Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1505

Chương 1505 Chương 1505

Còn tôi đường đường là một tên đàn ông thân cao bảy thước, cũng không đến mức phải tính toán chi li với cô ấy làm gì, cho nên tôi dứt khoát không thèm để ý đến, chỉ đi vào trong phòng và thắp nhang cho bài vị của sư phụ và Hồ tộc.

Về phần Hồ Mỹ, hiện đang ngồi ở trên ghế sô pha.

Chờ đến khi tôi thắp xong hương nến và trở lại phòng khách thì thấy Hồ Mỹ đã biến trở lại bản thể, lúc này đang nằm ở một góc trên ghế sô pha ngủ.

Hơn nữa, tôi còn phát hiện, bản thể của Hồ Mỹ đã xuất hiện một số thay đổi, cô ấy vốn là một con hồ ly đỏ vàng xen nhau, nhưng bây giờ đã biến thành một con hồ ly thuần màu đỏ, một điểm tạp lông cũng không có.

Hồ ly cũng được người dân trên núi chia thành đủ loại khác biệt. Thông qua màu lông ở trên cơ thể của bọn chúng mà xác định giá trị.

Trong số đó, năm màu thuần khiết là màu đỏ, màu vàng, trắng, đen và xám, mà đây cũng là những con hồ ly thuần khiết và cao quý nhất trong Hồ tộc. Mà loại hồ ly này thông thường đại biểu cho việc thông linh.

Những thợ săn quanh năm sống trong núi, cho dù có nhìn thấy thì nhìn chung cũng sẽ không dễ dàng chọc tức chúng chứ đừng nói đến việc giết chết chúng.

Giống như Tiểu Mỹ đây, toàn thân lông đỏ, hơn nữa còn không có một sợi lông khác màu nào, cô ấy rõ ràng là một con hồ ly lông đỏ thuần chủng, hay còn được gọi là Hỏa Hồ.

Trong lòng tôi cảm thấy hoảng sợ, khó trách thực lực của Tiểu Mỹ lại tăng nhanh, hơn nữa yêu lực vừa rồi lại trở nên thuần khiết và hồn hậu như vậy.

Như thế xem ra, chân huyết Hồ tộc của cô ấy đã thực sự thức tỉnh rồi…

*****

Tôi thực sự không ngờ, lúc này mới hai ba tháng không gặp, màu lông của Hồ Mỹ cư nhiên lại thay đổi nhiều như vậy.

Hơn nữa hồ ly cũng khác với con người chúng ta, việc thay da lông không đơn giản như thay một bộ quần áo.

Nếu muốn từ một con Hồ ly có màu lông hỗn hợp biến thành một con Hồ ly có màu lông thuần như vậy, điều này đòi hỏi cần phải có sự tiến hóa trên phương diện về huyết mạch, sức mạnh của huyết mạch thức tỉnh thì mới có thể làm được điều này.

Tất nhiên, loại sức mạnh của huyết mạch này có thể là bẩm sinh hoặc có được sau này.

Tôi còn nhớ bản thân trước khi Vượt Âm, tôi đã đến miếu Thành Hoàng để thăm hỏi Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi.

Sau đó lại từ trong miệng của Hồ Lục Gia biết được, ông ấy nói Hồ Mỹ đã bị Hồ Mẫu triệu hồi về núi Hồ, nói cô ấy có khả năng là đã thức tỉnh chân huyết.

Mà điều này tượng trưng cho cái gì?

Điều này tượng trưng cho thân phận và địa vị của Tiểu Mỹ ở Yêu giới trong tương lai, điều này cũng giống như thiên phú ở trong cái nghề này của chúng tôi, thiên phú càng cao thì tu hành càng nhẹ nhàng, đạo hạnh của ngày sau đương nhiên cũng sẽ càng cao.

Hồ Mỹ đã thực sự thức tỉnh được chân huyết, từ đó chứng minh cô ấy là người xuất chúng trong Hồ tộc và thậm chí là trong Yêu giới.

Tôi nhìn về phía Hồ Mỹ và nghĩ như vậy.

Nhưng lúc này, Hồ Mỹ đã mở to hai mắt, sau đó dùng giọng điệu có phần lạnh lùng nói với tôi một câu: “Đinh Phàm, anh đang nhìn cái gì vậy? Lại nhìn nữa tôi sẽ móc hai mắt của anh ra.”

Nghe được lời này, tôi không nhịn được mà bật cười, nhưng cũng không thể nói chuyện được với cô ấy mấy câu, cho nên chỉ nhàn nhạt mở miệng nói:

“Tiểu Mỹ, không ngờ mới có mấy tháng không gặp, vậy mà cô đã có thể thức tỉnh chân huyết rồi, còn biến thành một con Hỏa Hồ thuần huyết! Chúc mừng chúc mừng nha!”

“Hừ, có vấn đề gì sao?” Giọng điệu của Hồ Mỹ vẫn lạnh lùng như vậy.

“Không không, tôi chỉ thuận miệng nói ra thôi. Cô ngủ đi, tôi sẽ ra cửa hàng làm việc.”

Tôi không lấy lòng cũng lười tiếp tục nói những điều vô nghĩa với Hồ Mỹ.

Về phần Hồ Mỹ, cô ấy cũng càng không có ý định chủ động nói chuyện với tôi mà lại nằm xuống ghế sô pha, cuộn lại thân mình và bắt đầu ngủ.

Sau đó, tôi đặt người giấy, vòng hoa và các vật dụng khác ở cửa và mở cửa kinh doanh lần đầu tiên sau nhiều tháng.

Mặc dù đã mở cửa cả buổi sáng, nhưng cũng chỉ buôn bán được mấy thứ nhỏ lẻ linh tinh.

Mắt thấy sắp đến giữa trưa, giọng nói của Hồ Mỹ bỗng nhiên từ trong nhà vang lên: “Đinh Phàm, tôi đói rồi.”

Nghe thấy tiếng Hồ Mỹ, tôi nhìn thời gian, quả thực là đã đến giờ ăn cơm, bản thân đang định ra ngoài mua chút đồ ăn về nhà, thuận tiện mua cho Hồ ly nhỏ này một con gà vàng.

Nhưng tôi mới vừa đứng dậy thì đã nghe thấy tiếng của một chiếc xe sang trọng đang lao về phía chúng tôi.

Ngay sau đó chỉ thấy chiếc xe sang trọng này đỗ ngay phía đối diện cửa hàng của tôi.

Thấy chiếc xe sang trọng ngừng lại thì tôi cũng nhìn thêm vài lần, sau đó tôi nhìn thấy có hai người bước ra khỏi chiếc xe.

Trong số đó có một người là đàn ông trung niên khoảng năm mươi tuổi, hơi béo, mặc bộ đồ kiểu áo Tôn Trung Sơn màu xám.

Người còn lại là một thanh niên trẻ tuổi khoảng hơn hai mươi, trên người mặc một bộ vest đen thẳng tắp và đeo kính râm.

Ngay khi hai người này bước ra khỏi xe thì đã liếc mắt nhìn về phía tôi đánh giá một lượt.

Sau đó chỉ nghe người thanh niên kia dùng giọng điệu có phần nóng nảy nói với người đàn ông trung niên:

Bình Luận (0)
Comment