Thầy Phong Thủy Thiếu Niên (Bản Dịch)

Chương 94 - Chương 94.

Chương 94. - Chương 94. -

Tôi tắt máy rồi nhìn Khả Nhi: “Không cần kiểm tra nơi khác nữa, vấn đề đều nằm ở trong lầu chính, đợi anh ta đến rồi chúng ta đi vào kiểm tra.”

“Ừ!” Cô gật gật đầu.

Không lâu sau, Lý Xuyên vội vàng chạy đến.

“Thiếu gia.” Anh ta thở dốc.

“Mở cửa đi.” Tôi nói.

“Được.” Anh ta nhanh chân bước đến trước của lầu chính, quét thẻ gác cổng, chiếc cửa tự động mở ra.

“Thiếu gia, được rồi.” Anh ta quay đầu lại nhìn chúng tôi.

“Đi vào xem sao.” Tôi dẫn theo bọn họ đi vào lầu chính.

Trong lầu lớn rất tối, rất âm u và lạnh.

Lý Xuyên đi đến phòng điều khiển tổng bộ, bật nguồn điện, thang máy và chiếu sáng tất cả, đèn vừa được bật sáng, thì lúc này mới tốt hơn chút.

Lầu này rất lớn, không cần kiểm tra từng tầng một, chúng tôi lên thang máy đi thẳng đến tầng chót, vào đến trong phòng làm việc hào hoa của Lý Xuyên mà anh ta đặc biệt tự thiết kế cho mình.

Đây là một dãy phòng, có phòng khách, khu làm việc, phòng sách, phòng ngủ, lại còn có phòng tập thể dục. Diện tích khoảng hai trăm mét vuông, trang trí vô cùng cầu kỳ, nhìn là biết Lý Xuyên là một người rất biết hưởng thụ.

Tôi đi một vòng ở đây, phát hiện ra ở trên tường của phòng khách, phòng ngủ và phòng tập thể dục đều treo một lá chắn đầu sư tử, bên trên có trận pháp, phảng phất một luồng huyết khí. Từ khí trường của trận pháp thì thấy khá phức tạp, chủ thể là trận Huyền Vũ, ba trận Huyền Vũ phối hợp với nhau khiến cho cả khu làm việc bao phủ bởi một luồng khí phong trần nhè nhẹ. Huyền Vũ thuộc thủy chủ dục, còn khí phong trần là khí đào hoa, chúng hợp lại với nhau. Bố cục như vậy thật có thâm ý.

Tôi ngộ ra, hỏi Lý Xuyên: “Có phải anh rất thích hẹn hò với nữ nhân viên ở phòng làm việc?”

Lý Xuyên sững lại: “Hả? Thiếu gia... chuyện này...”

“Đúng thì bảo đúng, không đúng thì bảo không đúng, thiếu gia hỏi anh thì anh cứ thành thật trả lời.” Khả Nhi nói.

Lý Xuyên ngượng ngùng, đỏ mặt gật đầu: “Đúng...”

“Những người phụ nữ đó đều tự nguyện sao

?’ Tôi nhìn chằm chằm anh ta: “Không có ép buộc sao?”

“Không có, không có, bọn họ đều tự nguyện.” Lý Xuyên vội nói.

“Thật sự là tự nguyện sao?” Tôi nhìn chằm chằm anh ta.

“Thật sự!” Anh ta thành khẩn.

Tôi nhếch miệng cười, chỉ vào lá chắn vào phòng khách: “Lá chắn đó có phải ở khu làm việc khác cũng có cái tương tự? Hơn nữa mỗi nơi đều có ba cái?”

“Đúng, đầy là trận phong thủy mà La Tú Sơn bày cho tôi.” Anh ta đỏ mặt: “Cậu ta nói đây là cách giúp tôi thúc đẩy tài vận, ngoài chỗ này ra thì tôi còn có hai khu làm việc, cũng bài trí như vậy.”

“Y hệt sao?” Tôi hỏi.

“Cũng không phải giống y hệt.” Tôi nhìn lá chắn: “Trên lá chắn ở nơi khác là rồng, ở đây là sư tử. La Tú Sơn nói nơi này gọi là bãi Sư Tử, sư tử thuộc Kim, rồng thuộc Mộc, trấn không được, thế nên đổi thành sư tử, anh ta nói cứ như thế này mọi chuyện sẽ vô cùng thuận lợi...”

Nói đến đây, anh ta thở dài một hơi: “Aizzz, thật không ngờ, anh ta đang hại tôi...”

Tôi hiểu ý liền mỉm cười, không nói gì.

Khả Nhi nhìn lá chắn đó, liền hỏi tôi: “Thiếu gia, thật là như vậy sao? Trận pháp này không có ý nghĩa khác à?”

“La Tú Sơn nói không sai, chỉ là anh đã bỏ sót một bộ phận.” Tôi nhìn Lý Xuyên: “Trận Huyền Vũ thật sự có thể thúc tài vận nhưng bố cục như vậy sẽ khơi dậy khí phong trần xuất hiện, thúc đẩy mạnh mẽ dục vọng của con người. Muốn thúc tài vận thì chỉ cần một trận Huyền Vũ đã đủ rồi, nhưng đây dùng một lúc ba cái, như vật ý nghĩa của nó đã có chút thay đổi.”

Trán của Lý Xuyên đổ mồ hôi: “Hả...thiếu gia, tôi...cái này...”

“Anh không chịu nói, vậy để tôi thay anh nói.” Tôi nhìn chằm chằm anh ta: “Anh thích phụ nữ, đặc biệt là nhân viên nữ của mình, khách hàng nữ, đúng không?

Anh ta hổ thẹn cúi đầu: “Vâng...”

“Thế nên anh nhờ La Tú Sơn bố trí cho anh, không chỉ là trận pháp thúc tài vận, mà còn là trận pháp thúc vận tài hoa.” Tôi cười lạnh: “Một khi người phụ nữ bước vào đây, ở lại một thời gian dài thì sẽ trở nên bối rối, mê muội. Trong lúc họ đang mơ hồ thì anh đã đạt được mục đích. Anh nói chưa từng ép buộc ai. Câu này có lẽ ngay cả anh cũng không tin đâu nhỉ?”

“Cậu nói đúng...” Anh ta đổ mồ hôi như mưa, căng thẳng nuốt nước bọt cái ực: “Phần lớn bọn họ đều không phản kháng, có người... cũng sẽ đưa đẩy nửa muốn nửa không... tôi thừa nhận, đây thực sự là ý của tôi, là tôi nhờ La Tú Sơn bài trí... nhưng mà thiếu gia, tôi không có làm hại ai cả. Những người phụ nữ lên giường cùng tôi, không có ai bị thiệt cả!”

“Fuck, da mặt anh dày thật đấy.” Khả Nhi cười lạnh: “Đây có khác gì anh bỏ thuốc mê đâu? Anh không sợ bị báo ứng à?”

“Tôi... tôi...” Anh ta bất lực nhìn Khả Nhi, rồi lại nhìn tôi, cúi đầu thở dài: “Tôi sai rồi, về sau tôi sẽ không như vậy nữa...”

“Anh và La Tú Sơn chưa từng có mâu thuẫn với nhau vì phụ nữ à?” Tôi hỏi anh ta.

“Không có! Điều này tuyệt đối không có!” Anh ta vội nói: “Phụ nữ của La Tú Sơn cũng không hề ít, cậu ta tiêu sài ở phương diện này đều là do tôi chịu, hơn nữa chúng tôi là huynh đệ của nhau, chúng tôi không ai nhớ người phụ nữ của nhau, thế nên từ trước tới nay chưa từng vì chuyện như vậy mà mâu thuẫn với nhau!”

“Thật sao?” Tôi nhíu mày: “Anh nghĩ rồi nói lại.”

Anh ấy im lặng, nghĩ lại rất lâu, lắc đầu: “Thật sự không có!”

“Vậy được rồi.” Tôi nhìn Khả Nhi: “Ở đây không còn gì để xem nữa rồi, đi thôi.”

“Ừ!” Khả Nhi gật gật đầu.

Chúng tôi quay người đi về phía cửa ra, chuẩn bị đi xuống lầu.

Lúc này, Lý Xuyên đột nhiên nhớ ra: “Lẽ nào vì cô ấy? Thiếu gia, cậu đợi đã, tôi nhớ ra rồi!”

Bình Luận (0)
Comment