Chương 348: Phải thật nghe lời (2)
Chương 348: Phải thật nghe lời (2)Chương 348: Phải thật nghe lời (2)
Phải thật nghe lời (2)
Valhein lạnh lùng nhìn bốn mươi ba người kia, nói: "Bây giờ các ngươi không có lựa chọn, hoặc là về trấn Grey River với ta, hoặc là chết. Địa Ngạo Thiên, bao vây bọn họ."
"Bô lô ba lai"
Ba thần lùn lửa chia ra ba hướng vây quanh nhóm dân lưu lạc.
Nhóm dân lưu lạc lập tức nhớ tới sức mạnh của Địa Ngạo Thiên, câm như hến.
Jacques thở dài một tiếng, nói: "Theo ta đi thôi, đây là lựa chọn tốt nhất của chúng ta. Ta, Jacques, chưa bao giờ hại các ngươi.
Nhóm dân lưu lạc lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
"Ta tin tưởng anh Jacques!" Một thiếu niên giơ trường mâu loang lổ vết máu nói.
"Được, chúng ta đi theo anh .Jacques.'
"Ta cũng tin tưởng .Jacquesl"
Nhóm dân lưu lạc hô to.
Giống như đang cổ vũ cho mình.
Jacques siết chặt nắm tay, móng tay bấu sâu vào trong thịt.
"Cám ơn mọi người!" Jacques quay đầu lại liếc nhìn Valhein, gật mạnh đầu, bước xuống núi trước tiên.
Những người còn lại theo ở phía sau, ba thần lùn lửa ở hai bên và phía sau, giống như chó Shepherd đang chăn cừu.
Valhein, Paloma, Hoth và Lake cũng dời bước.
Jacques đột nhiên dừng lại, nhìn nhóm người bên tay trái Valhein.
"Các ngươi tới trấn Green, tất cả phải nghe lời ma pháp sư đại nhân, phải..." Jacques nghẹn lời, ánh mắt tối sầm nhưng trong nháy mắt đã sáng ngời: "Phải thật nghe lời!"
Jacques nhìn bọn nhỏ, mỉm cười, nụ cười so với ánh mặt trời còn rạng ngời hơn, so với bâu trời lại càng trong trẻo hơn.
Đám nhỏ ngơ ngác nhìn nhóm Jacques đi xuống núi, bối rối không biết phải làm sao.
"Các ngươi theo bọn ta tới trấn Green, đừng hỏi tại sao, ta cũng không biết." Rollon giương trường mâu, quanh thân lộ ra ánh sáng màu Hắc Thiết.
dJimmy và Albert lộ ra gậy ma pháp.
Nhóm dân lưu lạc không nói lời nào, theo ba người xuống núi. Ba đội ngũ theo ba mục tiêu khác biệt tiến tới trước.
Nhóm học sinh khảo nghiệm thất bại đang trên đường lớn hướng về thành Athens.
Rollon, Jimmy và Albert dẫn người tới trấn Green.
Valhein, Paloma, Lake và Hoth, dẫn theo .Jacques và nhóm dân bạo loạn theo con đường nhỏ gần đó tới trấn Grey River.
Jacques đi ở trước nhất, không nói lời nào.
Nhóm dân lưu lạc lúc ban đầu vẫn còn nghi thân nghi quỷ, nhưng thấy tuyến đường quen thuộc thì bắt đầu vừa trò chuyện vừa đi, một vài người thậm chí còn cười cười nói nói.
Nhóm bốn người Valhein dắt ngựa, đi ở sau lùng.
"Valhein, bây giờ ngươi có thể nói chốc nữa phải làm gì rồi đi? Ta đã có suy đoán, hi vọng ngươi đừng làm chuyện điên rồ." Ánh mắt Lake cực kỳ nghiêm nghị.
"Ta không biết Valhein muốn gì, nhưng cứ cảm thấy không tốt lắm. Ta cảm nhận được, Valhein cần giúp đỡ." Hoth nói.
Valhein cười cười, nói: "Các ngươi nghĩ nhiều rồi, ta chỉ làm một chuyện rất tầm thường mà thôi."
"Ngươi sợ liên lụy bọn ta đúng không? Bọn ta cũng đã theo ngươi tới đây rồi." Paloma nói.
"Không giống nhau." Valhein nói.
"Nếu sợ bị liên lụy, bọn ta đã không theo tới." Paloma nói.
Hoth và Lake cũng gật nhẹ đầu.
"Ta muốn biết sớm một chút." Lake nói.
"Xin lỗi, chuyện này các ngươi vĩnh viễn không thể biết trước được. Đương nhiên, các ngươi có lẽ sẽ thấy một chuyện, nhưng nó không có quan hệ gì với các ngươi cả." Valhein nói.
"Ngươi như vậy, thực đáng ghét." Paloma nhìn chằm chằm Valhein.
"Bây giờ nàng nói nhiều thật đấy, cứ tiếp tục như thế nhé." Valhein lộ ra nụ cười xán lạn.
Paloma lườm Valhein trắng mắt.
"Ta vẫn hi vọng ngươi đừng làm chuyện điên rồ." Lake nói.
"Ngươi yên tâm, ta chính là thiên tài tương lai của Học viện Plato, sao phải làm chuyện điên rô chứ?" Valhein cười nói.
"Aiz...' Lake thở dài.
"Lake, ta cảm thấy ngươi nghĩ nhiều rồi, Valhein thông minh như vậy, sẽ không làm chuyện ngốc đâu." Hoth nói.
"Người thông minh bình thường sẽ không làm chuyện điên rồ, nhưng khi đã làm thì chính là việc ngốc mà những kẻ ngu ngốc cả đời cũng không làm được." Lake nhìn Valhein.
Bốn người vừa trò chuyện vừa theo đội ngũ tiến tới trước.
Không biết qua bao lâu, nhóm người đã từ đường nhỏ ở phía tây bắc trấn Grey River.
Mặt trời ngả về tây, cái bóng trên mặt đất kéo ngày càng dài.
Athens đã sắp tiến vào hoàng hôn.
Một dòng sông nhỏ kề sát thị trấn chậm rãi chảy xuôi.
Trong ánh ráng chiều, trần Grey River giống như một người phụ nữ dịu dàng không màng danh lợi đang thiêm thiếp, lắng lặng an tường.
Chỉ có điều, cơ thể của người phụ nữ kia đã hư thối rồi.
Đi tới sát biên giới trấn Grey River, đội ngũ dừng lại.
Bọn họ nhìn căn nhà lớn nhất trong trấn, chỉ thấy bức tường vây thấp nở nơi đó dưới ánh ráng chiều rực rỡ chiếu rọi, đầu mâu và những tấm khiên lóe sáng lóng lánh.
Mười mấy người đứng trên tường thành cười cười nói nói, chỉ trỏ về phía nhóm dân bạo loạn ở bên ngoài.
Hai chiếc cự nỏ giống như hai con ma thú dùng ánh mắt lạnh như băng chăm chú nhìn mọi người.
Nhóm dân bạo loạn nhìn vô số xác chết treo ở đầu trấn mà nghiến răng nghiến lợi, nhỏ giọng chửi bới.
"Ba người các ngươi ở lại đây, ta cùng bọn họ tiến vào trấn." Valhein nói.
Paloma vươn bàn tay nhỏ bé trắng nõn, nắm lấy phần giáp da phía sau của Valhein.
"Cơ thể của ta khỏe rồi." Trong âm thanh non nớt của Paloma tràn đầy kiên định.
"Ta cũng đi!" Lake và Hoth đồng thanh nói.
Valhein xoay người, nhìn ba người bạn cùng bàn, lộ ra nụ cười mỉm nhàn nhạt.