Thế Giới Của Các Vị Thần (Bản Dịch)

Chương 880 - Chương 881: Chữ Ký Của Thân (2)

Chương 881: Chữ ký của Thân (2) Chương 881: Chữ ký của Thân (2)Chương 881: Chữ ký của Thân (2)

Nhóm người nghi hoặc khó hiểu, sao lại bắt đầu phản đối Valhein rồi.

Khóe miệng Andrea nhếch lên.

"Đều là thần quyến giả của Thần Âm Nhạc Apollo, ta phải nói vài lời công bằng. Giống như trước đó ta có nói, có người sẽ cảm thấy khó chịu, có người sẽ cảm thấy không giống với dự đoán của mình, nhưng thân là một nhà âm nhạc, ta phải trung thành với âm nhạc." Aldrich nghiêm mặt nói.

Mọi người lắng lặng nhìn chằm chằm Aldrich.

Aldrich trầm tư một hồi mới ngẩng đầu lên nói: "Lúc ban đầu ta đã viết chín mươi lăm điểm trên bảng sáp, nhưng cuối cùng vẫn sửa lại. Sở dĩ ta sửa là vì có nhiều nguyên nhân."

"Thứ nhất, nhà âm nhạc chúng ta không nên khởi xướng hành vi mượn ma pháp để sở hữu sức mạnh người khác để giành giải quán quân, nó phù hợp với quy tắc giải thi đấu lớn nhưng vi phạm lòng trung thành đối với âm nhạc của bọn ta, cũng vi phạm đạo đức trong lòng bọn ta.'

Một vài người ủng hộ Valhein gật nhẹ đầu, ông cụ này nói cũng có lý.

Thế nhưng rất nhiều người tỏ ra chán ghét Aldrich, rõ ràng là Andrea bức ép Valhein, lão giơ cao cán chùy đạo đức phê phán Valhein nhưng lại không hề đề cập tới hành vi của Andrea.

"Thứ hai, không quản là nhạc khúc hay biểu diễn đều ẩn chứa sức mạnh của Andrea, nói cách khác màn biểu diễn xuất sắc này thực tế là phân hợp tấu của Valhein và Andrea, ai chiếm phần lớn hơn, không cần nói cũng rõ."

Nhiều người gật đầu hơn.

Cũng có càng nhiều người cười nhạt hơn.

"Thứ ba, hai người thiếu niên có hành động cảm tính cũng thôi đi, chúng ta thân là người trưởng thành, thân là nhà âm nhạc chuyên nghiệp thì nhất định phải có thái độ kiên định. Không thể đưa ra suy đoán hồ đồ, không thể không phân rõ đúng sai! Cho dù phải đối mặt với sự tức giận của Thần Linh thì vẫn phải ăn ngay nói thật!"

"Thứ tư, nhà âm nhạc có chút kinh nghiệm đều có thể nghe ra được trong quá trình biểu diễn của Valhein, phần lớn thời gian không có vấn đề, nhưng ở nhiều điểm nhỏ tinh tế như khi chuyển đổi âm cao và thấp thì rõ ràng không xử lý tốt bằng Andrea, thậm chí còn không bằng Kakaur. Valhein, điểm này ngươi thừa nhận chứ?”

Valhein không nói được lời nào.

Nhóm người thấy Valhein không phản đối, xem ra vị bậc thây âm nhạc này không nói sai. "Thứ năm, ngoại trừ vấn đề kỹ thuật, Valhein cũng quá gấp trong vấn đề nắm bắt và hòa nhập cảm xúc. Ta thừa nhận cái tâm ban đầu của hắn là tốt nhưng lòng cầu thắng và hạt nhân của khúc nhạc này có chút xung đột, tạo thành một loại sai lệch quá lớn, điều này dẫn tới lúc nghe khúc nhạc này ta thậm chí xuất hiện cảm giác phân tâm."

Nghe thấy nhận xét của Aldrich, khán giả thầm than trong lòng, xem ra tất cả đã xác định rồi, khuynh hướng của vị này đã quá rõ, khẳng định là ủng hộ Andrea.

Có điều đây là thi đấu âm nhạc, chỉ cần điểm không thấp tới mức quá bất hợp lý thì không có ai nói giám khảo có vấn đề.

Thậm chí còn có một vài giám khảo cố ý cho điểm cao, nhưng những vị giám khảo khác lại cố ý kéo điểm thấp, ảnh hưởng tới điểm trung bình cuối cùng.

"Điểm thứ sáu là..." Âm thanh của Aldrich im bặt.

Tầm mắt mọi người đồng loạt di động, giống như Aldrich, ngửa mặt nhìn lên bầu trời.

Một bàn tay khổng lồ màu vàng nhạt hơi mờ xuất hiện trên bầu trời.

So với một thành phố còn to lớn hơn, che khuất mặt trời, che cả sân thi đấu lớn.

Giống như một đám mây trên bầu trời, bên trên túa ra ánh sáng vàng óng.

Bàn tay khổng lô chậm rãi nắm lại, khi ngón tay chạm tới thì một tia chớp vàng xuất hiện trong lòng bàn tay rồi ngưng tụ thành một cây bút lông ngỗng to lớn như một ngọn núi.

Vô số thầy tế tư và quý tộc run rẩy, vô số chiến sĩ cao cấp và ma pháp sư sợ run.

Những người khác không biết bàn tay khổng lồ này là gì, nhưng bọn họ biết.

Đó là tay Thần Linh.

Là một phân trời giáng của Thần Linh.

Cho dù cái tay kia đã cố gắng thu lại uy lực của mình nhưng tất cả chiến sĩ cao cấp và ma pháp sư đều cảm thấy cơ thể mình giống như sắp tan vỡ, linh hôn sắp sụp đổ.

Bọn họ giống như nhìn thấy ngòi bút rơi xuống, Hy Lạp chôn vùi.

Bút lông ngỗng màu vàng chầm chậm rơi xuống.

Trong mắt mỗi người xuất hiện hai thế giới thu nhỏ.

Một là bàn tay khổng lồ như trời, ngòi bút như ngọn núi.

Nhưng một thế giới khác, ngòi bút lông ngỗng lại giống như cây bút bình thường rơi vào trên nhạc phổ [Gửi Palomal, rơi vào phía trước chữ 'Apollo, xẹt thành một vòng cung xinh đẹp trên cuộn da dê, giống như quỹ đạo của ngôi sao, lại giống như đám mây tản ra.

Ngòi bút nhấc lên, một cái tên màu vàng xuất hiện phía trước 'Apollo, giống như một vết vàng tan chảy.

Valhein. Cả quyển [Gửi Paloma] từ màu trắng biến thành màu vàng nhạt, bên ngoài bao phủ ánh sáng thần thánh nhàn nhạt, trên mỗi nốt nhạc, mỗi khóa nhạc, mỗi dấu vết đều là sự kết hợp của vẻ đẹp và sức mạnh.

Bút lông ngỗng thu hồi, bàn tay khổng lồ biến mất.

"Vinh quang của ngài vĩnh viễn chiếu rọi trời đất." Người chủ trì Alamo cúi đầu, thành kính ca tụng, âm thanh truyên khắp toàn trường.

Tất cả thầy tế tư và tín đồ điện Thần Mặt Trời đều hơi cúi đầu.

"Vinh quang của ngài vĩnh viễn chiếu rọi trời đất."

Giám khảo cao cấp Aldrich chính là tín đồ của Apollo, run rẩy nói câu nói này.

Valhein tặng nhạc phổ cho Apollo, Apollo ký tên đáp lại.
Bình Luận (0)
Comment