Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 467 - Chương 468: Đến Ephesus (2)

Chương 468: Đến Ephesus (2) Chương 468: Đến Ephesus (2)Chương 468: Đến Ephesus (2)

Đến Ephesus (2)

Nhưng vẫn còn nhiều ánh mắt lia tới lia lui trên tay Valhein, tay Địa Ngạo Thiên và vương miện của Vương Đại Chùy.

Valhein đứng trên mặt đất không nhúc nhích, trước tiên sử dụng năng lực gia cố ma pháp vừa hiến tế có được tiến hành gia cố ma pháp áo giáp nham thạch.

Bên ngoài da truyền ra cảm giác nóng hừng hực như bị bôi ớt hoặc là có ngọn lửa xẹt qua.

Vẻ mặt Valhein không thay đổi, mười mấy giây sau, cảm giác nóng rực kia biến mất, thay vào đó là cảm giác mát lạnh.

Đưa tay phải sờ da trên mu bàn tay trái, không chỉ không cảm thấy thô ráp mà còn rất trơn mượt, hình như da còn căng mịn hơn.

Màu da có hơi tối đi một chút nhưng không đáng kể, mạch máu cũng không rõ ràng như trước kia nữa.

Valhein thâm thở phào một hơi, áo giáp nham thạch vốn là pháp thuật phòng ngự mạnh mẽ nhất cấp bậc Thanh Đồng, sau khi trải qua tiến hóa thì nó giống như một tầng áo giáp đá thạch anh vậy, lực phòng ngự toàn diện đã vượt hẳn pháp thuật Bạch Ngân, gần bằng pháp thuật Hoàng Kim...

Valhein đang nghĩ ngợi thì chỉ thấy ba Thần Lùn Lửa đột nhiên quỳ cả hai chân xuống, cố sức dập đầu.

Vương Đại Chùy cũng xoay người xuống dê, nửa quỳ xuống.

“Bồ lô ba lat"

"Ca ngợi bệ hạ vĩ đại của ta, cảm tạ ngài đã ban cho ta sức mạnh vĩnh cửu."

Bốn ánh mắt, bốn sự biết ơn.

"Trên người bọn ngươi cũng tăng hiệu quả gia cố của áo giáp nham thạch à?" Valhein nhìn chằm chằm bốn người hầu.

"Bô lô ba la!" Ba Thân Lùn Lửa liều mạng gật đầu.

"Đúng vậy thưa bệ hạ vĩ đại!" Vương Đại Chùy rất kích động.

"Be be..." Hắc Ma Dương vừa kêu be be vừa gật đầu.

Valhein dở khóc dở cười nhìn sang Hắc Ma Dương, trên người nó thế mà cũng nhận được hiệu quả của gia cố ma pháp.

Thuộc hạ của mình hình như có hơi mạnh mẽ. Sau đó, Valhein phát hiện một vấn đề nghiêm trọng.

Valhein nhìn chằm chằm Vương Đại Chùy.

"Hiện giờ mình có thể đánh lại Vương Đại Chùy hay không? Vương Đại Chùy cũng là người hầu Thần Tích, thiên phú của mình ở trên người hắn... thôi quên đi, không nên nghĩ nhiều như vậy, sau này nói tiếp. Hiện giờ quan trọng nhất là tìm một quán trọ, sau đó học hết tất cả ma pháp."

Ngón trỏ và ngón cái của Valhein búng nhẹ hai cái, ưỡn ngực ngẩng đầu, mặt không biểu tình đi vào trong đám người.

Giữa trưa ngày hôm sau, Valhein dẫn theo người hầu rời khỏi quán trọ 'Big Oak, trước tiên đi tới chợ nô lệ lớn nhất trong thành.

Trải qua một ngày cố gắng, Valhein đã nắm giữ được ba mươi tám pháp thuật cơ bản của cấp bậc Thanh Đồng, ngày hôm qua hắn tốn một đồng bạc chim công tìm hiểu sâu về thành phố này từ người phục vụ rượu.

Lúc không hiểu gì Valhein đã không muốn ở lại nơi này, khi hiểu được rồi, Valhein quyết định hôm nay sẽ rời đi!

Thành phố này quá nguy hiểm!

Hoặc nên nói là, tất cả thành phố ở bờ đông biển Aegean đều nguy hiểm, ngay cả thành phố ma pháp Miletus cũng không tốt hơn bao nhiêu.

Valhein đơn giản lập bảng an toàn một phen, kinh ngạc phát hiện nơi an toàn nhất là ra ngoài dã ngoại tìm kiếm một hang động trú ẩn, thứ hai là thành phố lớn của đế quốc Ba Tư, Miletus chỉ xếp thứ ba, về phần thành phố Ephesus này thì xếp ngoài top một trăm.

Có điều, vấn đề duy nhất khi đi Ba Tư chính là có lẽ đi rồi sẽ không vê được.

Chợ nô lệ ở Ephesus so với bến tàu trật tự hơn nhiều, nhưng mùi lại càng khó ngửi hơn.

Nơi này được cấu tạo từ những dãy nhà gỗ màu nâu, nơi nhỏ thì chỉ có thể chứa được vài người, nơi lớn thì có thể chứa hơn trăm người.

Bến tàu tuy hỗn loạn nhưng trong ánh mắt mỗi người đều có tia sáng, là ánh sáng của linh tính.

Trong mắt nô lệ nơi này đã không còn linh tính, cũng không còn ánh sáng.

Nơi này có đủ loại nô lệ.

Nô lệ Người Lùn giống như khúc gỗ ngồi ở dưới đất, vẻ mặt như được đúc bằng sắt...

Nữ nô lệ loài người theo thói quen lắc lư cơ thể, không ngừng vươn tay làm dáng, khi có người tới gần thì trong mắt bọn họ mới lóe lên chút ý chí cầu sinh nhàn nhạt.

Nam nô lệ loài người đứng rũ rượi, tay đeo cùm bằng gõ, hai mắt vô thần. Tinh Linh Mộc có da màu xanh lá đặc biệt bắt mắt nhưng phần lớn khách hàng đều cung kính lánh xa, bởi vì tinh linh mộc thoạt nhìn trông như nhân loại mọc một thân vỏ cây, trên người phần lớn mọc đầy rêu, thậm chí còn có sâu bọ bò qua bò lại.

Cự Ma cao hai mét rưỡi ở bất cứ nơi nào cũng có thể diễu võ dương oai, nhưng hiện giờ lại đang co rúc trong lồng, rũ rượi.

Nhóm Thần Lùn nhỏ tụ lại một chỗ, không ngừng cầu xin Thần Lùn, trông như đống dưa hấu ở trong kho hàng vậy.

Ngư Yêu mặt người bồng bênh trong rãnh nước, toàn thân bao trùm vảy màu xanh đen, chỉ có cái bụng hướng về phía trước có màu trắng nhạt, đôi tay có màng nhẹ nhàng lùa nước, đồng thời cũng thu lại hàm răng sắc bén có thể dễ dàng xé toạc cổ họng nhân loại của mình.

Đám Ma Quỷ nhỏ toàn thân có màu đỏ sậm giống như những món đồ chơi co ro trong góc, cái đuôi nhỏ khẽ lay động, thỉnh thoảng lại nức nở một tiếng, cũng không biết là khóc thật hay đang lừa người.

Một Người Khổng Lồ cao bốn mét toàn thân bị dây xích trói chặt ngồi ở dưới đất, nhàm chán dùng ngón tay chọt chọt mặt đất, chọt thành một cái hố.
Bình Luận (0)
Comment