Chương 471: Alcides
Chương 471: AlcidesChương 471: Alcides
Alcides
Thậm chí đè nén của sức mạnh huyết mạch của mình!
Alcides khom người, chậm rãi tiến ra.
Vừa ra khỏi nhà gỗ nhỏ thì ưỡn ngực ngẩng đầu, nhìn xuống đám người.
Valhein trừng mắt nhìn, người này so với Hoth còn cao hơn, ít nhất cũng phải hai mét rưỡi.
Alcides chỉ mặc quần đùi, những phân khác không có mảnh vải nào.
Toàn thân da thịt lỏng lẻo, màu da vàng như nến, đường nét rất tốt, có thể nhìn thấy ở khắp nơi trên cơ thể nhưng hơi khô quắt, giống như kiện tướng thể thao đã bỏ quên chuyện rèn luyện quá lâu rồi.
Thậm chí còn có cả phần bụng nhỏ.
Thoạt nhìn trông như một Người Khổng Lồ nhỏ bị bệnh.
"Ngươi bị bệnh gì?" Valhein hỏi.
Alcides không nói lời nào.
Aromo bất đắc dĩ nói: "Hắn không thích nói chuyện lắm, ngài đừng để ý. Bệnh của hắn ta cũng đã mời người tới xem nhưng đều không nói được, có lẽ là loại bệnh rất đặc biệt." Lúc nói chuyện còn nháy mắt với Valhein.
Valhein gật đầu hiểu được, ý Aromo muốn nói có thể là sức mạnh của ma pháp hoặc là nguyên rủa.
"Alcides, ngươi có chấp nhận hắn trở thành cố chủ của ngươi không?" Aromo hỏi.
Alcides nhìn chằm chằm Valhein một lúc lâu, gật đầu.
"Tốt, vậy ngươi chịu một quyền từ người hầu Thần Lùn của ta, ngươi chịu nổi một quyền của hắn là được." Valhein nói.
AIlcides gật đầu.
Hai mắt Alcides khôi phục dáng vẻ bình thường, không có ánh sáng cũng không có tinh thần, bình tĩnh nhìn Vương Đại Chùy.
"Vương Đại Chùy, đừng nhắm vào đầu gối, nhắm vào tay hắn." Valhein nói.
"Toàn lực?"
“Toàn lực."
Vương Đại Chùy chậm rãi lui về sau, hơi cúi người, chân đạp đất, mặt đất âm ầm sụp đổ, bụi bặm bay tứ tung.
Trong bụi đất. Người Lùn to con giống như mũi tên phóng tới như bay, vung quyên đánh về phía bụng Alcides.
Nháy mắt vung quyên, chỉ thấy cánh tay phải Vương Đại Chùy bắt đầu từ nắm tay hiện lên từng tâng từng tầng vảy đá, giống như từng tầng vảy được chạm trổ từ hoàng ngọc bao trùm toàn bộ cánh tay phải.
Cánh tay phải cấp tốc phình to lên, cuối cùng phình to bằng hông của một người, cả cánh tay lớn bằng cơ thể hắn, giống như một cái trụ đá thật lớn dộng về phía Alcides.
Aromo lộ ra vẻ mặt kinh hãi, một quyền này thật sự có thể đập chết chiến sĩ Bạch Ngân.
Địa Ngạo Thiên trừng to mắt, lóe ra ưu thương nhàn nhạt.
Không dùng ma pháp hình như không thể đánh thắng được tên này.
AIlcides ra quyền.
Valhein nhìn chăm chằm cánh tay Alcides.
Cơ thể vẫn khô quắt như cũ, da vẫn lỏng lẻo như cũ, tốc độ cũng không đủ nhanh, không hê bộc phát ra bất cứ hơi thở hay sức mạnh mạnh mẽ nào.
Âm!
Thân hình Alcides vẫn không nhúc nhích, thu hồi nắm tay.
Vương Đại Chùy kêu thảm văng ra ngoài, vảy đá trên cánh tay phải nổ tung, sau đó một màn kinh khủng xuất hiện, máu thịt trên cánh tay phải của hắn văng tung tóe, lộ ra xương trắng âm u.
Tiếp đó, xương trắng cũng chậm rãi rạn nứt, răng rắc nát vụn.
Lúc Vương Đại Chùy nặng nề ngã xuống đất, cả cánh tay đã biến mất.
"Sức mạnh của người này quá khủng khiếp! Hắn mà dốc một quyền toàn lực thì ta sẽ chết!" Vương Đại Chùy kêu thảm thiết nói.
"Còn khoác lác nữa không?" Valhein sớm đã đoán được kết quả này.
"Không dám, không bao giờ dám khoác lác nữa!" Vương Đại Chùy cúi đầu nhìn bờ vai gãy la, đau khổ không thôi.
Valhein nhìn chằm chằm Alcides.
Sức mạnh cơ thể đơn thuần của Alcides đã có uy lực như thế, thậm chí còn không dốc toàn lực.
Thánh Vực tuyệt đối không thể làm gì được.
Trên Thánh Vực! Valhein nhìn sang Aromo, vẻ mặt Aromo cũng trở nên trịnh trọng.
Valhein vung tay lên, xua tan Vương Đại Chùy đang gào la thảm thiết, sau đó đổi mới triệu hoán.
Vương Đại Chùy cưỡi Hắc Ma Dương được đổi mới sợ tới mức lùi lại vài bước, rời xa Alcides.
Alcides cao lớn nhưng có chút gầy gò, đôi mắt vẫn không có ánh sáng như trước, ngơ ngác đứng ở đó.
Valhein cảm thấy có người chạm vào giáp da của mình, chỉ thấy Địa Ngạo Thiên vẻ mặt nghiêm túc chỉ chỉ Alcides.
Valhein gật đầu.
Có thể làm cho Địa Ngạo Thiên trở thành như vậy thì không phải Truyền Kỳ bình thường.
"Aromo, lấy da dê Thần điện đi, chúng ta ký khế ước." Valhein nói.
Valhein lại liếc nhìn Alcides, thực tế thì hắn tự mình tới chợ nô lệ chỉ thử vận may mà thôi, đã sớm chuẩn bị tâm lý sẽ lên đường một mình.
Thế nhưng đây chính là Truyền Kỳ thứ thiệt, loại chiến sĩ cấp bậc này tuyệt đối không dám vi phạm khế ước chúng Thân.
"Khụ, nội dung khế ước với hắn cũng không có gì, vấn đề duy nhất chính là hắn có thể rời đi bất cứ lúc nào, đương nhiên là sẽ trả lại đồng vàng đại bàng. Hắn... hình như có chuyện quan trọng chờ làm." Aromo nói
Valhein thâm nghĩ loại ông lớn Truyền Kỳ này đừng nói tới chuyện có thể rời đi bất cứ khi nào, cho dù đi cùng mình một ngày thôi đã hời to rồi.
"Không thành vấn đề, thực lực của hắn chứng miinh tất cả." Valhein khá phóng khoáng.
"Ngài là một vị ma pháp sư có trí khôn." Giọng nói của Aromo rất thành khẩn, sau đó lấy ra khế ước Thần Điện."
Trên cuộn da dê lả tả hoa văn hoa hồng, đây là biểu tượng của Thần Điện Thần Sắc Đẹp, Thần thủ hộ thành phố Ephesus này chính là Nữ Thân Sắc Đẹp Venus.
Valhein gật đầu, Aromo không dùng khế ước của Thần Điện khác lừa gạt, có lẽ là chân thành, có lẽ là thông minh, cả hai người đều an tâm.
Ký khế ước xong, Valhein dùng túi vàng ma pháp của mình chạm vào túi vàng ma pháp của Alcides, đưa trước chín trăm đồng vàng đại bàng làm tiên thế chấp, hoàn thành giao dịch.