“Tốt! Con là đứa con ngoan!” Phùng Cường ngấn nước mắt, chú ấy nhìn sang tôi: “Thiếu gia, Phùng gia chúng tôi có được người con dâu như vậy đúng là tổ tiên bao đời tích đức mà!”

Tôi gật đầu rồi nhìn Chu Lâm: “Mấy ngày nay chị đã chịu nhiều uất ức rồi, bắt đầu từ bây giờ chị sắp khổ tận cam lai.”

Chu Lâm hiểu được ý của tôi, chị ấy ngấn nước mắt nhìn tôi đầy cảm kích: “Cảm ơn thiếu gia! Cảm ơn cậu...”

Tôi gật đầu rồi đi đến trước mặt chị: “Đến giờ rồi, chúng ta bắt đầu thôi.”

“Vâng!” Chu Lâm nói.

Tôi nhìn chị ấy một lúc rồi ghé vào tai chị, hạ giọng nói: “Bây giờ chị đến cửa phòng sách và gọi Phùng Âm ra đây.”

“Ừm.” Chị ấy quay người đi lên lầu.

Tôi đi đến trước mặt vợ chồng Phùng Cường rồi dặn họ: “Cô chú à, hai người nhắm mắt lại đi.”

“A, vâng.” Hai người họ nhắm mắt lại.

Tôi tĩnh tâm lại, không hề gấp gáp hành động, hơn nữa còn chú tâm nghe động tĩnh ở trên lầu.

Chu Lâm lên lầu mất mười mấy giây.

Châu Địch có chút nóng vội không đợi được nữa, cô ấy vừa nhắm mắt vừa hỏi tôi: “Ngô Tranh thiếu gia, cậu bảo chúng tôi nhắm mắt lại để làm gì vậy?”

“Em đừng nói nhiều như thế.” Phùng Cường nói: “Thiếu gia nói làm như thế nào thì chúng ta làm như vậy.”

“Ừm...vâng...” Châu Địch thở dài rồi lại im lặng.

Tôi không quan tâm đến họ mà yên lặng lắng nghe động tĩnh ở trên lầu.

Chu Lâm đã đến chỗ cửa phòng sách.

Chị ấy gõ vài cái rồi khẽ nói: “Phùng Âm, là chị đây, em ra đây một chút.”

Tiếng cãi nhau trong phòng sách lập tức dừng lại.

Phùng Âm mở cửa bước ra: “Chị dâu, chị quay về rồi à?...A, anh đừng ra đây! Đợi ở trong đó đi!”

Chị ấy đẩy Phùng Viễn quay lại phòng sách, rồi đóng cửa lại rầm một tiếng.

Tôi có linh cảm, có thể bắt đầu rồi.

Tôi nhanh chóng bấm chỉ quyết, trong tay xuất hiện kim quang, tiếp đó lấy tốc độ nhanh nhất niết vào ấn đường của hai vợ chồng Phùng Cường, dùng kim quang niết ra mồi lửa ở trong ấn đường của họ, dùng sức niết mạnh, mồi lửa hóa thành khí đen rồi biến mất.

Thân người hai vợ chồng họ mềm oặt, ngay lập tức ngã bổ nhào xuống đất, mất đi ý thức.

Tiếp đó thân hình tôi rẹt một cái lên trên lầu, đến trước mặt Phùng Âm và Chu Lâm.

Hai người họ đều sững sờ, vừa định nói thì bị tôi nết vào ấn đường họ một cái, tiếp đó thân người mềm nhũn rồi ngã xuống đất, hôn mê bất tỉnh.

Tôi liếc nhìn Chu Lâm ở trên đất một cái rồi niết tắt đi ngọn lửa ở trong tay.

Cả quá trình này không đến ba giây.

Mồi lửa của truy linh hỏa không khó phá giải, chỉ cần ngắm chuẩn, dùng kim quang niết ra là có thể phá giải rồi. Nhưng mồi lửa một khi bị phá giải thì bên nữ âm dương sư đó sẽ cảm nhận được, nếu động tác tôi chậm thì cô ta sẽ lập tức dùng chú kích hoạt mồi lửa còn lại.

Lúc này hai vợ chồng Phùng Cường, Phùng Âm và Chu Lâm đã an toàn rồi, đồng thời tôi đã bị lộ, tôi bắt buộc phải khống chế được truy linh hỏa trên người Phùng Viễn và phá giải nó trước khi nữ âm dương sư đó phản ứng lại.

Tôi đẩy cửa bước vào phòng sách, thân hình rẹt một cái đến phía trước Phùng Viễn.

Phùng Viễn thất kinh: “Cậu là ai?”

Tôi mặc kệ anh ấy, một tay đẩy anh ấy vào tường, bấm chỉ quyết rồi ấn vào ấn đường của anh ấy, dùng kim quang phong đám lửa trong thần quang ấn đường của anh ấy, niệm chú phong linh: Ngũ hành cấm chế, lục hợp vi lao, sắc!

Thân người Phùng Viễn rung lên mạnh mẽ, anh ấy phát ra tiếng hét thảm thiết, tiếp đó trượt xuống, ngồi phịch xuống đất, yếu ớt ngục đầu xuống.

Tôi cúi người xuống, đưa tay ấn chặt trung đan điền của anh ấy rồi kim quang nhanh chóng tiến vào mạnh chính, bắt đầu giúp anh ấy loại bỏ truy linh hỏa.

Bình Luận (0)
Comment