Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 81 - Chương 81. Bốn Mươi Lăm Mạng Người

Chương 81. Bốn Mươi Lăm Mạng Người Chương 81. Bốn Mươi Lăm Mạng Người

“Được.” Lão Triệu lấy điện thoại, ra ngoài gọi điện.

Châu Thanh thở phào nhẹ nhõm, chắp hai tay, cảm khái nói: “Thiếu gia, công đức vô lượng…”

Lý Xuyên kích động đứng lên, nắm lấy hai tay tôi: “Thiếu gia! Cảm ơn cậu! Thật sự cảm ơn cậu!”

“Đừng vội cảm ơn sớm.” Tôi bình tĩnh nhìn anh ta: “Chuyện này quá khác thường, tôi cũng không chắc chắn, có điều mạng người quan trọng, tôi chỉ có thể làm hết sức mình.”

“Được! Chỉ cần cậu chịu hỗ trợ là được!” Lý Xuyên kích động nói.

Lão Triệu mở cửa phòng khách: “Thiếu gia, một giờ nữa Khả Nhi sẽ đến.”

“Ừ.” Tôi nhìn Lý Xuyên: “Đừng kích động, ngồi xuống đã.”

“Được! Cảm ơn thiếu gia!” Lý Xuyên lau nước mắt, dùng sức gật đầu.

Chúng tôi một lần nữa ngồi xuống, uống trà, tôi hỏi anh ta: “Trước khi anh xây công xưởng đó có tìm thầy tới xem phong thủy chưa?”

“Đã xem rồi.” Lý Xuyên nói: “Đó là đại đồ đệ của Trầm lão, là bạn thời trung học của tôi, tên là La Tú Sơn. Mảnh đất này là anh ấy chọn giúp tôi, anh ấy nói ở đó khí đất cực tốt, ba mươi tấc ở dưới đều là đất ruộng, ở đó xây công xưởng ắt thuận buồm xuôi gió, vận số phát đạt. Tôi tin lời anh ta mới quyết định đầu tư.”

“Vậy lúc đào móng có nhìn xem đó thật sự là đất ruộng không?” Tôi hỏi.

“Lúc khảo sát địa hình đã xem rồi, La Tú Sơn nói không sai, ở đó có đến ba mươi tấc đất ruộng trù phú, hơn nữa còn vô cùng đồng đều.” Lý Xuyên nói: “Khi đào móng, chúng tôi đào sâu hơn 20 thước, đất bùi đào lên còn mùi thơm thanh thanh, tuyệt đối là đất tốt.”

“Không lẽ không có chuyện lạ gì xảy ra?” Tôi nhíu mày.

“Cái này… đúng là có chuyện lạ.” Lý Xuyên nói: “Sau khi đào móng nhà máy chính xong, tối hôm đó đột nhiên nổi lên gió lốc rất lớn, thổi bay dụng cụ, làm bị thương mấy công nhân. Ngày hôm sau mời La Tú Sơn lên xem, bảo tôi đóng 23 cái cọc thép Long Văn(*). Anh ấy nói phong thủy nơi này quá tốt, động đến nơi đây làm quỷ thần ghen tị. Dùng cọc thép cố định long khí dưới đáy sẽ không có việc gì nữa.”

(*)Cọc thép có hoa văn hình rồng.

“Cọc thép Long Văn…” Tôi nghĩ ngợi: “Vậy sau đó thì sao?”

“Sau đó quả thật không sao nữa.” Lý Xuyên nói: “Công trình thi công vô cùng thuận lợi, cũng không xuất hiện chuyện lạ nào nữa, cho đến khi xuất hiện trận sương mù kia.”

Lão Triệu không nhịn được hỏi: “Sau khi chuyện đó xảy ra, La đại sư đó nói thế nào?”

“Chuyện này anh ấy không biết.” Lý Xuyên nói: “Hàng năm vào thời điểm này La Tú Sơn sẽ ra nước ngoài bế quan. Cho nên vào lúc xảy ra chuyện kia, anh ấy không có trong nước, tôi cũng không liên lạc được với anh ấy. Tôi đi Hàng Châu thỉnh giáo Trầm lão, đem cả tài liệu khu vực quanh nhà máy theo. Trầm lão xem xong cũng bảo phong thủy không vấn đề.”

Lão Triệu nhìn tôi: “Thiếu gia, sao tôi cứ thấy tay họ La kia có vấn đề, đang êm đẹp, đóng cái gì cọc Long Văn? Cọc thép Long Văn không phải dùng để tránh tà sao? Tôi từng thấy trên mạng, nói bên Thân Thành cũng có một cái cầu vượt có trụ cầu làm như vậy.”

“Anh Phi, những lời này không thể nói bậy.” Lý Xuyên nói: “La Tú Sơn là bạn học trung học của tôi, quan hệ vô cùng tốt. Hơn nữa từ khi tôi bắt đầu làm ăn đều là anh ấy tới xem phong thủy giúp, nếu không có anh ấy chưa chắc đã có tôi ngày hôm nay. Nếu anh ấy muốn hại tôi, còn phải chờ đến bây giờ sao?”

Lão Triệu nghiền ngẫm cười một tiếng: “Bạn học cũ thì sao? Tôi nói anh nghe, chuyện thế này tôi thấy cũng nhiều rồi, càng là bạn học cũ anh em tốt, hại người đều không thấy máu. Anh qua lại với anh ta lâu như vậy, chẳng lẽ một chút mâu thuẫn cũng không có?”

Lý Xuyên kích động đứng lên: “Anh Phi, tôi phải cắt lời anh, những lời này của anh đều không có căn cứ!”

Lão Triệu nhún vai: “Cũng chẳng sao cả, dù sao tôi cũng không biết anh ta, coi như anh ta hại người, cũng không hại đến tôi.”

“Anh!” Lý Xuyên nổi giận.

“Lý Xuyên!” Châu Thanh nhíu mày: “Em thái độ gì thế?”

Lý Xuyên cũng cảm thấy mình thất thố, sắp xếp lại tâm tình, nói xin lỗi với lão Triệu: “Thật xin lỗi anh Phi, vừa rồi thái độ tôi không tốt, mong anh tha thứ.”

“Haizz, cái gì chứ, sao phải xin lỗi.” Lão Triệu cười khoát tay: “Mau ngồi mau ngồi! Tri thức như các anh lễ phép chu toàn, chúng ta đều là bạn, con người tôi nói chuyện mất não, nghĩ đến đâu nói đến đấy. Giám đốc Lý, anh đừng để bụng tôi! Ha ha ha…”

Lý Xuyên ngại ngùng, lúng túng ngồi xuống, suy nghĩ một lúc lại hỏi tôi: “Thiếu gia, cậu cảm thấy anh Phi nói có lý không? Có phải cọc thép Long Văn thật sự có vấn đề?”

Tôi đang suy nghĩ chuyện này, nghe anh ta hỏi, lắc đầu: “Cách làm của La đại sư không sai, những nơi khí mạch đặc biệt tốt, có thể sẽ có linh thể tu luyện ẩn nấp. Nếu quả thật là như vậy, dùng cọc thép Long Văn trấn áp khí mạch, bọn chúng sẽ không dám tới náo loạn.”

Lý Xuyên thở phảo nhẹ nhõm: “Vậy tôi yên tâm rồi.”

“Nếu không phải như vậy thì sao? Nếu như nơi đó vốn dĩ không có linh thể quấy rối thì sao?” Lão Triệu không nhịn được hỏi.

Tôi nhìn anh ấy: “Không có bằng chứng, không thể nói như vậy được.”

Tôi đang muốn nhắc nhở anh ấy, đừng nói nữa, Lý Xuyên và La Tú Sơn quan hệ không bình thường, người ta không thích nghe.

Lão Triệu thông minh thế nào, hiểu ý cười một tiếng: “Cũng phải, chuyện này không nên suy nghĩ tăm tối.”

Nhưng Lý Xuyên lại để tâm, hỏi tôi: “Thiếu gia, tôi thấy anh Phi nói có lý, nếu nơi đó vốn không có linh thể thì sao?”

Tôi cười nhạt: “Không có linh thể, gió lốc ở đâu ra?”

“À, cũng đúng…” Lý Xuyên thở phào nhẹ nhõm, yên tâm.

Tôi và lão Triệu trao đổi ánh mắt, tự hiểu ý, La Tú Sơn này, khó nói.

Bình Luận (0)
Comment