Thật ra, tôi không thích anh ra ngoài làm việc.
Bởi vì anh chỉ có thể là chim hoàng yến của riêng tôi thôi.
Nhưng khi tôi đưa ra yêu cầu đó, anh thản nhiên quăng chiếc khăn tắm sang một bên, ép sát lại gần tôi. Bàn tay anh giữ lấy cằm tôi, giọng trầm thấp nói: "Được thôi, vậy thì phải tăng giá."
Sự quyến rũ bất ngờ của anh khiến tim tôi đập loạn xạ.
Tôi lắp bắp: "Hừ, đồ đàn ông ham hư vinh. Vậy muốn bao nhiêu?"
"Năm mươi vạn một tháng."
"Thế thì anh cứ đi làm đi! Rồi anh sẽ nhận ra, chỉ có tôi mới cho anh được cuộc sống anh mong muốn."
"Được, vậy để tôi hầu hạ em, bà chủ."
Với tư cách là một kim chủ thích kiểm soát, tôi không thể không dành chút thời gian trong lịch trình bận rộn để kiểm tra xem chim hoàng yến của mình có ngoan ngoãn hay không.
Ai ngờ công ty anh làm việc chẳng ra sao, đến tôi vào cũng phải qua bàn lễ tân đăng ký.
Lễ tân còn phải xác nhận rồi gọi người xuống đón tôi mới được vào.
Suýt nữa chọc tôi tức điên!
Thế này thì tôi làm sao kiểm tra bất chợt được nữa chứ?
Khi Hạ Yến Nghiêu xuống tới nơi, tôi đang sôi sục trong cơn giận.