Chương 473: Alcides (3)
Chương 473: Alcides (3)Chương 473: Alcides (3)
AIcides (3)
Đối phương rõ ràng đang nhắc nhở mình, mình ăn mặc chói lóa dẫn theo người hầu rêu rao khắp nơi, hơn nữa còn đơn độc một thân một mình, rất có thể đã bị người ta nhìn chằm chằm.
Valhein cười khẽ nói: "Người đã biết thực lực Alcides sẽ không dám đụng tới ta. Không biết thực lực của hắn thì không đáng để ta quan tâm."
"Ngài là một ma pháp sư có thể nhìn thấu triệt vấn đề, nếu như ngài có nhu cầu về nô lệ và châu báu thì có thể gửi tin nhắn ma pháp vào địa chỉ này, ta nhất định sẽ thỏa mãn ngài." Aromo nói, sau đó đưa tới một tấm da dê.
"Ngươi là một thương nhân rất thành công." Valhein đưa tay nhận lấy, nhìn Aromo.
"Ta chỉ là đủ khiêm tốn mà thôi." Aromo mỉm cười.
"Nếu như gặp Isina, ngươi chuyển lời giúp ta, nói rằng ta rất cần di hài người hầu Thần Tích hoặc đá Thần Tích, chỉ cân nàng muốn giao dịch thì ta sẽ cho nàng ấy công việc làm ăn khó có thể tưởng tượng! Tạm biệt."
Valhein không muốn ở lại nơi này thêm một phút một giây nào, ra khỏi chợ nô lệ, trực tiếp đi tới hướng cửa nam.
"Ephesus quá nguy hiểm, không quản kế tiếp sẽ tới nơi nào, cứ rời khỏi đây rồi nói..."
Ba Thần Lùn, một Người Lùn, một người bình thường, một chiến sĩ cao dọa người, cộng thêm một Người Khổng Lồ, đội ngũ kỳ lạ này đi trên đường làm phần lớn người đi đường phải né ra xa. Nhưng rất nhiều người nhìn thấy Snore thì lộ ra biểu cảm kỳ quái.
Sau khi rời khỏi cửa nam thành Ephesus, đi chưa được mấy bước thì Alcides đột nhiên nhỏ giọng nói: "Có người nhìn trộm."
"Ngươi có thể giải quyết không?" Valhein hỏi.
"Được." Alcides gật đầu.
"Vậy tiếp tục đi thôi." Valhein không quá để ý.
Đội ngũ tiếp tục đi bộ tới trước, so với thương hội bình thường nhanh hơn một chút, nhưng so với chạy bộ thì chậm hơn rất nhiều.
Đi ngang qua một thương hội, Valhein nhìn một chút, không có xe ngựa, đều là dùng bò để kéo xe vận chuyển hàng, hơn nữa còn là loại xe gỗ cổ xưa, bánh xe được chế tạo bằng cả tấm ván gỗ, mà xe ngựa Athens đều dùng loại bánh có căm xe.
Đội buôn kia cảnh giác nhìn chằm chằm đội ngũ kỳ lạ này, thậm chí còn giảm bớt tốc độ.
Valhein không để ý tới bọn họ, bước nhanh hơn vượt lên trước, tiếp tục tiến tới. Trên đường, nhóm Valhein chặt một gốc cây lớn cỡ một người ôm, tước hết cành nhánh, để Snore vác trên vai làm vũ khí.
Snore thực vui vẻ vác thân cây gỗ tròn dài hơn năm mét kia, không nhìn ra là một kẻ không có sức mạnh.
Đi được hai tiếng thì Alcides đột nhiên dừng lại nói: "Bụng ta khó chịu, tới rừng cây giải quyết một chút."
Valhein dừng lại, nhìn vào mắt Alcides.
Đôi mắt bị lớp tóc bù xù của Alcides che khuất đã khôi phục sự trong suốt, nhưng vẫn không hề có chút tinh thân nào.
"Ừm." Valhein nói.
"Các ngươi tiếp tục đi tới đi, ta sẽ nhanh chóng đuổi theo." Alcides đi nhanh vài bước, chạy ào vào trong rừng.
"Tiếp tục..." Valhein nhìn thoáng qua nơi Alcides biến mất, tiếp tục tiến tới.
Đi thêm vài phút đồng hồ, từ trong khu rừng rậm phía trước đột nhiên xuất hiện một đội ngũ.
Ba người trước mắt toàn thân mặc áo giáp Thanh Đồng, mười mấy người mặc áo da hoặc áo vải theo sát phía sau, tay cầm kiếm dài hoặc chiến mâu và khiên cánh tay.
Valhein dừng lại.
Làn da của ba người phía trước chậm rãi biến đổi màu sắc, hóa thành da Thanh Đồng.
Sau đó trong số mấy chục người kia có sáu người có làn da hóa thành màu Hắc Thiết, những người còn lại thì màu da không thay đổi.
Người cầm đầu cao lớn cường tráng nhẹ nhàng vung cây kiếm dài thân lực Hắc Thiết trong tay, mỉm cười nói: "Xin chào người từ ngoài đến. Bọn ta là băng cướp Ba Anh Em, có lẽ ngươi chưa từng nghe nói qua nhưng tất cả mọi người ở gần Ephesus đều biết tên bọn ta. Không phải bọn ta mạnh mẽ cỡ nào, mà là băng cướp bọn ta nổi tiếng nhân từ. Chỉ cần đám các ngươi giao ra trang sức và đồ đáng giá trên người thì bọn ta sẽ để lại đầy đủ thức ăn và thậm chí là lộ phí cho các ngươi.”
"Sao ta lại cảm thấy đám các ngươi có chút giống băng ăn xin vậy?" Valhein hỏi.
“Bồ lô ba la. Địa Ngạo Thiên ôm bụng cười to.
Hai Thần Lùn nhỏ có chút sửng sốt, nhìn nhau một phen rồi cũng cười theo.
Có vài tên cướp lộ ra vẻ mặt giận dữ, nhưng phần lớn những tên cướp khác thì vẫn không biến sắc.
"Ngươi có thể không đầu hàng, như vậy ngươi sẽ biết một bộ mặt khác của băng cướp Ba Anh Em bọn ta, chính là nổi tiếng tàn nhẫn. Bọn ta sẽ chặt bọn ngươi thành tám khối sau đó treo ở ven đường cho đám quạ đen ăn thịt." Tên cầm đầu mỉm cười nói.
Một người ở bên cạnh cười hì hì nói: "Đám lùn kia không cần phải nói, hoàn toàn không chịu nổi một kích. Về phần tên này... ừm, người cả thành đều biết ngáy ngủ, nói sao đây nhỉ, đại khái thì ngươi là người thứ hai mươi mấy bị Aromo lừa rồi. Toàn bộ người ở Ephesus đều biết tên ngốc Snore này ăn được ngủ được nhưng nhát như chuột, đừng nói Hắc Thiết, ngay cả một đứa bé cũng có thể dọa hắn run rẩy. Từ trước đến giờ hắn chưa từng đánh người, vẫn luôn bị người đánh. Tất cả người mua hắn đều ngoan ngoãn quay trở lại bán cho Aromo.'
Valhein mỉm cười nói: "Vậy thì chưa chắc."
"Bô lô ba la!" Địa Ngạo Thiên chủ động xin đi giết giặc, vẻ mặt đây phẫn nộ.