Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 86 - Chương 86.

Chương 86. - Chương 86. -

Khả Nhi không để ý đến anh ta, sau khi đến nơi, dừng xe lại, cô mở cửa xuống xe, quỳ bên vệ đường tiếp tục nôn.

Tôi cật lực nhảy xuống, tháo khẩu trang, nôn thốc nôn tháo.

Lý Xuyên vừa nhìn, vội cầm nước đến cho chúng tôi: “Thiếu gia, hai người không sao chứ?”

Tôi nôn mấy lần, nhận lấy nước súc miệng, đứng dậy chạy đến bên Khả Nhi, đỡ lấy cô: “Cậu thế nào rồi?”

“Không… không sao.” Khả Nhi nôn xong, trong bụng cũng không còn gì để cho ra nữa.

Tôi vỗ vỗ lưng cô, bất đắc dĩ nhìn nhà xưởng ở xa, không nhịn được mắng một câu: “Mẹ nó, thế này con mẹ nó nhìn sao được…”

“Tôi đã nói chuyện này tà tính mà.” Lý Xuyên bất đắc dĩ nói: “Bây giờ chúng ta còn cách nhà máy tầm 5 cây số, coi như một khoảng cách an toàn, nếu đứng quá gần, lúc nào cũng có thể ngất xỉu.”

Khả Nhi nôn xong, lấy nước từ tay tôi, liều mạng súc miệng.

Tôi nghĩ ngợi, bảo Lý Xuyên: “Cho tôi ống nhòm.”

“Được!” Lý Xuyên quay người bảo trợ lý: “Đi trấn Vạn Sơn mua ống nhòm.”

“Dạ, giám đốc Lý!” Trợ lý gật đầu, lên xe.

Lý Xuyên lúc này mới nhớ tới hỏi tôi: “Thiếu gia, cần ống nhòm làm gì?”

“Chỗ đó sát khí quá nặng, không thể đến gần.” Tôi chỉ phía Đông công xưởng: “Đằng xa kia là núi?”

Lý Xuyên nhìn nhìn, gật đầu: “Phải! Hai bên bãi Sư Tử đều là núi, phía Đông là núi Dã Lang, phía Tây là núi Hắc Hổ.”

Tôi nhíu mày: “Núi Dã Lang? Núi Hắc Hổ? Nơi này sói trái hổ phải, song sát tương giáp(*), La Tú Sơn còn nói nơi này phong thủy tốt?”

(*) Hai hung thần sát tinh đối đầu

“Không phải, anh ấy từng nói qua vấn đề này.” Lý Xuyên vội vàng giải thích: “Anh ấy bảo bên trái có sói, bên phải có hổ, nhìn thì xui xẻo, nhưng những năm nay địa phương mở mang. Núi Dã Lang ở phía Đông và Hắcc Hổ phía Tây cũng sắp bị đào bằng nhau, cứ như vậy, sát khí yếu, anh ấy bảo sát khí vì tài, gọi là hai đường đưa tài lộc tới, bảo bãi Sư Tử này, là một nơi tụ bảo…”

Tôi trừng mắt nhìn anh ta, nhảy lên nóc xe, nhìn kỹ núi Dã Lang ở bên trái.

Xuyên qua lớp sương mù, loáng thoáng có thể thấy, sườn núi bị chém gãy, mặc dù cao độ lên xuống, nhưng chỉ lại dư lại ngọn núi một mảnh tàn tạ, vô cùng dữ tợn.

Lòng tôi run lên, vội vàng quay lại, nhìn núi Hắc Hổ bên phải, chỉ thấy sương mù bên này rất dày, lờ mờ thấy đường ranh giới, dựa vào phán đoán, núi Hắc Hổ rõ ràng cao hơn, dấu vết bị đào cũng không rõ ràng.

“Ống nhòm! Ống nhòm!” Tôi gầm hét.

“Mau gọi điện!” Lý Xuyên vội vàng ra lệnh cho trợ lý còn lại: “Bảo cậu ta tăng tốc! Nhanh trở lại!”

Lúc này, Khả Nhi đã tỉnh lại, cô ngẩng đầu nhìn tôi, thẳng người, cô gắng leo lên xe, đưa tay ra với tôi: “Thiếu gia, kéo tôi lên với…”

Tôi đưa tay kéo cô lên, hỏi: "Thế nào?"

"Tôi không bản lĩnh khác, chỉ được mắt rất tốt." Cô nhìn về phía Tây: "Có phải nhìn bên kia không."

"Đúng." Tôi nhìn cô: "Cậu có thể thấy rõ sao?"

Cô nhắm mắt lại, ngưng thần trong chốc lát, chợt mở mắt ra, mắt nhìn núi Hắc Hổ, cặp mắt lóe lên.

"Tôi có thể thấy rõ ràng." Cô nói: "Thiếu gia, cậu muốn nhìn gì, tôi giúp cậu nhìn!"

Tôi mừng rỡ, vội vàng hỏi: "Ngọn núi kia đào chưa?"

"Phía trước có một ngọn núi, đỉnh núi không bị đào." Cô nhìn phía xa xa: "Giống như một bệ nhỏ, phía sau ngọn núi cũng nguyên vẹn, mẹ nó... không trách gọi núi Hắc Hổ, trông như con hổ lớn..."

Tôi nhíu mày: "Giống như hổ?"

"Đúng! Vô cùng giống." Khả Nhi nói.

Tôi đột nhiên hiểu: "Núi Hắc Hổ... ngọn núi phía sau mới là Hắc Hổ, trước mặt đào bằng nhau, biến thành đài án..."

Khả Nhi nhìn tôi: “Sao thế? Có phải có chỗ nào không đúng?"

"Bên trái chó sói bên phải hổ, song sát tương giáp" Tôi nhìn về phía núi Dã Lang: "Chó sói chạy trốn, mãnh hổ xuất áp... Hiểu rồi, tôi hiểu rổi..."

"Sao thế?" Khả Nhi không nhịn được hỏi.

Tôi nhìn cô, xoay người nhảy xuống xe, ngoắc tay với Lý Xuyên.

Lý Xuyên nhìn thấy, vội vàng đi tới: "Thiếu gia, sao rồi?"

Tôi cười lạnh một tiếng: "Anh bị người anh em tốt của anh tính kế rồi!"

Bình Luận (0)
Comment