Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 848 - Chương 849: Đau Khổ Của Người Chủ Trì (2)

Chương 849: Đau khổ của người chủ trì (2) Chương 849: Đau khổ của người chủ trì (2)Chương 849: Đau khổ của người chủ trì (2)

Người chủ trì cười xấu xa: "He he, hắn đã xông vào rừng ong độc, ong độc đang không ngừng bắn gai độc vê phía hắn, loại ong độc này sẽ không giết chết người nhưng sẽ làm người ta trúng độc, khó thở, cạn kiệt thể lực, toàn thân bủn rủn đau đớn. Là một trong những hành trình mà tuyển thủ vác vật nặng chạy việt dã chán ghét và sợ hãi nhất. Thậm chí thường thấy tuyển thủ sau khi chạy ra khỏi khu rừng ong độc sẽ trực tiếp bỏ quyền thi đấu... ui... hắn đã lao ra khỏi rừng ong độc rồi, sao da của hắn vẫn trơn bóng như mới vậy, gai độc đâu? Sưng đỏ đâu? Khó chịu đâu?"

Mọi người ngơ ngác nhìn Valhein chạy ra khỏi khu rừng, trên túi đeo lưng và quần áo có dính kim độc, nhưng trên làn da lộ ra bên ngoài, trên mặt của hắn thì không hề có một cây kim độc nào.

"Không đúng, rõ ràng ta đã thấy một đàn ong độc rất lớn bắn kim độc khắp người hắn rồi mà, tuyệt đối không thể nào tránh được... ta nhớ ra rồi, chân của hắn giãm lên mặt đất cũng không hề bị gì cả, xem ra hắn có thiên phú phòng ngự rất mạnh mẽ, ví dụ như làn da kim loại này nọ. Aiz, nhóm tuyển thủ phía sau, mọi người tự cầu phúc đi thôi. Địa hình trăm mét tiếp theo chính là khu dây leo... ầy, đã chạy qua rồi."

Chỉ thấy ở phía sau lưng Valhein, đám dây leo chi chít rậm rạp đang điên cuồng quất quãng quật, cứ như lũ rắn còn sống vậy.

Lúc Valhein ở bên trong đã không ngừng bị quất nhưng trên làn da không hề có chút dấu vết nào.

"Sau khu dây leo chính là khu rắn độc. Đó là một bãi cỏ xen lẫn rừng cây bụi rậm rạp. Rắn độc đã hòa thành một thể với hoàn cảnh xung quanh, cho dù ngươi không đụng vào chúng thì chúng cũng sẽ chủ động cắn ngươi... ừm, Valhein đã thành công xông qua." Người chủ trì ỉu xìu nói.

Chỉ thấy có bảy con rắn độc cắn vào đùi, cánh tay và túi đeo lưng của Valhein.

Valhein tiện tay kéo con rắn độc trên tay, không thèm để ý rắn độc trên túi đeo và lưng mình.

Lại chạy thêm vài bước thì con rắn đang cắn trên đùi hắn rốt cuộc không thể duy trì nổi nữa mà nhả ra.

"Điên mất thôi, Valhein không chỉ không sợ ong độc bắn gai trúng mà ngay cả rắn độc cũng không cắn nổi. Hắn là con của rừng rậm sao?"

Lời của người chủ trì làm khán giả không ngừng gật đầu.

Trong lòng mọi người cũng đã nhất trí.

Vác vật nặng chạy việt dã xem rất đã mắt, nhưng phần thi chạy của Valhein thật sự quá đẹp, đẹp đến mức làm mọi người phải nghi ngờ thế giới này và chính mình quá khó coi.

"Một trăm mét thứ mười lăm là dòng sông có mực nước sâu tới ngực, dựa theo quy tắc thì chỉ có thể chạy chứ không thể bơi, để ta xem thử xem hắn... mọi người cũng nhìn thấy, thôi thì nhìn đi vậy.'

Lời của người chủ trì chọc cười tất cả khán giả.

Chỉ thấy mặc dù nước dâng lên tới tận ngực nhưng Valhein lại dùng tốc độ thật nhanh lao vào trong dòng nước phát ra tiếng ào ào, bọt nước văng tứ tung.

Giống như cá voi khổng lồ tách biển.

Tuy tốc độ chậm hơn bình thường không ít nhưng hiện giờ vẫn là tư thế đang chạy, đổi lại là những người khác thì chỉ có thể đẩy nước đi tới trước mà thôi.

Người chủ trì tuyệt vọng nhìn Valhein đang chạy, nói: "Ta có thể xác định hắn tuyệt đối có thiên phú nguyên tố thủy, thậm chí là huyết mạch nguyên tố thủy, hơn nữa cấp bậc huyết mạch còn không thấp."

Chiến sĩ và ma pháp sư có kinh nghiệm phong phú gật nhẹ đầu, bọn họ sớm đã phát hiện rồi.

Cả người Valhein đều là thiên phú.

Huyết mạch chảy đầy mạch máu.

"Đường nước chia làm hai, một trăm mét đầu tiên là nước sông bình thường cao tới ngực, một trăm mét tiếp theo là nước biển có đủ loại rong và cá. Rong biển có khả năng gây vướng víu, cá cũng có thể cắn người, chú ý, lực sát thương của loại cá này còn hơn cả rắn độc và ong độc trước đó, tuy không có độc nhưng cắn người rất đau, mấu chốt là nếu như chưa bị cắn thì tất cả cá đều sẽ lao tới cắn, nếu ngươi không chảy máu thì sẽ bị tất cả các loại cá tấn công, sẽ bị một lượng lớn rong biển quấn lấy, kéo chậm tốc độ. Valhein... aiz, Valhein lên bờ rồi."

Giọng điệu của người chủ trì thực uể oải làm khán giả vừa buồn cười cũng uể oải theo.

Nguyên nhân là tất cả mọi người nhìn thấy, rong không quấn lấy Valhein, đám cá hung dữ kia cũng giống như không nhìn thấy Valhein vậy.

"Tuyệt vời, đứa con của biển cả đã được sinh ra." Người chủ trì bất đắc dĩ nói.

Rất nhiều người nhịn không được suy ngẫm, tên biến thái Valhein này rốt cuộc đã dùng năng lực gì để tránh được rong biển và lũ cá hung dữ?

"Địa hình của một trăm mét thứ mười bảy chính là biển băng nổi làm người ta đau đớn. Nơi giá rét như thế, mọi người cần phải đạp lên băng để chạy, hơn nữa tất cả những tảng băng nổi đều có thể sẽ bị vỡ nát, nước bên trong lạnh thấu xương, ngã xuống thì không thể tiến tới trước, chỉ có thể lướt ngang hoặc lui lại phía sau, tìm kiếm tảng băng mới bò lên, sau đó mới tiếp tục bước lên tảng băng tiến tới. Ta đã tận mắt nhìn thấy nhiều tuyển thủ ngã vào trong nước xong, khi tìm tới một tảng băng mới nhưng nó lại vỡ, tìm kiếm tảng khác thì lại vỡ, cứ thế không ngừng rơi vào trong nước. Phải biết là vác vật nặng năm mươi ký rơi xuống nước đá, cuối cùng họ đã phải bật khóc từ bỏ thi đấu. Ah, ta đã không muốn nói về Valhein nữa rồi, hắn vẫn luôn có thể hoàn thành phần thi trước khi ta giới thiệu địa hình xong, hãy để chúng ta chúc mừng hắn vượt qua phần địa hình thứ mười bảy đi nào."

Giọng nói của người chủ trì thực cứng ngắc và lạnh nhạt, không có chút tình cảm nào, cũng không có chút vui sướng nào.

Cho dù tảng băng dưới chân Valhein bị vỡ hắn cũng không nói, nguyên nhân rất đơn giản, Valhein căn bản không rơi xuống nước đá mà giẫm lên mảnh vụn băng nhỏ hơn rồi nhảy lên tảng băng nổi phía trước, một đường không hề rơi xuống nước.

Người chủ trì thực vô lực nói: "Chàng hoàng tử sông băng Valhein đã trình diễn bay trên băng, tiến tới một trăm mét thứ mười tám. Sa mạc gió bão, chú ý, nơi này tập trung côn cát, cát lún, cơn lốc, bão cát, cát bay đá văng, tất cả những thứ ác liệt nhất, mọi người chỉ có thể híp mắt hoặc là nhắm mắt từ từ đi tới trước, hơn nữa sức gió mạnh như một bức tường vậy... Hử? Hắn thông qua rồi? Ta không muốn chủ trì nữa, Baingora các hạ, trưởng tư tế tối cao, hoặc là đổi ta, hoặc là đổi Valhein đi! Ta còn chưa nói xong mà sao Valhein đã chạy ra ngoài mất rồi? Làm chủ trì cuộc thi khó đến thế sao? Trước đây chủ trì thi đấu rất vui vẻ cơ mài! Vì sao bây giờ trong lòng ta lại đau đớn như thế chứ?"

Khán giả cười ha ha.
Bình Luận (0)
Comment