Tôi quay lại, lập tức thấy Hạ Yến Nghiêu đang đứng đó, hai tay anh đút túi quần, ánh mắt lạnh lùng nhìn tôi.
Phía sau anh còn có mấy nam sinh trông cà lơ phất phơ, vẻ mặt đầy hứng thú như đang xem kịch hay, còn huýt sáo trêu chọc.
Một người khoác vai Hạ Yến Nghiêu, cười hề hề nói: "Này, anh bạn, phạm vi công việc của cậu rộng nhỉ, làm cả chim hoàng yến cơ đấy! Hahaha!"
Anh quay lưng bước đi.
Đám người kia cũng vội đuổi theo.
Trong lòng tôi bỗng lạnh toát.
Tim tôi thắt lại, đau nhói từng cơn.
Tôi đã làm tổn thương anh rồi.
Tôi đã biết sẽ có ngày mình làm tổn thương anh.
Cô bạn bên cạnh huých nhẹ vào tay tôi, giục: "Không mau đuổi theo đi?"