Hai tên hắc y nhân còn lại bay ra tụ họp cùng đồng bọn, trên tay tên nào cũng cầm kiếm tiến đến gần bao vây Bà La Mặc Ca, uy áp của bốn Đại Linh Sư Ngũ Tinh và một Đại Linh Sư Tứ Tinh chế trụ Bà La Mặc Ca.
- Chúng ta không quan trọng quá trình miễn sao ngươi chết là được.
Tên thủ lĩnh âm độc nói, ra hiệu bằng ánh mắt cho đồng bọn hành động. Lời vừa dứt năm tên hắc y nhân đồng loạt xông tới tấn công Bà La Mặc Ca, tình thế cấp bách Bà La Mặc Ca đánh liều dùng bàn tay dính máu của bản thân nắm chặt ngọc bội trước ngực khẩn cầu.
Cái này Bà La Mặc Ca cũng không chắc có hiệu nghiệm không, thử áp dụng mấy tình huống hay gặp trên phim huyền huyễn mong là kỳ tích xuất hiện.
"Bịch... Hộc..."
Một luồng sáng chói lọi từ ngọc bội phát ra ẩn chứa linh lực cường đại đánh văng mấy tên hắc y nhân ngã nhào, trọng thương mà phun máu.
Bà La Mặc Ca đổ mồ hôi hột "Quả nhiên mình có bàn tay vàng hoá giải nguy cơ" Nhìn đến ngọc bội được đeo trên cổ mà thầm cảm kích tổ tiên phù hộ.
Nhân lúc năm tên hắc y nhân trọng thương Bà La Mặc Ca cúi xuống cầm lấy thanh kiếm của một tên thích khách gần đó, ánh mắt xẹt qua một tia bạo ác.
"Phập."
- Aaa!!!.
Tên thích khách bị đâm kêu lên một tiếng thảm, hơi thở yếu ớt rồi tắt hẳn đi, hắn đã chết.
- Ngươi... ngươi...
Mấy tên thích khách khác lui về sau khi Bà La Mặc Ca từng bước tiến đến gần, trên tay còn cầm một thanh kiếm nhuốm máu đang nhiễu giọt. Trên gương mặt tuấn tú nam nhi dính vài giọt máu của tên hắc y nhân đã chết trước đó cộng với ánh mắt đầy sát khí trông có phần điên dại.
"Phập phập phập phập."
Lần lượt từng nhát kiếm đâm xuống ngay tim bốn tên hắc y nhân, Bà La Mặc Ca nở nụ cười man rợ, phun một ngụm máu vì chất độc đã thấm vào lục phủ ngũ tạng. Chân khuỵu xuống sàn, Bà La Mặc Ca dùng kiếm chống đỡ, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Tưởng chừng đã giải quyết xong đám thích khách nào ngờ trong phút chốc lại xuất hiện thêm năm tên nữa. Bọn họ trơ mắt nhìn huynh đệ chết không nhắm mắt trên sàn nhà, máu đang chảy ra đọng thành vũng.
- Giết hắn trả thù cho huynh đệ.
Một trong số năm tên thích khách lên tiếng, giọng nói tràn đầy căm phẫn. Mắt tên nào cũng đỏ ngầu, ẩn hiện đường chỉ máu tức giận, bọn họ được huấn luyện từ nhỏ, cùng nhau trải qua gian khổ, tình huynh đệ keo sơn, nhìn cảnh tượng này trong lòng dâng lên phẫn nộ cực hạn. Năm tên thích khách hung ác cầm kiếm lao đến quyết sống chết cùng Bà La Mặc Ca.
"Bịch."
Bà La Mặc Ca cầm lấy một cái xác quăng về phía bọn hắc y nhân, nhanh chân tẩu thoát qua đường cửa sổ.
- Mau đuổi theo.
Mấy tên hắc y nhân truy hô nhau, phóng ra đường cửa sổ đuổi theo.
Thật may cứu viện đã đến kịp lúc, Lỗ Kiêu, Bà La Lý cùng các trưởng lão và một vài tên gia nhân đụng mặt Bà La Mặc Ca ngoài hành lang.
- Nghĩa huynh mau cứu đệ.
Bà La Mặc Ca sắp không trụ nổi mà loạng choạng ngã xuống, Lỗ Kiêu nhanh tay đỡ lấy, quan sát sắc mặt tím tái của Bà La Mặc Ca, vệt máu đen trên môi biểu hiện như bị trúng độc, liền nhét vào miệng Bà La Mặc Ca một viên đan dược ngăn ngừa độc phát tác rồi đẩy sang cho đám hạ nhân chăm sóc.
- Trông coi Mặc Ca cho tốt.
- Vâng, ngài yên tâm.
Hai tên nam hầu gật đầu, đỡ lấy thiếu gia lui về sau. Đan dược tan rã, thẩm thấu vào trong cơ thể, Bà La Mặc Ca đã thấy đỡ hơn phần nào.
Bà La Lý lo lắng cho nhi tử rồi quay đầu nhìn đám thích khách đang cầm kiếm chạy đến, mặt biểu hiện rõ tức giận. Hai bên không nói một lời, ánh mắt đối phương tràn đầy sát khí liền lao vào đánh nhau.
Bà La Lý cùng các trưởng lão đối chiến với năm tên thích khách, trong khi đó Lỗ Kiêu đứng ở một bên quan sát, lựa thời cơ mà phóng kim châm phong bế huyệt đạo của bọn thích khách, rất mau năm tên thích khách đứng yên bất động. Bà La Lý chính tay giết chết bốn tên thích khách để trả thù cho nhi tử, chỉ chừa lại một tên để tra hỏi.
- Nói, ai phái ngươi đến ám sát hài nhi của ta?.
Bà La Lý kề lưỡi kiếm sắc bén ngay cổ tên thích khách, giằng giọng hỏi.
Tên thích khách đó dùng ánh mắt thù hận nhìn chằm chằm đám người Bà La tộc rồi cười điên dại, cắn lưỡi tự sát quyết không khai ra.
Lỗ Kiêu đi tới, gỡ bịt mặt của hắn xuống, thân thế hắn bại lộ. Bà La Lý và các trưởng lão đều nhận ra hắn, đây chẳng phải là người lúc sáng theo Vũ Kình Hổ đến làm loạn hay sao?. Nói như vậy đám người này là do Vũ Kình Hổ phái đến.
Thâm tâm Lỗ Kiêu không vui "Lão ta dám giở trò sau lưng mình, thật không xem lời nói của mình ra gì, được lắm còn rắp tâm hãm hại nghĩa đệ của mình, Vũ tộc của ngươi e là phải diệt." Sự kiêu ngạo của Lỗ Kiêu bị đá động đến, Lỗ Kiêu có lòng tự trọng rất cao, không chấp nhận chuyện này vì thế liền đưa ra quyết định trong lòng.
Trong phòng ngủ của gia chủ, mọi người quây quần, thấp thỏm chờ đợi Lỗ Kiêu bắt mạch cho Bà La Mặc Ca.
- Mặc Ca có bị làm sao không Dược Lỗ?.
Hinh Nhi sốt ruột hỏi thăm. Bà La Lý để tay lên vai phu nhân an ủi. Dù động viên phu nhân của mình nhưng ánh mắt của ông biểu hiện lo lắng không kém.
Đây đã là lần thứ hai Bà La Mặc Ca đối diện với ranh giới sống chết kể từ lần bị Vũ Phi đánh đến hôn mê, phụ mẫu xót thương cho nhi tử này phải chịu nhiều thiệt thòi vì gia tộc xuống dốc mà chẳng có tiếng nói để đòi lại công đạo.
- Mặc Ca bị trúng độc Cửu Âm Tán.
Dược Lỗ buông cánh tay Bà La Mặc Ca ra, nghiêm trọng nói với mọi người.
- Độc này có nguy hiểm lắm không Dược Lỗ?.
Một trong số các trưởng lão lên tiếng hỏi tại vì độc này nghe lạ quá. Trong khi đó Hinh Nhi đã không giữ được bình tĩnh mà rơi lệ, ngã vào lòng phu quân, cả người như mất hết sức sống.
- Rất nguy hiểm, nếu trong ba tiếng không có thuốc giải, Mặc Ca sẽ bị thối rữa thân thể, phân rã như xác chết.
Để minh chứng sự nguy hiểm của kịch độc, Lỗ Kiêu vạch áo Bà La Mặc Ca ra, miệng vết thương trên vai bốc mùi thối, màu đen xì. Nhìn vào thật muốn ói!.