Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 850 - Chương 851: Chờ Linh Hôn Của Ngươi (2)

Chương 851: Chờ linh hôn của ngươi (2) Chương 851: Chờ linh hôn của ngươi (2)Chương 851: Chờ linh hôn của ngươi (2)

Khán giả cười ha ha, không ai ngờ được phần thi vác nặng chạy việt dã cực kỳ tàn khốc lại trở thành vui đến như thế, đây là tình huống chưa từng xuất hiện từ khi môn này xuất hiện đến giờ.

Một màn này giống như một tên ác quỷ cầm lưỡi hái trong tay đuổi theo một đám heo trắng trắng tròn tròn vậy.

Mắt thấy vài người nhanh nhất đã bước bước nhỏ chạy tới khoảng cuối cùng của mặt băng, một cơn gió mạnh lao vụt qua.

Valhein lướt qua mọi người, lao ra khỏi đoạn đường băng, nhắm tới đoạn núi băng.

"Valhein...'

Nhiều tuyển thủ hổn hển hô to.

Càng nhiều tuyển thủ hơn dở khóc dở cười, ấm ức chạy tiếp.

"Xong rồi, cái tên năm mươi ba tên ăn hại sẽ truyền khắp toàn bộ Hy Lạp, thậm chí là khắp thế giới này rồi." Gerner vừa chạy vừa trách móc, âm thanh truyền khắp toàn trường.

"Ngươi có thể câm miệng không, không có ngươi thì ai có thể nghĩ ra cái tên năm mươi ba tên ăn hại chứ hả?" Eugene mắng.

"Đúng vậy, hình như ta đã phạm một sai lầm rồi. Làm sao bây giờ?"

"Ngươi câm miệng là được rồi!"

"Ta mắng Valhein có được không?"

"Được đấy."

Đông đảo khán giả bị cuộc nói chuyện của hai người chọc cười.

"Hắn lại biến mất rồi!"

Đông đảo tuyển thủ đứng trên mặt băng nhìn Valhein giống như cưỡi tuyệt trần bay vút qua núi băng, biến mất trong tâm mắt.

"Núi băng dễ bò đến vậy sao?"

"Ta cảm thấy cũng không khó lắm."

Chỉ chốc lát sau, những người tới chân núi băng trước hết cũng học theo Valhein chạy tới trước.

Bichl

Bịchl

Bịch bịch... Bọn họ giống như cá chết từ trên sườn núi trượt xuống, không quản tay chân có cào có đạp thế nào cũng vô dụng.

"Ai đã đổi núi băng rồi thế?"

Trong tiếng cười vang của khán giả, tất cả tuyển thủ lại tiếp tục chậm chạp bò lên.

Mặc dù như vậy vẫn có người xui xẻo trượt tay trượt chân không thể vượt qua được, từ sườn núi trượt xuống chân núi, kiếm củi ba năm thiêu trong một giờ.

Bò qua núi băng xong chính là ba ngọn núi nhỏ xiêu vẹo, đám tuyển thủ vừa thở dài vừa leo lên.

Vượt qua được ba ngọn núi nhỏ, mọi người bắt đầu tiến vào đoạn đầm lầy, Gerner đột nhiên nói: "Ta có dự cảm xấu."

Nhóm ăn hại việt dã quay đầu lại nhìn xung quanh.

Valhein một lần nữa xuất hiện trên đỉnh núi ở phía sau, loại cảm giác này giống như đêm khuya nhìn ra cửa sổ thì thấy một cái mặt quỷ máu me nhây nhụa dán ngoài cửa sổ lộ ra một nụ cười mỉm thần bí.

"Còn có thể so tài không vậy hả?" Một tuyển thủ nện vào mặt đầm lầy.

Không chờ bọn họ vượt qua được phân nửa thì Valhein đã giãm lên bùn nhão chạy tới bên cạnh.

"Valhein, ngươi chạy chậm một xíu có được không vậy? Chậm một xíu vì linh hồn và lòng lương thiện của ngươi đi!" Gerner nói.

"Ngươi còn chạy như thế nữa thì toàn bộ lòng nhân từ của ngươi sẽ không còn nữa!" Eugene hồ to.

Valhein cứ như bị điếc, hệt như một chiếc xe ngựa đè nát mọi chướng ngại vật trên mặt đất, trong quá trình chạy làm văng bùn nhão lên người người khác.

"Trái tim của ngươi bẩn như đầm lầy này vậy!" Gerner rống to.

"Ngươi là đồ con rối chạy bộ không có tình cảm!" Eugene cũng gào lên.

Valhein không quay đầu lại lao ra khỏi đầm lầy.

Khán giả cười không nhịn được.

Rất nhanh, đội ngũ đã chia ra thành từng nhóm.

Ngoại trừ Valhein, nhóm thứ nhất đã tiến vào khu vực rừng sương mù, nhóm thứ hai đang chiến đấu với sông dung nham.

Rất nhiều người có kiên nhẫn quan sát thật kỹ hướng di động của sông dung nham, tỉ mỉ tính toán trọng lượng có thể thừa nhận, quan sát cách mà người khác vượt qua, nhớ kỹ tảng đá nào có thể đứng vững, tảng nào giãm một cái phải lập tức di chuyển ngay. Lúc vẫn còn mười mấy người chưa qua sông thì có một người đột nhiên mắng thô tục một tiếng.

Mọi người cũng liền quay đầu lại.

Chỉ thấy Valhein lần thứ ba xuất hiện ở đầm lầy.

Một vài người suýt nữa tan vỡ, còn chưa qua được hai đoạn đường thì Valhein đã xong một vòng nữa rồi?

Sau đó, bọn họ thò đầu ra ngoài vách núi nhìn thử, nhìn thấy Valhein giống như một con thằn lằn soạt soạt bò lên mà lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng.

Năm chục ký trên lưng không tồn tại sao?

Người bay lượn trên vách núi dựng đứng?

Valhein nhìn thoáng qua con sông dung nham ở phía trước, nhìn thấy hai người đang đạp trên tảng đá ở phía trước thì nói: "Hai người lập tức tìm một tảng đá lớn dừng lại, đừng nhúc nhích.'

Hai tuyển thủ vội vàng nhảy sang tảng đá có thể đứng vững ở gần đó, không nhúc nhích.

Sông dung nham rất rộng, đá đen lơ lửng cũng nhiều, theo lý thì đủ để mười người cùng chạy, thế nhưng không ai dám đảm bảo có xuất hiện tình huống nhiều người cùng giãm lên một tảng đá cuối cùng rồi cùng ngã xuống hay không.

Valhein lần thứ ba nhìn sông dung nham, lần này chỉ nhìn ba giây đồng hồ, sau đó dốc toàn lực chạy nước rút.

Tốc độ của Valhein quá nhanh, lực quá mạnh, nơi đi qua, phần lớn tảng đá màu đen đều chìm xuống, dung nham tung tóe, qua một hồi lâu mới nổi trở lên trên bê mặt dung nham, chầm chậm trôi nổi.

Trái tim nhóm tuyển thủ siết chặt, rất sợ Valhein sẽ giãm đá chìm hẳn xuống dung nham và không nổi lên nữa.

Người chủ trì hưng phấn hô to: "Mọi người nhìn thấy không? Lần đầu tiên hắn dừng lại trước sông dung nham suy nghĩ mười lăm giây, lân thứ hai chỉ dùng năm giây, mà lần này thì chỉ dùng ba giây. Ta dám cam đoan lần thứ tư hắn chỉ suy nghĩ một giây mà thôi."

Chờ Valhein lao ra khỏi sông dung nham, nhóm tuyển thủ ở phía sau thở phào nhẹ nhõm.

Thế nhưng bọn họ nhanh chóng phản ứng kịp.

Bây giờ là lúc thả lỏng sao?

Ngãi

Trong rừng sương mù, nhóm tuyển thủ xếp đầu vừa thở dài vừa chậm rãi bước tới trước, rất sợ sẽ rơi vào vũng nước sâu hoặc giẫm lên mặt băng bị trượt chân. Làn sương này quá dày, mọi người chỉ có thể nhìn được phạm vi hai, ba mét ở xung quanh.

Thế nhưng âm thanh có thể truyền đi rất xa, bọn họ vừa trò chuyện vừa chậm rãi dò đường.

"Aiz, tên khốn khiếp Valhein kia nhất định có thiên phú thị giác siêu mạnh, bằng không không có khả năng nhìn thấu làn sương dày đặc này mà xông tới nhanh như vậy."

"Nhóm thầy tế tư của điện Thần Mặt Trời có đầy ý nghĩ xấu, địa hình của lần chạy việt dã này rõ ràng khó hơn bình thường.'
Bình Luận (0)
Comment