Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1491

Chương 1491 Chương 1491

Tôi rất ngạc nhiên, nhưng ở trong đầu lại không có một chút thông tin về vị “Thi Muội” này, hơn nữa hai chữ “Thi Muội” này cũng khiến da đầu của người ta tê dại.

Chẳng lẽ chữ “Thi” đầu tiên ở trên tấm bài vị này có quy tắc gì sao?

Trong lúc mơ hồ, tôi cảm thấy bản thân có chút không thể tập trung được, nhưng cho dù ở chỗ này một mình suy nghĩ thì cũng vô ích.

Cho nên tôi dự định lát nữa sẽ đi gặp đám người Lão Tần Gia để hỏi thăm một chút về cái bài vị này, có phải là sau khi tôi rời đi, bọn họ đã đặt ở chỗ này cung phụng hay không?

Nói không chừng cái này là một loại bí thuật Đạo môn nào đó, cũng có thể nó được thiết lập để đảm bảo cho việc tôi hoàn dương an toàn, cũng khó nói đúng không!

Trong lòng tôi nghĩ như vậy, cho nên đã đặt bài vị của Thi Muội sang một bên, sau đó đốt ba lá bùa chú, thắp nhang đèn và dâng hương cho sư phụ và Hồ tộc.

“Sư phụ, tất cả các vị tiên gia của Hồ tộc, đệ tử đã an toàn trở về.”

Nói xong, tôi còn rất cung kính mà cúi đầu vái ba lần với bọn họ.

Theo khói xanh trong tay bốc lên, xa xa trên một ngọn núi cổ nằm sâu trong dãy Tần Lĩnh..

Một người phụ nữ xinh đẹp với chín cái đuôi hồ ly chậm rãi mở mắt ra…

******

Trên núi Tần Lĩnh, Hồ Mẫu từ từ mở mắt ra.

Bằng cách nào đó, bà ấy đã nghe được những gì tôi nói.

Sau đó bà ấy nhìn lên bầu trời rồi lại nhìn xuống đám hồ ly ở dưới núi Hồ, không khỏi thở dài một tiếng: Nghiệt duyên sao?

Còn tôi đang ở trong nhà, sau khi vái ba lần xong thì cũng cắm nhang cung phụng vào bên trong lư hương. Tiếp theo mới trở về phòng ngủ của mình.

Lúc này, ngay khi bản thân đang tìm điện thoại thì thấy Linh Đao đang được đặt ở trên đầu giường của mình.

Sau khi cất đồ đạc mà mình mang về xong xuôi thì tôi cũng đi vào phòng tắm tắm rửa, thay quần áo và cầm điện thoại ra ngoài.

Bởi vì đã lâu chưa dùng điện thoại, cho nên tôi nhớ nó rất nhiều.

Lúc bật điện thoại lên, mặc dù pin vẫn còn một phần ba, nhưng vẫn có thể sử dụng được.

Sau khi đăng nhập WeChat và QQ, lướt qua một vòng bạn bè thì mọi thứ vẫn giống như thế, bán hàng online , bán lá trà, khoe của, đi du lịch, mắng ông chủ vân vân...

Nhưng điều này lại một lần nữa khiến tôi cảm nhận được vòng quay quen thuộc của cuộc sống.

Tôi mỉm cười tắt điện thoại di động và rời khỏi cửa hàng.

Chuẩn bị tăng nhanh bước chân đi tới Bách Thảo Đường.

Tuy nhiên, vừa rời khỏi cửa hàng chưa được bao lâu thì điện thoại của tôi đột nhiên rung lên, còn phát ra tiếng rung “Ô ô”, nhưng tôi cũng không quá để ý, chỉ nghĩ là do lão Phong chê tốc độ của tôi quá chậm, cho nên lúc này mới gọi điện cho tôi.

Nhưng ngay khi tôi lấy điện thoại ra thì lại sững sờ một lúc, bởi vì tôi phát hiện không có người nào gọi điện cho tôi cả mà chỉ là một lời nhắc nhở ở trên điện thoại.

Chuyện này khiến tôi cảm thấy hoang mang, lời nhắc nhở? Từ khi nào mà tôi đặt lời nhắc nhở vậy?

Sau đó tôi mang theo sự nghi ngờ mà bấm vào bản ghi nhớ, nhưng ngay khi tôi bấm vào bản ghi nhớ thì nội dung ở bên trong lại khiến tôi hoang mang tột độ.

Bởi vì ở trong đó có viết một câu: Gửi cho tôi sau khi Vượt Âm thành công.

Ngay khi bạn mở bản ghi nhớ này ra thì có nghĩa là bạn đã Vượt Âm thành công.

Thậm chí đã hoàn thành nghi thức, bây giờ bạn còn nhớ XXX chứ? Nếu không nhớ cô ấy thì hãy mở video ở trên điện thoại của bạn ra đi! Đây là bản ghi âm được tôi ghi lại trước khi mình Vượt Âm, chính là vì để nhắc nhở bạn ở tương lai.

Trên đây là nội dung của bản ghi nhớ.

Còn tôi sau khi xem xong nội dung thì cảm thấy không thể hiểu được.

Nhưng ngay khi nhìn khoảng thời gian ghi chú, chỉ thấy cái bản ghi nhớ này được đặt vào đêm trước ngày Vượt Âm, hơn nữa nó sẽ nhắc nhở tôi mỗi tuần một lần.

Từ đó có thể xác định, lúc đó điện thoại của tôi chắc chắn nằm ở trong tay tôi.

Hiện tại trở về, chức năng nhắc nhở ghi nhớ lại xuất hiện, cho nên mới khiến tôi thấy được đoạn nội dung này.

Mà điều này cũng khiến tôi cảm thấy rất khó hiểu, tôi của quá khứ muốn nhắc nhở tôi của hiện tại về cái gì?

Chẳng lẽ tôi đã quên mất cái gì rồi sao? Còn ba cái XXX kia tượng trưng cho điều gì? Còn nói cái “Hoàn thành nghi thức” gì đó nữa, cái gì mà không nhớ rõ?

Tại sao lại muốn tôi mở video điện thoại lên?

Tôi đứng yên tại chỗ, vò đầu bứt tai nhưng vẫn không thể nhớ ra bất cứ tin tức nào có liên quan đến bản ghi nhớ này.

Trên mặt tràn đầy vẻ nghi ngờ, tôi trực tiếp mở video ở trên điện thoại của mình ra. Chẳng bao lâu thì đã tìm thấy một video ở trên điện thoại của mình, mà nó bắt đầu bằng chính hình ảnh của tôi.

Sau đó tôi cũng không chút do dự mà bấm vào video.

Trong video, tôi đang ngồi ở trên ghế sofa. Trong miệng còn ngậm một điếu thuốc, trên mặt lộ ra một tia u buồn.

Sau đó chỉ thấy chính mình hít một hơi thuốc rồi nhả khói, bộ dáng đó trông rất kiêu ngạo.

Tiếp theo đó còn mở miệng nói vào màn hình: “Gửi tôi của tương lai, cậu đã hoàn dương rồi đúng không?

Tất nhiên là tôi cũng tin bản thân mình có thể sống sót trở về. Nếu cậu đã mở đoạn video này thì có nghĩa là cậu đã hoàn thành nghi thức, cũng đã quên mất một số chuyện.

Bình Luận (0)
Comment