Thế Chiến Tu Chân Giới

Chương 49 - Quyển 1: Tân Đại Lục - Chương 49: Thâm Hiểm

- Đắc tội thì cũng đã đắc tội rồi, còn chuyện gì mà ta không dám làm nữa.

Vũ Kình Hổ dửng dưng trả lời, liếc mắt ra hiệu cho hai trưởng lão khai chiến. Quả đúng là tên như tính cách, Hổ - vua của một vùng nên chẳng coi ai ra gì trong mắt, kể cả con cháu Vũ tộc cũng thế, hung hăng và hiếu chiến vì thế mới vươn lên thành gia tộc nhị lưu ở đế đô này.

- Được, để xem tộc ta diệt hay tộc ngươi tận.

Bà La Mặc Ca bức xúc chỉ thẳng mũi kiếm vào người Vũ Kình Hổ, giọng nói kìm hãm sự tức giận, lời nói to rõ từng chữ.

Vũ Kình Hổ và hai trưởng lão khoanh tay xem mèo đứng trước mặt hổ sủa, con cháu Vũ tộc ôm bụng cười thầm, chửi Bà La Mặc Ca ngu ngốc, sắp chết đến nơi mà còn mạnh miệng.

- Mọi người nghe đây, quyết sống chết bảo vệ già trẻ trên dưới Bà La tộc, cũng là bảo vệ lòng tự tôn của dòng họ Bà La, kẻ nào nhát gan bỏ chạy chính tay ta sẽ chém đứt chân kẻ đó.

Bà La Mặc Ca giơ kiếm lên trời hô to tiếp sĩ khí cho mọi người.

Con cháu Bà La tộc tràn đầy ý chí chiến đấu, đồng thanh hô lại câu vừa rồi của Bà La Mặc Ca rồi chĩa mũi vũ khí vào đám người Vũ tộc.

Hai trưởng lão Vũ tộc khai mở cuộc chiến, thi triển tu vi Linh Vương Tứ Tinh, dùng tay không lao đến đám người Bà La tộc, các trưởng lão Bà La tộc cùng Bà La Lý và Hinh Nhi ra tay tiếp ứng.

Con cháu hai bên gia tộc cũng ứng chiến, tiếng binh khí va chạm phát ra âm thanh "leng keng... binh bang" nghe thật chói tai.

Tinh thần chiến đấu hăng hái, con cháu Bà La tộc dù thực lực không bằng Vũ tộc nhưng ý chí quật khởi rất cao, người này ngã uống người khác liền thay chỗ đỡ chiêu, tương trợ lẫn nhau rất ăn ý, tinh thần đoàn kết cực kì cao.

Ở giữa khoảng sân trống Bà La Mặc Ca cùng Lỗ Kiêu đứng đối mặt với Vũ Kình Hổ, không khí xung quanh ầm ĩ vô cùng nhưng không ảnh hưởng đến màn đối mắt gây cấn giữa ba người họ.

Bà La Mặc Ca ngầm vận linh lực vào phía tay cầm kiếm, ánh mắt âm trầm xẹt qua yết hầu của Vũ Kình Hổ, chưởng thanh kiếm hướng Vũ Kình Hổ bay thẳng đến.

"Vèo."

Vũ Kình Hổ dang rộng tay, bay về sau, chân vững vàng trụ xuống mặt đất, ngã người, thanh kiếm bay lướt qua mặt ông, đâm thẳng vào cột nhà.

"Kịch."

Ánh mắt Vũ Kình Hổ hiện tia hung tàn, đứng thẳng người lên.

Lúc này Bà La Mặc Ca cùng Lỗ Kiêu chưởng tay lao đến tấn công bất ngờ. Vũ Kình Hổ phản ứng nhanh vận linh lực vào lòng bàn tay chưởng đối chưởng.

Lỗ Kiêu tu vi Dược Vương Nhị Tinh mặc dù cấp bậc nghe có vẻ ngang hàng Vũ Kình Hổ nhưng thực chất lại cao hơn, có thể đem so sánh với Linh Hoàng Nhất Tinh.

Nguồn năng lượng cường đại thành hình thực chất gợn sóng lấn áp qua lại giữa hai bên, Vũ Kình Hổ không ngờ đến Lỗ Kiêu lại có thể chiến đấu, thực lực lại cao cường đến thế, thật là một kinh hỉ mà ông ta không lường trước được.

Sắc mặt Vũ Kình Hổ hơi méo mó, trong mắt toàn là hung ác, Vũ Kình Hổ kéo hai cánh tay về phía người ông ta một chút để làm lực đẩy, dốc toàn bộ công lực vào một chưởng này. Bà La Mặc Ca hợp lực cùng Lỗ Kiêu tăng thêm linh lực đối phó với lão già hung ác.

"Bùm."

Tam chưởng nổ tung, thực chất gợn sóng tạo kình lực hất văng cả ba người. Bà La Mặc Ca cùng Lỗ Kiêu lui về sau vài bước chân trong khi đó Vũ Kình Hổ lại giống như chạy ngược về sau đến gần mười bước mới trụ lại được. Từ khoé miệng chảy ra một đường máu đỏ, Vũ Kình Hổ bị nội thương không nhẹ. "Thật không nên xem thường hai người bọn họ."

- Xem ra nhãi con cũng chẳng có bản lĩnh gì, hoá ra cũng chỉ dựa hơi Lỗ Kiêu mà dương oai trước mặt ta.

Vũ Kình Hổ cười châm biếm mục đích chính là nói khích Bà La Mặc Ca cho hắn không giữ được bình tĩnh mà xảy ra sơ suất để ông đánh lén, thật gian xảo, một lão cáo già!.

Vũ Kình Hổ lấy ra một viên Tấn Cấp Đan nuốt vào trong miệng. Tấn Cấp Đan có công dụng tăng vu vi nhất thời lên một Tinh nhỏ, có nghĩa bây giờ Vũ Kình Hổ đã là Linh Vương Tam Tinh, sức chiến đấu vì thế tăng lên đôi chút.

- Bớt nhiều lời, kẻ sắp chết như ngươi không có tư cách nói chuyện với ta.

Bà La Mặc Ca lạnh mặt đáp trả liền vận linh lực ra sát chiêu hướng đến Vũ Kình Hổ công kích. Bà La Mặc Ca bị động đến lòng tự trọng, dù gì hắn cũng là thiên tài trong lớp thiên tài mà dám bảo hắn không có bản lĩnh, Bà La Mặc Ca không chấp nhận được, tức quá hoá giận liền lao vào đánh Vũ Kình Hổ.

Bà La Mặc Ca đánh, Vũ Kình Hổ né, lởn vởn như mèo vờn chuột, thấy vậy Lỗ Kiêu không thể đứng nhìn liền bay đến giúp đỡ. Lúc đang đánh hăng say thì Bà La Lý bị dính một đòn của một trưởng lão Vũ tộc, bay ra xa, trượt dài trên sân, phun một ngụm máu.

- Phu quân!.

Hinh Nhi lo lắng cho phu quân mà quay đầu nhìn, lơ là để cho trưởng lão Vũ tộc thừa nước đục chưởng một phát bay đến chỗ Bà La Lý nằm dài.

- Gia chủ, phu nhân, hai người không sao chứ!?.

Các trưởng lão Bà La tộc lớn tiếng hỏi nhưng vẫn không quên đáp trả chiêu thức của hai trưởng lão Vũ tộc, thiếu người sức chiến đấu giảm đi, các trưởng lão Bà La tộc có dấu hiệu đánh không lại hai trưởng lão Vũ tộc, thế lui rõ rệt.

- Phụ mẫu!.

Bà La Mặc Ca nghe đến phụ mẫu bị thương liền để lộ sơ hở, lo lắng muôn phần mà quay đầu nhìn phụ mẫu, quả nhiên cơ hội tốt đến, Vũ Kình Hổ liền nắm bắt mà vận linh lực toàn phần đánh lén Bà La Mặc Ca.

Lỗ Kiêu thấy thế liền ra tay cản lại chiêu thức hèn hạ của Vũ Kình Hổ. Cứ ngỡ đã hoá giải nguy cơ, nhưng không ngờ đến lão cáo già Vũ Kình Hổ đã dự đoán trước mà dùng tay trái chưởng một cái vào vai Bà La Mặc Ca, chiêu thức hung ác mang toàn lực của một Linh Vương Tam Tinh, Bà La Mặc Ca bị tổn thương nặng, phun một ngụm máu đỏ chót.

Bình Luận (0)
Comment