Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 500 - Chương 501: Ngươi Xứng Sao?

Chương 501: Ngươi xứng sao? Chương 501: Ngươi xứng sao?Chương 501: Ngươi xứng sao?

Ngươi xứng sao?

"Thế nào, còn muốn phản công? Đáng tiếc, từ Tabitha ta đã biết tên Truyền Kỳ đáng sợ tên Alcides kia đã rời đi. May mắn ta không hành động chung với thây ta, bằng không có lẽ ta cũng bị hắn giết chết rồi. Thế nào, thái độ hống hách ở đấu trường ngày đó đâu rồi?" Mũi mâu Thanh Đồng của chiến sĩ Hoàng Kim lại tiến tới gân hơn một tấc.

"Ngươi biết rõ cái giá nếu giết ta." Valhein nhìn chằm chằm hai mắt người đàn ông.

"Đúng, ta nhất định sẽ bị nhóm bậc thầy truy sát. Có điều giết ngươi thì chẳng khác nào báo thù cho thây ta, đồng thời sẽ được rất nhiều quý tộc bảo vệ, ta chỉ cần trốn vào Điện Thần, cho dù ma pháp sư mạnh mẽ cỡ nào cũng không thể nào tổn thương được ta. Đến khi đó, chỉ cần một lần hiến tế là ta có thể thăng cấp lên Thánh Vực, thậm chí có hi vọng Truyền Kỳ, lúc đó còn ai có thể giết được ta nữa chứ?" Nụ cười trên mặt chiến sĩ Hoàng Kim lại càng sâu hơn.

"Ta cho rằng ngươi vẫn còn lựa chọn khác, không nguy hiểm tính mạng nhưng vẫn có thể nhận được tài phú phong phú." Valhein chậm rãi nói.

"Ta không cần tài phú. Hơn nữa Tabitha đã đồng ý, chỉ cần ta có thể giải quyết hung thủ đã giết chết con trai nàng, nàng sẽ trở thành tình nhân của ta. Ngươi không biết địa vị của Tabitha trong lòng bọn ta năm đó đâu, đáng tiếc trong lòng nàng, ta chỉ là một tên giặc cướp hèn mọn. Không giết ngươi, ta làm sao có thể có được nàng?" Trong ánh mắt chiến sĩ Hoàng Kim tràn đầy tà niệm.

"Ta không tin dì Tabitha sẽ nói như vậy, trước đó dì Tabitha ở cùng một chỗ với ngươi?"

Chiến sĩ Hoàng Kim mỉm cười nói: "Ta biết ngươi đang kéo dài thời gian, có điều không sao cả. Sau khi thây bị Alcides giết chết, ta liêu mạng chạy trốn tới thị trấn nhỏ này tìm cơ hội. Không ngờ lại gặp Tabitha. Sau đó ta phái người truyền tin cho nàng, để nàng ra ngoài trấn gặp ta."

"Ta không nói thẳng là ngươi giết con trai nàng. Đầu tiên ta nói là con trai nàng đã chết, ta biết hung thủ, hơn nữa cũng có thể giết chết hung thủ, nếu nàng muốn báo thù cho con trai thì làm tình nhân cho ta mười năm. Nàng là một người phụ nữ dịu dàng, cũng là một người mẹ hiền lành, sao lại không muốn báo thù cho con trai chứ, vì thế nàng đã đồng ý. Ta biết nàng không tình nguyện, thế nhưng ai bảo nàng nhẹ dạ cơ chứ?"

Valhein ngơ ngác đứng yên ở đó, khó tin nhìn dì Tabitha.

Đôi tay giơ cao hơi run rẩy.

Chiến sĩ Hoàng Kim lộ ra nụ cười hài lòng, nói: "Đợi nàng đồng ý rồi, ta mới nói ra chuyện ta biết, nói ra ân oán của ngươi và Rollon. Ngươi ở bờ tây biển Aegean giết chết Rollon, lại gặp Tabitha ở bờ đông biển Aegean, thật sự quá thú vị, vì thế ta không lập tức giết ngươi. Bởi vì ta rất muốn xem phản ứng của ngươi."

"Dì Tabitha, xin lỗi..."

Valhein nhìn dì Tabitha bị mái tóc dài che đi gương mặt, cổ họng giống như bị thứ gì đó chặn lại, một câu cũng không nói nên lời.

Chiến sĩ Hoàng Kim cười nói: "Dù sao ngươi cũng là bạn tốt ngồi cùng bàn với Rollon, Tabitha cũng không muốn nhìn thấy ngươi chết thảm. Ngươi còn lời gì muốn nói thì nói nhanh một chút, nói xong ta sẽ cho ngươi chết thật nhẹ nhàng. Ta tin tưởng sự nhân từ của ta sẽ đổi được trái tim Tabitha."

Trong đầu Valhein hiện lên những hình ảnh ở chung với dì Tabitha, đột nhiên nói: "Dì Tabitha, trước đó ngài không biết ta giết Rollon nhưng ngài từng nghỉ ngờ ta là Valhein đúng không? Ngài đã từng nghe Rollon nói về ta nên mới đối xử với ta tốt như vậy đúng không?”

Dì Tabitha đưa tay lau đi nước mắt trên mặt, vẫn cúi đầu như trước, dùng âm thanh đè nén cực điểm nói: "Mặc dù đã rất nhiều năm ta chưa đi ra ngoài rèn luyện nhưng ta cũng không ngốc. Âm thanh của ngươi là khẩu âm tiêu chuẩn của Athens, Harnas nể sợ ngươi như thế, ta đã nhiều lần từ chỗ quý tộc nghe nói vê chuyện nhà hàng Violet, mà bộ dụng cụ ăn ngươi lấy ra vừa vặn chính là dấu hiệu của Beauty of the Giant Dragon. Động tác sử dụng thông thạo chính là chứng minh tốt nhất. Sách ma pháp của ngươi cũng giống sách ma pháp của Rollon như đúc, là kiểu dáng tiêu chuẩn của Học viện Plato, chỉ là giấu đi tên của ngươi mà thôi. Suya và Valhein vốn là từ một cái tên phát ra. Tuổi của ngươi, vừa vặn cũng là năm thứ hai."

"Mấu chốt nhất là ngươi giống hệt như Rollon mô tả, ngươi không phải bình dân bình thường, Rollon vẫn luôn nói rằng ngươi có khí chất quý tộc, cũng có trí tuệ của bậc thây, hắn nói rất muốn học hỏi ngươi, nhưng hắn có hơi xấu hổ... Thế nhưng, khi đó ta chỉ cho rằng ngươi đang chạy trốn hoặc rèn luyện nên muốn đổi xử với ngươi tốt một chút, xem ngươi như con trai của ta, giống như Rollon vậy. Nhưng ta không ngờ tới, ngươi giết hắn, ngươi giết hắn..."

Dì Tabitha đột nhiên khóc không thành tiếng, tay trái bụm mặt, khóc nức nở.

Chiến sĩ Hoàng Kim than nhẹ một tiếng, nhưng ánh mắt vẫn luôn đặt trên người Valhein.

'Dì Tabitha...

Valhein không cảm thấy có lỗi với Rollon.

Lúc ném hai nghìn đồng vàng đại bàng xuống đất thì Valhein đã không còn áy náy nữa.

Nhưng bây giờ, Valhein cảm thấy có lỗi với dì Tabitha.

Nàng lương thiện như vậy, dịu dàng như vậy, cho dù chỉ nghi ngờ mình là bạn học của Rollon đã dốc hết sức giúp đỡ, thậm chí coi mình như con cháu mà đối xử cẩn thận. Rollon đáng chết. Nhưng dì Tabitha không nên chịu sự hành hạ này.
Bình Luận (0)
Comment