Mất trí nhớ thì mất trí nhớ vậy! Dù sao thì tôi cũng đã quay trở về, cho nên tôi lại nói tiếp: “Vậy trước khi tôi Vượt Âm đã ở trong một trạng thái như thế nào? Cuối cùng là tại sao tôi lại bị trúng cái quỷ chú gì đó?”
Mọi người nghe tôi hỏi như vậy, lại thấy cơ thể của tôi đã hồi phục không ít, cho nên cũng không có gì phải giấu giếm.
Mấy người họ bắt đầu mồm năm miệng mười mà kể lại cho tôi nghe đủ thứ chuyện đã xảy ra trước khi tôi Vượt Âm.
Hóa ra cái gọi là “chân tướng” đó, sau khi tôi Vượt Âm trở về đã biến thành cái dạng này.
Bắt đầu từ lúc tôi cùng lão Khương nhặt xác, cho đến khi chọc phải quỷ nước, tất cả các sự kiện đều có sự tương đồng với nhau.
Điểm khác biệt duy nhất ở đây chính là lúc sư phụ và Lão Tần Gia vì để bảo vệ tính mạng của tôi mà kết âm hôn cho tôi.
Cũng từ nơi này, các sự việc đã bắt đầu xuất hiện lệch lạc và khó hiểu.
Vốn là khai đàn tác pháp, lại biến thành chiến đấu kịch liệt, cuối cùng là tôi rơi vào thủ đoạn của lệ quỷ, sau đó bị hạ quỷ chú, mà đây là một loại độc chú có thể khiến tôi bị hồn phi phách tán.
Tuy nhiên, về phần quá trình như thế nào và vì sao lại bị hạ một quỷ chú ác độc như vậy thì ngay cả bản thân Lão Tần Gia cũng không có ký ức, chỉ có ký ức chung chung.
Tất nhiên, đây cũng không phải là chân tướng, bởi vì chân tướng thực sự hoàn toàn không phải là như thế.
Việc ký ức bị thiếu hụt này cũng đã khiến Độc đạo trưởng đưa ra phán đoán và nhận thức sai lầm.
Về phần chuyện xảy ra tiếp theo, “Mộ Dung Ngôn” đã hoàn toàn biến mất khỏi trí nhớ của mọi người.
Ngoại trừ cái tên “Mộ Dung Ngôn” và người này đã biến mất, ngay cả hai chữ “âm hôn”cũng chưa từng được ai nhớ đến, mà đây cũng là chỗ lợi hại của nghi thức Trọng Tuyền, một khi hoàn thành thì sẽ thật sự sống hay chết đều không liên quan nhau.
Bởi trong khoảng khắc, tất cả mọi người quen biết hai người đều sẽ quên đi những gì mà một trong hai người đã cùng nhau trải qua, ngay sau khi nghi thức kết thúc, giữa hai bên thực sự sẽ không có một chút sự tương tác nào, ngay cả trong ký ức, nó cũng không tồn tại.
Chỉ là sau khi nghe xong, ngay cả bản thân tôi cũng bán tín bán nghi, mặc dù cảm thấy rất chân thực nhưng lại có cảm giác thiếu đi một cái gì đó, một cái gì đó đã bị bỏ lỡ.
Về phần nó là gì thì lại hoàn toàn không thể nhớ ra được và cũng không có cách nào để nhớ được.
Sau khi nghe hết mọi chuyện, tôi hít một hơi dài rồi nói: “Hóa ra chính là như thế!”
Tôi cúi mặt và nói nhỏ.
Nhưng Lão Tần Gia lại đột nhiên nói với tôi: “Tiểu Phàm, con nói trợ giúp tiền bối lấy lại thân thể là có ý gì?”
Nói xong, Lão Tần Gia đi sang một bên, nhặt bao kiếm lên.
Nhưng tôi vừa định nói ra thì bên tai đã vang lên giọng nói của tiền bối: “Chuyện của tôi đừng nói quá chi tiết!”
Giọng nói của Kỳ Lân tiền bối mang theo một tia tang thương, rõ ràng là không muốn mọi người biết quá nhiều về mình.
Nghe vậy, lời nói vừa đến bên miệng thì đã bị tôi nuốt trở vào.
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình thì mới lại lần nữa mở miệng: “Tiền bối là một tia tàn hồn bất diệt ở bên cạnh tôi. Ông ấy đã sống ở bên trong kiếm phổ của Hỏa Thiên công và là khí linh ở trên đó. Sau khi tôi luyện thành công bộ công pháp này thì đã đánh thức tiền bối.”
“Tàn hồn bất diệt sao?”
Sắc mặt của mọi người đột nhiên thay đổi, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Trước khi Vượt Âm, ngay cả đám người lão Phong cũng không biết đến sự tồn tại của Kỳ Lân tiền bối.
Chỉ là do trí nhớ của tôi đã xuất hiện sự sai lệch, cho nên lúc đầu mới buộc miệng nói ra như thế, nói là vì muốn thu hồi thân thể của tiền bối thì mới Vượt Âm.
Sau khi tôi nhìn thấy vẻ mặt của mọi người đều xảy ra biến hóa thì cũng không quá mức để ý, chỉ gật đầu.
“Cái bao kiếm này là do ông ấy dẫn tôi đi tìm ở trong hồ Trọng Tuyền…”
Bởi vì tiền bối đã mở lời, cho nên tôi cũng không nói thêm gì nữa, cũng chỉ nói ra mấy chữ này thôi.
Ở đây ngoại trừ Tiểu Mạn ra thì những người còn lại đều là người trong nghề, đối với tàn hồn đều có hiểu biết riêng.
Đối với một số hồn phách cường đại, bọn họ có thể sống nhờ ở trên một thứ nào đó và biến thánh khí linh, mà cái này cũng không phải chuyện hiếm thấy, cho nên mọi người đều có thể hiểu được.
Lúc này mọi người cũng không nhịn được mà liếc nhìn bao kiếm ở trong tay của Lão Tần Gia nhiều một chút, nó rất đơn giản, cũng không có gì đặc biệt.
Tuy nhiên, nguồn gốc của nó lại rất lợi hại, xuất xứ từ trong hồ Trọng Tuyền, một nơi quan trọng của Âm phủ.
Mọi người vẫn còn một số thắc mắc ở trong đầu, nhưng bọn họ đều thấy rằng tôi không muốn nói quá nhiều, mà mọi người cũng không phải tên ngốc, thấy tôi lấy danh xưng “tiền bối” để gọi đối phương, mà cái bao kiếm này lại được lấy ra từ hồ Trọng Tuyền ở Âm phủ, cũng biết bản thân tôi có lý do nào đó khó nói, cho nên không tiếp tục hỏi nữa.
Mặc dù Tiểu Mạn không phải là người trong nghề nhưng cô ấy đang hoạt động trong giới kinh doanh và có EQ rất cao.