Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 474 - Chương 475: Cái Bụng Khó Chịu (2)

Chương 475: Cái bụng khó chịu (2) Chương 475: Cái bụng khó chịu (2)Chương 475: Cái bụng khó chịu (2)

Cái bụng khó chịu (2)

Valhein đi tới, vung tay một cái, chi chít vũ khí rớt xuống đất, tất cả đều là vũ khí thép mua từ thương hội Plato.

Ánh mắt Vương Đại Chùy sáng lên, hô to: "Đủ rồi!"

Nói xong thì từng thanh vũ khí tiến vào quả cầu kim loại thể lỏng kia, mà kích cỡ của nó cuối cùng cũng to lớn không gì sánh bằng.

Toàn bộ quả cầu kim loại thể lỏng sáng trắng như mặt gương, chiếu ngược bóng dáng vặn vẹo của đám người.

"Snore, ngươi thích vũ khí gì? Rìu? Chùy? Kiếm hay là gì?" Vương Đại Chùy hô to.

"Cây!" Snore thành thật nói.

Vương Đại Chùy trừng mắt trắng dã, nói: "Vậy làm thành trụ tròn đi, chờ ngươi dùng quen rồi thì có thể để bậc thầy gia tăng thêm sức mạnh."

Sau đó quả cầu kim loại thể lỏng kia bắt đầu biến hình, chậm rãi ngưng tụ thành một trụ đồ đằng hình tròn đen kịt.

Mặt ngoài trụ đồ đằng là hoa văn cổ xưa, đường kính khoảng mười li, cao năm mét, so với Snore còn cao hơn.

Trước khi định hình, Snore nói: "Có hơi ngắn."

"Vậy ngươi muốn dài bao nhiêu?" Vương Đại Chùy hỏi.

"Gấp đôi." Snore nói.

Mười mét? Ngươi đùa ta à?”

"Hắn còn có thể cao nữa." Alcides hiếm thấy mở miệng nói.

"Trụ đồ đằng dài mười mét nếu như sử dụng lâu dài, ngoại trừ càng nhiều kim loại hơn thì còn phải thêm chút kim loại ma pháp." Vương Đại Chùy nói.

"Chỗ ta có một chút trang bị ma pháp khí và thần lực, ngươi xem có cái gì dùng được không." Valhein vung tay một cái, lại âm ầm bay ra một đống lớn đồ vật.

"Chiến khiên thần lực? Trình độ này tuyệt đối là tin linh trên Thần Tinh của Thần Công Tượng chế tạo ra, bỏ vào trụ đồ đăng không có tác dụng gì, giữ lại. Kiếm gió? Được rồi, thanh kiếm này được. Có điều, thanh kiếm này giá trị không rẻ." Hai mắt Vương Đại Chùy tỏa sáng.

"Dùng đi." Valhein không để ý.

"Vâng!" Vương Đại Chùy hưng phấn dung nhập kiếm gió vào trong trụ đồ đằng, tiếp đó lại hấp thu một số lượng lớn đồ sắt bình thường, cuối cùng chế tạo thành một trụ đồ đằng đen kịt dài mười mét.

Mặt ngoài trụ đồ đằng màu đen có rất nhiều lằn vân màu đỏ quấn quanh những gương mặt đám thú dữ, trông rất đáng sợ.

Sắc mặt Vương Đại Chùy tái nhợt, buông lỏng tay, trụ đồ đằng bịch một tiếng rớt xuống đất, nện mặt đất cứng rắn phải rạn nứt.

"Đây là vũ khí chỉ có Truyên Kỳ mới có thể dùng được." Valhein nói.

Mọi người nhìn sang Snore.

Chỉ thấy Snore giống như người bình thường cầm gậy trúc, thoải mái cầm lấy trụ đồ đằng vác lên vai.

Mặt đất dưới chân hắn bắt đầu lún xuống.

"Vương Đại Chùy, đây là năng lực gì?" Valhein hỏi.

"Chúa Tể kim loại. Một mạch của Người Lùn bọn ta, không chỉ có huyết thống Người Khổng Lồ đại địa, còn có huyết mạch của một loại sinh linh thần kỳ không biết tên. Có điều huyết mạch này quá yếu nên bị huyết mạch Người Khổng Lồ đại địa đè ép, mà năng lực Chúa Tể kim loại của bọn ta cũng chỉ có thể dùng cho ngoại vật, không thể tự tăng cường bản thân." Vương Đại Chùy nói.

"Chúa Tể kim loại có năng lực gì?"

"Chỉ có ba loại. Thứ nhất là tinh luyện kim loại. Chỉ cân có quặng thô trong phạm vi gân đó mười mét thì bọn ta có thể trực tiếp luyện ra, không quản là kim loại, khoáng sản hay bất cứ loại bảo vật nào.

"Loại thứ hai là chế tạo kim loại, quá trình các ngươi thấy khi nãy, trước tiên phân giải sau đó chế tạo, đó chính là quá trình chế tạo."

"Loại thứ ba chính là cường hóa kim loại, thêm vật phẩm có ma lực tương ứng vào trong kim loại, thay đổi thuộc tính bản chất của kim loại, sáng tạo ra vật phẩm mới. Ở thời đại bọn ta không có tên, nhưng dùng cách nói của thời đại này thì chính là trang bị thần lực hoặc trang bị ma pháp."

"Chờ đã, các ngươi có thể đồng thời sáng tạo hai thứ này à?" Valhein nói.

"Vật phẩm thời bọn ta không phân chia là trang bị thần lực hay trang bị ma pháp, bất cứ sức mạnh nào cũng hữu dụng cả. Có điều nó được tạo thành từ một lượng lớn vật phẩm ma lực, trang bị ma pháp và trang bị thần lực thời bây giờ thì tiết kiệm nguyên liệu hơn. Chỉ cần là vật phẩm ma lực ta đã phân giải thì đều có thể chế tạo lại lần nữa.

"Hiện giờ ngươi có thể chế tạo trang bị ma lực cao nhất là cấp bậc nào?" Valhein hỏi.

"Hắc Thiết." Vương Đại Chùy nói. "Một ngày có thể chế tạo được bao nhiêu vũ khí Hắc Thiết, ví dụ như kiếm dài thần lực Hắc Thiết."

"Khoảng hai nghìn đến ba nghìn, nhiều hơn thì quá mệt mỏi." Vương Đại Chùy cúi đầu nhìn ngón tay mình.

"Rất tốt, ngươi rất có tiền đồ!" Valhein khen ngợi.

Sản lượng sản xuất một ngày của đám Người Lùn bên Học viện Plato đảm bảo không thể đạt tới con số này.

"Cám ơn bệ hại" Vương Đại Chùy kiêu ngạo ngẩng đầu, còn đắc ý liếc nhìn Địa Ngạo Thiên.

Địa Ngạo Thiên bu môi.

"Chúng ta đi tiếp thôi. Snore, vác nặng như vậy không ảnh hưởng gì tới ngươi chứ?" Valhein hỏi.

"Snore có thể!" Snore lập tức bước nhanh hơn, mỗi bước đều giãm mặt đất thành một cái hố nhỏ.

Đội ngũ một đường đi tới trước, thẳng tới chạng vạng thì Alcides tổng cộng đã đau bụng đi ngoài bốn lân, cũng gặp tổng cộng năm băng cướp.

Valhein đều không ra tay, toàn bộ để Snore giải quyết.

Đám cướp kia trước khi chết đều rất bất ngờ.

Vì sao Snore lại trở nên mạnh mẽ đến như vậy?

Vương Đại Chùy thì rất bất mãn đối với Alcides.

Alcides mặc kệ Người Lùn hay lải nhải này.
Bình Luận (0)
Comment