Chương 850: Chờ linh hôn của ngươi
Chương 850: Chờ linh hôn của ngươiChương 850: Chờ linh hôn của ngươi
Rất nhiều người vừa cười vừa nhìn sa mạc gió bão mờ mịt, mặc dù không tự mình trải qua nhưng nhìn những vụn đá bay tán loạn đầy trời cũng có thể đoán được sức gió khủng khiếp đến cỡ nào.
Người hơi gầy một chút sẽ bị thổi bay, Valhein thì hay rồi, không thèm để ý tới gió lốc kia, nhanh như chớp lao tới, lực cản là cực kỳ nhỏ.
Rất nhiều người lộ ra vẻ hâm mộ, có huyết mạch nguyên tố phong thật sự quá tốt.
Một trăm mét thứ mười chín bắt đầu, có một loạt cây đại thụ, một trăm mét cuối cùng cũng có một loạt đại thụ như thế.
Hai đại thụ cách mặt đất năm mét, được lắp đặt dụng cụ hình thang, bên dưới có cột chống đỡ tạo thành xà gỗ dài trăm mét, tổng cộng mười cái nối tiếp nhau.
Valhein cấp tốc leo lên cây, sau đó bám lên xà gỗ, hai tay không ngừng di chuyển, cơ thể lung lay giữa không trung.
Đây chính là phân một trăm mét tiêu hao thể lực nhất.
Thế nhưng, cả người Valhein giống như không có trọng lượng, tay dài như tay vượn, hai tay nhanh chóng di chuyển tới trước.
Người chủ trì rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm nói: "Xin chào mọi người, ta sẽ tiếp tục đảm nhiệm vai trò người chủ trì, lần này Valhein không có 'vèo' một tiếng mà vượt qua xà gỗ nữa rồi, tuy là tốc độ rất nhanh, cánh tay chỉ để lại bóng mờ nhưng so với tốc độ nhanh khủng khiếp khi chạy trên mặt đất thì ta rốt cuộc cũng có thể nói hết lời rồi. Ø? Nhóm tuyển thủ phía trước hình như đều đang nhìn về phía sau."
Hành trình vác vật nặng chạy việt dã dài hai chục nghìn mét, một vòng hai nghìn mét, vì bảo trì thể lực, lúc ban đầu các tuyển thủ đều giảm bớt tốc độ, để dành thể lực cho những phần khó khăn.
Vì thế sáu mươi ba tuyển thủ kia không kéo dài khoảng cách, chỉ cách nhau rất gần.
Nhưng Valhein thì vẫn luôn chạy hết tốc lực.
Điều này dẫn tới khi Valhein ở phần xà gỗ ở một trăm mét tiến tới, gần chạy xong một nghìn chín trăm mét thì những người khác đang ở đoạn đường cồn cát thứ năm.
Lúc này không bị địa hình che chắn, bọn họ có thể thấy rõ tốc độ Valhein đu xà gỗ tiến tới.
Tất cả tuyển thủ quay đầu lại nhìn về phía sau, giống như thấy ma vậy.
Vác vật nặng chạy việt dã có thể nói là môn có độ khó lớn nhất trong cuộc thi đấu, chính mình còn đang rầu rĩ xem nên làm thế nào hoàn thành, ngay cả một phần tư mình vẫn chưa hoàn thành thì Valhein đã chạy xong một vòng rồi?
Này có phải có nghĩa là Valhein chạy xong mười vòng thì tuyển thủ kém nhất có khả năng chỉ mới chạy được hai vòng?
Tất cả tuyển thủ một lần nữa biến thành nhà toán học.
Nói như vậy, cự ly năm trăm mét đầu tiên tuy chiếm một phần tư chặng đường nhưng độ khó rất thấp, thời gian tiêu tốn chỉ chiếm một phần mười, thậm chí là ít hơn, bởi vì đoạn đường phía sau quá tốn thời gian.
Hơn nữa vòng thứ nhất vì dò xét và ghi nhớ địa hình, xử lý tình huống mới nên cũng là vòng chậm nhất, nói cách khác...
Khoan đãi
Trong đầu nhóm tuyển thủ nhà toán học xuất hiện một suy nghĩ khủng khiếp.
Lỡ như có người nào gặp ngoài ý muốn, bị thất bại nhiều lần trong đoạn đường sau, thời gian bị kéo ra quá lâu thì liệu có khả năng, Valhein chạy xong mười vòng mà có người vẫn chưa chạy xong vòng đầu tiên hay không?
Toàn bộ tuyển thủ nhà toán học luống cuống.
Trong bọn họ đã có nhiều người xếp hàng ăn hại Pythian rồi.
Áp lực quá lớn cơ hồ khiến bọn họ hít thở không thông.
"Valhein, xin ngươi giống người chút đi!" Gerner đột nhiên đứng trên cồn cát đau đầu rống lên.
Những tuyển thủ khác dở khóc dở cười, nghiêm túc tới mức các trọng tài cũng phải cùng bật cười.
Vài người ngồi trên chỗ khách quý cũng cười phá lên.
Chờ đến khi người chủ trì nói ra những lời này, toàn trường cười to.
Valhein rốt cuộc hoàn thành đoạn xà gỗ ở đoạn một trăm mét thứ mười chín, từ trên xà nhảy xuống và rơi xuống đất bằng cứng rắn.
Giống như một trăm mét thứ hai mười và lần đầu tiên, chỉ là đường chạy cứng rắn bình thường.
Valhein thở phào nhẹ nhõm, không chút do dự chạy nước rút.
Sáu mươi ba tuyển thủ trên cồn cát thấy một màn như vậy thì gà bay chó chạy, vừa mắng chửi vừa bước sâu vào trong cát cố leo lên đỉnh cồn cát, sau đó không thèm để ý tới mặt mũi trực tiếp lăng lông lốc xuống cồn cát.
Theo đuổi tốc độ cực hạn!
Đột nhiên một sức mạnh xet tới vị trí của những tuyển thủ kia, sau đó tiếng mắng chửi của bọn họ vang khắp toàn trường.
"Ta hận Valhein! Cộng thêm lần này thì ta kiêm ba chức ăn hại luôn rồi!"
"Các anh em, bắt tay lại đánh ngã bá quyền hung ác của Valhein đi thôi!"
"Chờ cuộc thi kết thúc, nhóm ăn hại Pythian chúng ta thành lập một tổ chức phản kháng lại Valhein đi!
"Đừng có nói mấy thứ lảm nhảm này, ngẫm xem lúc Valhein đuổi tới thì khóc thế nào cho đẹp đi.'
"Giọng nói của chúng ta bị truyền đi khắp toàn trường rồi, đám thầy tế tư đầu óc xấu xa này!"
"Các vị khán giả à, mọi người mau nghĩ cách gì đi, Valhein đã sắp đuổi tới rồi! Ây ôi! II..."
Rẹtl
Rẹtl
Bịch bịch...
Trong tiếng cười lớn của khán giả, nhóm tuyển thủ bước chân lên mặt băng của khu vực trăm mét thứ sáu, sau đó bịch một tiếng ngã lăn.
Lúc này khán giả mới ý thức được trên mặt băng đã được gia tăng sức mạnh phép thuật, lại càng trơn trượt hơn mặt băng bình thường.
Đám tuyển thủ đau khổ đứng dậy, chuyển bước chạy thành bước nhỏ, chậm rãi chạy tới trước.
Cọ cọ một hồi thì có người đột nhiên hét to: "Mau quay đầu lại đi."
Mọi người quay đầu nhìn lại.
Chỉ thấy Valhein vọt tới trên đỉnh cồn cát, đang lao nhanh xuống xông tới.
Toàn bộ tuyển thủ bùng nổ.
"Valhein tới rôi, mau chạy đi!"
"Tàn bạo quá đi thôi! Thần Mặt Trời Apollo, nếu cho ta một cơ hội, ta tuyệt đối sẽ không tham gia năm môn toàn năng."
"Không thể để Valhein đuổi tới gân như thế được!"
"Ác quỷ ValheinI"
Nhóm người vì quá lo lắng hoảng hốt, dưới chân dùng sức quá lớn nên đã ngã ngửa phân nửa, một số còn lại không bị ngã nhưng cũng bị người khác vướng trúng lảo đảo ngã theo, cả đám đều gặm băng.