Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 349 - Chương 350: Hãy Làm Điêu Ngươi Muốn Làm (2)

Chương 350: Hãy làm điêu ngươi muốn làm (2) Chương 350: Hãy làm điêu ngươi muốn làm (2)Chương 350: Hãy làm điêu ngươi muốn làm (2)

Hãy làm điều ngươi muốn làm (2)

Ánh mắt mọi người thay đổi, trở nên mềm mại, dịu ngoan hẳn đi, trước mắt mỗi người đều hiện lên ký ức tươi đẹp về trấn Grey River.

Valhein thu tay lại.

"Sau khi Cammonra tới đây, Grey River kết băng, đám nhỏ cũng không còn vui sướng chạy lui, dạ dày sôi trào như lũ ếch thường xuyên phát ra âm thanh quanh quẩn bên tai các ngươi. Các ngươi đói, các ngươi lạnh, các ngươi sống không nổi nữa. Các ngươi bất đắc dĩ phải rời bỏ quê hương, rời khỏi nơi đã từng ấm áp, đã từng hội tụ tất cả những gì tốt đẹp kia, rời khỏi trấn Grey River, tiến ra bên ngoài vừa tối tăm lại lạnh lẽo. Vì sinh tôn, các ngươi không từ thủ đoạn, trộm, cướp, giết chóc, chạy trốn..."

Nét mặt của đám người một lần nữa thay đổi, một số người túa mồ hôi toàn thân, một số người tỏ ra hoảng sợ, một số người thì lại càng hung bạo hơn, một số người nghiến răng nghiến lợi.

Valhein chỉ vê phía thành Athens xa xa.

"Đám dân lưu lạc bọn ngươi đã bị quý tộc lớn của thành Athens phán là đám trộm cướp, Cammorra chỉ nói vài câu đã làm các ngươi trở thành dân bạo loạn không chịu lao động, trở thành giặc cướp không chuyện ác nào không làm, trở thành kẻ giết người tội ác chồng chất, trở thành lũ phản loạn cần bị tiêu diệt. Cao lắm là một tháng nữa, dưới sự xúi giục của Cammonra, trong thành Athens sẽ có một chi đội quý tộc do chiến sĩ Hoàng Kim lãnh đạo, bọn họ sẽ dùng cờ hiệu tiêu diệt băng trộm cướp, trong tiếng hoan hô của công dân Athens, rời khỏi thành Athens, sau đó tìm tới các ngươi. Các ngươi, sẽ như thế nào?"

Nhóm người giống như rơi vào hầm băng, gân như mỗi người đều nghe nói tới đám chiến sĩ quý tộc hung tàn kia.

Mấy trăm năm trước, quý tộc thịnh hành trò săn bắn, nhưng đối tượng đi săn không phải thú dữ, cũng không phải băng cướp, mà là dân lưu lạc.

"Ở trước mặt đội ngũ quý tộc mạnh mẽ, các ngươi chịu không nổi một kích, các ngươi sẽ bị bọn họ chặt đứt tay chân ném xuống đất giẫm đạp, sẽ bị bọn họ ném vào đống lửa thiêu chết, sẽ bị bọn họ kéo sau ngựa chơi đùa, từng người từng người sẽ bị chém đứt đầu. Chờ đến khi bọn họ chơi đã rồi sẽ tận hứng quay trở về, sẽ mang theo đầu các ngươi chất đây xe ngựa, trở lại thành Athens, một lân nữa tiếp nhận sự hoan hô của công dân Athens, được vinh quang và chiến lợi phẩm, được thăng cấp. Mà đầu của các ngươi sẽ được chôn cùng với đầu của những kẻ 'giặc cướp' khác, trở thành chất dinh dưỡng cho cỏ dại."

Một vài người khẽ run rẩy.

Paloma, Lake và Hoth đứng cách đó không xa, nghe thấy rất rõ ràng. Ba người cắn răng, siết nắm tay.

"Vì thế, không phải ta sỉ nhục các ngươi, các ngươi không hề lựa chọn, chỉ cần các ngươi có một chút lựa chọn thì đã không trở thành dân lưu lạc, lại càng không giống như chó hoang lang thang khắp trời đất bao la. Đến điểm cuối cuộc đời, các ngươi chỉ có thể bị quý tộc coi là thú dữ, là súc vật mà săn bắn, sau đó bị gán danh trộm cướp xấu xa, cho dù sau khi chết rồi cũng là đối tượng bị toàn bộ Athens, toàn bộ Hy Lạp nguyên rủa."

Mọi người trầm mặc, không ai có can đảm phản đối.

Cũng không kiếm cớ phản đối.

Valhein một lần nữa nhìn về trấn Grey River, nhìn tòa nhà lớn kia.

"Thật ra ta vẫn không hiểu được tại sao quý tộc lại phải như vậy. Ngay cả một người chưa từng xuống ruộng như ta cũng biết, lúa mạch của Hy Lạp cứ mười lăm đến mười sáu năm sẽ mất mùa một lần, lúa mì thì bốn đến năm năm sẽ mất mùa, Cammonra đã học được những tri thức cơ bản này ở Học viện Quý Tộc, tại sao lại phải trông?"

Mọi người có chung nghi hoặc nhìn sang Valhein.

"Ta có một người bạn tên là Lake, chính là người vẫn luôn mang theo quầng thâm mắt, sắc mặt trắng bệch, người gây gầy đứng ở phía sau, hắn nói rằng quý tộc căn bản không xem bình dân là người, vẫn luôn xem là súc vật. Sau khi nghe thấy chuyện này, ta đột nhiên nhận ra, ở trong sách, nhóm quý tộc đời đầu tiên đều là nhân vật như Anh Hùng, bọn họ anh dũng như vậy, sáng suốt như vậy, hào phóng như vậy, bọn họ xem bình dân là người. Vì sao con cháu đời sau của bọn họ lại hoàn toàn khác biệt như vậy?"

Rất nhiều người khẽ gật đầu, bọn họ cũng không hiểu.

"Ta còn có một người bạn tên là Paloma, cũng ở phía sau ta. Nàng nói, quý tộc vì kiêu ngạo mới biến thành dạng như vậy. Ta cảm thấy hai người bọn họ nói không sai, nhưng hình như vẫn còn những góc độ khác để giải thích vấn đề này. Ta vẫn luôn tự hỏi nhưng không có kết quả, thẳng đến khi nghe nói tới chuyện ở trấn Grey River, nghe nói lúa mạch và lúa mì, nghe nói tới Cammonra."

"Ta phát hiện, Cammonra và các ngươi, hoặc nên nói là quý tộc và bình dân có một điểm giống nhau nhưng thực tế khoảng cách lại rất xa. Đúng vậy, các ngươi cùng ở trong trấn Grey River, cách xa nhau mấy con phố, thế nhưng Cammornra ở trong pháo đài có trọng binh canh gác, mà các ngươi bị ngăn cách ở bên ngoài vách tường. Các ngươi muốn nói gì với vị quý tộc Cammonra này thì cân phải trả một cái giác thật lớn, nếu như vận may không tốt thì có khả năng sẽ bị treo trên cọc gỗ."

Rất nhiều người quay đầu nhìn lại những cọc gỗ ở bên ngoài trấn, nhìn những gương mặt quen thuộc nhưng lại rất xa lạ trên cọc gỗ.

Ánh mắt Jacques lờ mờ, đừng nói là nhóm bình dân kia, cho dù là chiến sĩ Hắc Thiết như hắn, ở trong mắt Cammonra cũng không xứng để nói chuyện
Bình Luận (0)
Comment