Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 346 - Chương 347: Phải Thật Nghe Lời

Chương 347: Phải thật nghe lời Chương 347: Phải thật nghe lờiChương 347: Phải thật nghe lời

Phải thật nghe lời

Valhein và nhóm bạn ngồi cùng bàn lặng lẽ nhìn hết thảy, không ai nói gì.

Không ai biết nên nói gì.

Hoth cũng châm chậm quay người đi.

“Cái này ăn ngon thật...

Âm thanh trong trẻo của cô bé vang lên ở sườn núi.

Lake và Paloma cũng nhịn không được, quay người đi lau khóe mắt.

Jimmy và Albert than thở.

Rollon lộ ra vẻ đồng cảm, nhẹ nhàng lắc đầu.

"Ngươi vẫn luôn biết kết quả." Giọng của Valhein vẫn bình tĩnh như cũ.

"Đúng vậy."

Vai của .Jacques có thể chống đỡ hơn trăm người.

Nhưng bây giờ lại mềm nhữn rủ xuống.

"Người rõ ràng có lựa chọn khác.'

"Đúng vậy, ta có thể giống như các ngươi, đứng nhìn ở xa xa, đồng cảm là đủ rồi." Jacques lau khô gương mặt, ngẩng đầu, chế giễu nhìn Valhein.

Mặt của hắn bị nước mắt và bụi bẩn vẽ thành ác quỷ.

"Ta sẽ cứu người nên cứu, sau đó cho các ngươi một lựa chọn, trở lại trấn Grey River. Ít nhất cũng phải để thành Athens nghe thấy âm thanh của các ngươi."

Valhein nhìn .Jacques, trên mặt lộ ra nụ cười nhạt kỳ dị, trong nụ cười ẩn giấu thú dữ.

Jacques sửng sốt hồi lâu, vẻ mặt biến ảo, cuối cùng hít sâu một hơi, trong mắt lóe ra ánh sáng vô tận.

"Thật sao?"

"Thật!"

“Ta nghe lời ngươi!"

"Chờ bọn họ ăn xong." Valhein lắng lặng đứng đó.

Sắc mặt nhóm bạn ngồi cùng bàn khác nhau, nhìn Valhein, nhìn dân lưu lạc, thỉnh thoảng lại nhìn thành Athens xa xa.

Đều đang suy đoán Valhein muốn làm gì. Chờ mọi người ăn no, Valhein lớn tiếng nói: "Hiện giờ, tất cả trẻ con dưới mười bốn tuổi và mẹ của chúng, đứng ở phía bên tay trái của ta."

Nhóm dân lưu lạc tụ lại một chỗ, không ai dám bước qua.

Jacques hét lớn: "Hiện giờ tất cả nghe theo ma pháp sư đại nhân! Ai dám cãi mệnh lệnh của ma pháp sư đại nhân, ta sẽ giết kẻ đó! Mau lên một chút! Nini, dẫn mẹ con qua đó, nhanh!"

Jacques nói, giơ trường mâu chỉ về phía nhóm dân lưu lạc.

Vì vậy đám nhỏ hoảng sợ chậm chạp đi sang phía bên trái, nhưng hơn một nửa là đi một mình.

Valhein một lần nữa lên tiếng: "Tất cả cụ già..."

Âm thanh im bặt ngừng lại.

Gió núi nhẹ nhàng phất qua, một mảnh yên lặng.

Trong lòng mỗi người, đều giống như bị nhét một cục bông.

Người lớn tuổi nhất trong đội ngũ cũng không quá bốn mươi tuổi.

Ánh mắt Valhein hoảng hốt, lúc này mới ý thức được, bao gồm cả số trẻ sinh non và trẻ con, tuổi thọ trung bình của con người trong thời kỳ này thấp hơn 20 tuổi.

Bên trái 21 người, bên phải 63 người.

"Jacques, ngươi biết rõ mỗi người không?" Valhein hỏi.

"Ma pháp sư đại nhân, ta có thể gọi tên mỗi người." Jacques đứng thẳng tắp.

"Ta tin tưởng ngươi, hi vọng ngươi xứng đáng với niềm tin của ta." Valhein nói.

"Ngài cứ nói!" Jacques cúi đầu.

"Trong số 63 người, chọn ra những người hai tay sạch sẽ, để bọn họ đi qua bên trái. Ta hi vọng, càng ít càng tốt." Valhein mỉm cười nhìn .Jacques.

Cơ thể Jacques cứng ngắc, thở dài nói: "Ngài yên tâm!"

Nói xong, .Jacques đi xuống, bắt đầu gọi tên từng người, để bọn họ đi sang bên trái, ở cùng một chỗ với đám nhỏ và những người phụ nữ.

Người bị gọi hoặc là tay không, hoặc là cầm gậy gõ, hoặc là câm nông cụ.

Không có người nào cầm vũ khí trong tay.

Chỉ chốc lát sau, .Jacques ngừng lại, nhìn nhóm người bên tay phải Valhein, cắn răng, cố sức cắn.

Thẳng đến khi khóe miệng chảy ra vết máu nhàn nhạt.

Jacques xoay người lại, nhìn Valhein. "Ma pháp sư đại nhân, đã chọn xong, không dư cũng không thiếu."

Valhein không nhìn nhóm người mà nhìn về phía xa, nhìn tòa thành Athens lúc này trông thật nhỏ bé.

Dưới bầu trời xanh thẳm, thành Athens giống như bị mây đen bao phủ.

Tượng thần Zeus và tượng thần Athena cao lớn có thể nhìn thấy rất rõ.

“Ta là Valhein.'

Valhein mỉm cười nhìn về phía .Jacques.

"Valhein đại nhân." Jacques cúi đầu nói.

"Paloma, gia tộc của nàng có thể tiếp nhận hết 41 người bên tay trái ta không?" Valhein quay lại hỏi Paloma.

"Có thể." Paloma gật mạnh đầu một cái, không chút do dự nào.

"Tốt, kế tiếp, ta sẽ dẫn theo nhóm người này quay về trấn Grey River. Sáu người các ngươi đưa những người kia tới nhà Paloma." Valhein nói.

“Ta đi với ngươi!" Lake nói.

Ta cũng đi theo ngươi. Hoth nói.

Rollon, .Jimmy và Albert thì đang do dự.

"Từ nơi này đi hai mươi dặm theo hướng tây nam sẽ tới trấn Green, đó là đất phong của nhà ta, cầm tín vật của ta dẫn người tới, sẽ có người sắp xếp ổn thỏa cho bọn họ. Về phần ta, ta sẽ theo ngươi tới trấn Grey River.'" Âm thanh của Paloma vẫn non nớt như trước, nhưng giọng điệu thì lại lạnh như băng.

Valhein gật đầu nói: "Tốt lắm, Rollon, Jimmy và Albert, ba người đưa bọn họ tới trấn Green, bốn người bọn ta tới trấn Grey River."

Ba người giống như trút được gánh nặng.

"Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ đưa người tới đó." Rollon nói.

dJimmy và Albert cũng gật đầu.

"Chúng ta chia nhau ra hành động." Valhein nhìn về phía .Jacques nói: "Chúng ta tới trấn Grey River.'

“Tuân lệnh!"

Trong mắt Grey River, một chút ánh lửa lan tràn.

Hắn xoay người nhìn bốn mươi ba người ở bên phải, lớn tiếng nói: "Mọi người nghe lệnh, cùng ma pháp sư đại nhân quay về trấn Grey River."

"Không phải chúng ta đã nói cho dù chết cũng sẽ không làm con chó của quý tộc à?”" "Chúng ta trở về thì có thể làm gì chứ? Trên tường nhà Cammonra có hai cái nỏ máy, chúng ta có về đó cũng chỉ là chịu chết mà thôi."

"Có phải ngươi bị ma pháp sư lừa rôi không?”

"Jacques, không phải ngươi muốn hại bọn ta chứ?"

"Câm miệng!" .Jacques rống giận.
Bình Luận (0)
Comment