Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 466 - Chương 467: Đến Ephesus

Chương 467: Đến Ephesus Chương 467: Đến EphesusChương 467: Đến Ephesus

Đến Ephesus

Thuyên Hải Long đang lái về phía mảng trời quang đãng phía đông bắc.

"Đáng tiếc..."

Thuyền Hải Long vốn định tới thành phố ma pháp đệ nhất Miletus ở bờ đông biển Aegean, cũng là nơi sinh của cha triết học, cha ma pháp Hy Lạp đồng thời là vua hệ thủy Thales, cũng là thành phố có nhiều ma pháp sư nhất khu Hy Lạp, thậm chí còn nhiều hơn cả Athens.

Không chỉ vua nước Thales thường ở nơi này, ngay cả vua hình học Pithagoras cũng ở nơi đó, học trò Hy Lạp của Pithagoras phần lớn đều tập trung ở Miletus.

Ở Miletus còn có tháp ma pháp chuyên dụng của vua hệ hỏa Heraclitus.

Athens mặc dù có Sokrates và Plato nhưng số lượng và sức mạnh của tháp ma pháp không thể bằng Miletus. Có điều, Athens trưởng thành nhanh hơn.

Miletus cũng là một trong số những thành phố mà đế quốc Ba Tư không muốn đánh, hai bên đã ký hiệp ước hòa bình.

Hiện giờ thuyên Hải Long đang hướng về Ephesus, là một thành phố sầm uất gần như Miletus ở bờ đông biển Aegean.

Nơi này là quê nhà của vua hệ hỏa Heraclitus, thế nhưng đã rất nhiều năm rồi hắn chưa quay lại.

Valhein còn nhớ rõ mấy hôm trước mình vừa xem qua tài liệu về thành phố Ephesus, nơi này nhiêu năm trước số lượng ma pháp sư cũng không ít, nhưng khi vua hệ hỏa rời khỏi Ephesus để du lịch thế giới không quay trở lại nữa, thành phố ma pháp này đã dần dần lụi tàn, hoàn toàn bị chiến sĩ làm chủ.

Sáng sớm ngày hôm sau, thuyền Hải Long cập bến thành phố Ephesus.

Thuyền trưởng Berck uyển chuyển nói rằng mệnh lệnh của Học viện Plato chuẩn xác muốn đưa Valhein tới thành phố bậc nhất bờ đông biển Aegean, sau đó dẫn toàn bộ thuyền viên tạm biệt Valhein.

Valhein ngoài mặt cười hì hì nhưng trong lòng lại thâm mắng nhóm giáo viên kia không phải là người, quơ quơ tay tạm biệt toàn thể thuyền viên tàu Hải Long, đi tới bến tàu.

Valhein nhìn xung quanh.

Hương vị nước biển nhàn nhạt đột nhiên biến mất, thay vào đó là mùi cá tôm hư thối nồng nặc.

Những con sóng cuốn theo mảnh gỗ vụn và rác rưới đánh lên bến tàu, phát ra tiếng ồn ào.

Chi chít rậm rạp đội thuyền theo cơn sóng nhẹ nhàng bồng bênh đong đưa, phát ra tiếng va chạm thật nhỏ.

Trên bến tàu, khắp nơi đều là hàng hóa chất cao như ngọn núi nhỏ.

Trên con đường giữa đống hàng hóa vãi đầy vệt nước bẩn, người tới người đi giãm văng tung tóe.

Thương nhân mặc đồ Ba Tư đang chỉ vào người mặc đồ Ai Cập mắng to.

Một người trẻ tuổi đeo sọt cá trên lưng trượt chân một phát ngã nhào xuống đất, cá đây sọt nhảy ra ngoài, bạch bạch giãy trên mặt đất, một mảng trắng sáng.

"Bõm..." Một thủy thủ say khướt rớt xuống biển lớn tiếng mắng chửi.

Một người Ai Cập cầm roi trong tay nhìn chằm chằm đám nô lệ đang vận chuyển đồ gốm, thường xuyên vung roi da nhắc nhở bọn họ.

Người phụ nữ Ba Tư vừa xuống thuyền mặc dù có khăn lụa che mặt nhưng vẫn làm người ta nhận ta nàng biến đổi sắc mặt, kéo làn váy kêu la om sòm né tránh nhóm công nhân bốc vác một thân đầy mồ hôi.

Một đội người mặc quần áo Bắc Âu đấm đá lung tung, giáp da trên người bị vệt bẩn bám đầy, tay câm búa hoặc chùy lớn, người xung quanh đều tránh đi.

Một quý tộc trẻ tuổi người đeo đầy trang sức vàng bịt mũi vịn cánh tay người hầu, nhón chân, bước đi thận trọng như đang đi trên đầm lầy.

Tiếng quát tháo, tiếng chửi mắng, tiếng chửi nhau, tiếng trả giá, tiếng trẻ con gào khóc, tiếng đồ dùng va chạm đan xen lại thành một thế giới hỗn loạn.

Valhein lắng lặng quan sát.

Nơi này và bến tàu Athens hoàn toàn là hai thế giới khác biệt.

Bến tàu Athens có xe ngựa, có các dụng cụ hỗ trợ liên quan với ma pháp, công nhân bốc vác cũng có công cụ, quản lý trật tự rõ ràng.

Nhưng ở đây không có bất cứ dụng cụ nào liên quan tới ma pháp, khắp nơi đều là công nhân vận chuyển, khắp nơi đều là hàng hóa chất đống tỏa ra mùi hôi thối nông đậm.

"Hây dôi ! I... Hây dôi !..."

Mười mấy công nhân bốc vác cởi trần kéo sợi đây, đầu khác của sợi dây cột vào một đống thùng gỗ lớn, bên dưới thùng gỗ có vài công nhân không ngừng đặt cây lăn ở phía trước, còn có vài người thu hồi cây lăn ở phía sau.

Valhein nhìn kiểu vận chuyện cổ xưa này, khẽ gật đầu.

"Hy Lạp cổ đại ở Ngôi Sao Xanh đại khái chính là trình độ này..." Nơi này so với cảng Lion ở Athens hình như tăng thêm một tầng bụi mơ hồ bao phủ trên hàng hóa, trên đội thuyền, trên quần áo, trên ánh mắt.

Valhein bước ra một bước, đột nhiên phát hiện một người đầu tóc rối bù bẩn thỉu liếc mắt nhìn mình, người nọ quấn một miếng vải quanh hông, thoạt nhìn còn bẩn hơn cả khăn lau ba năm không giặt, toàn thân bẩn thỉu, cặp mắt tặc lóe sáng.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, người nọ vội vàng né tránh, khiêng hòm gỗ đi tới trước.

Sau đó Valhein phát hiện có rất nhiều ánh mắt xẹt qua người mình.

Còi báo động trong người Valhein rú vang, quên mất bến tàu hoặc biên giới thành phố ở nơi này có thể coi là vùng đất nguy hiểm.

Valhein lập tức sử dụng triệu hoán người hầu Tập Sự và triệu hoán người hầu Hắc Thiết, gọi ra ba Thần Lùn Lửa và Vương Đại Chùy.

Người trên thuyền Hải Long cách đó không xa quan sát Valhein khẽ gật đầu một cái, sau đó xoay người rời khỏi mạn thuyền, tự bận bịu làm chuyện của mình.

Người gần đó thì lộ ra biểu cảm kinh ngạc, ánh mắt nhìn vê phía Valhein tăng thêm chút kính trọng.
Bình Luận (0)
Comment