Thi Muội (Dịch Full)

Chương 155

Chương 155 Chương 155

Nói xong, sư phụ cũng không giải thích nhiều, quay người liền chạy ra ngoài.

Tôi không dám chậm trễ, liền cầm theo vũ khí, nhanh chóng đuổi theo, để lại một đám người với gương mặt đầy khó hiểu.

Chờ tôi và sư phụ chạy ra ngoài cửa, ông mới lấy ra nước mắt trâu đặc chế dùng để mở mắt.

Đồng thời, tôi cũng nhanh chóng hỏi: “Sư phụ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Thật sự có chó ở đó à?”

Vẻ mặt của sư phụ vô cùng nghiêm túc: “Không biết. Đồng ngôn vô kỵ, một đứa bé nhỏ như vậy, chẳng lẽ còn đi gạt người?”

Vừa nói chuyện, tôi và sư phụ đã chạy ra khỏi cổng tiểu khu.

Sư phụ liếc trái nhìn phải, sau đó nhìn vào chiếc la bàn trong tay, sau đó chạy về phía sườn núi ở phía sau tiểu khu.

Tôi lẩm bẩm ở trong lòng, rốt cuộc cũng không biết đang xảy ra chuyện gì, chỉ biết đi theo sư phụ mà thôi.

Mà lúc này, sư phụ bỗng nhiên chỉ vào một phương hướng: “Ở đằng kia!”

Nói xong, trực tiếp đuổi theo. Tôi theo hướng tay của sư phụ nhìn về phía cuối đường.

Thật sự có một con chó lớn màu đen, lúc này đang cắn vào chân của một bà lão, liều mạng kéo vào bụi cây bên sườn núi.

Bà cụ kia không ngừng giãy giụa, trong miệng phát ra từng tiếng đau khổ kêu la thảm thiết.

Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy cảnh tượng này, tôi không giấu nổi sự ngạc nhiên và sợ hãi đang dâng lên trong lòng mình.

Sư phụ đột nhiên hét lớn: “Súc sinh, còn không mau thả ra!”

Nhưng con chó dữ kia chỉ ngước lên “Ô ô ô” vài tiếng với sư phụ, bộ dáng có chút tức giận.

“Cứu mạng, cứu tôi với……” Bà lão cầu xin.

Chúng tôi cau mày, không nói gì.

Nhưng chỉ trong nháy mắt, chúng tôi đã chạy đến gần chỗ bà lão bị lôi đi.

Con chó kia rất lớn, lớn hơn cả thước so với chó trưởng thành bình thường.

Con chó đen này không phải sinh vật sống, mà là một quỷ hồn.

Khi con chó lớn nhìn thấy tôi và sư phụ chạy tới, lúc này nó mới buông miệng ra, nhưng lại dùng móng vuốt đè lên quỷ hồn của bà cụ Ngưu.

Còn hướng về phía hai chúng tôi sủa vài tiếng“Gâu gâu gâu”, vẻ mặt vô cùng dữ tợn.

"Súc sinh đáng chết, mày dám bắt quỷ hồn làm đồ ăn!" Sư phụ hét lớn.

Sư phụ trực tiếp đâm kiếm gỗ đào trong tay tới, con chó đen cũng không vừa, nó sủa lên vài tiếng rồi cắn về phía sư phụ.

Tôi cũng không chần chừ thêm giây phút nào nữa, cũng giơ kiếm rồi tiến lên hỗ trợ.

Mặc dù con chó này rất lớn nhưng cũng chỉ là một quỷ hồn của động vật, tôi và sư phụ đều có pháp khí là kiếm gỗ đào ở trong tay, có thể khắc chế vật âm tà.

Chỉ sau vài hiệp, con chó lớn đã bị đánh đến “Ngao ngao” kêu loạn.

Lúc này tôi càng đánh mạnh hơn nữa, đá thẳng vào đầu của con chó đen. Nó kêu lên một tiếng thảm thiết rồi ngã xuống đất.

Con chó hung ác vẫn chưa bị hạ gục hoàn toàn, vẫn còn sức chiến đấu và nó lập tức đứng dậy.

Nhưng lúc này nó không trực tiếp lao lên nữa, chỉ phát ra mấy tiếng gầm gừ, thân thể cũng theo đó mà run rẩy, bên ngoài lớp lông bốc lên từng tia khí đen.

Từng đợt hơi thở âm lãnh không ngừng tỏa ra ngoài, trong đó còn có một loại hơi thở đặc thù, có chút giống với hơi thở của tên ác quỷ mà chúng tôi đã đụng phải ở chỗ sườn núi khu mộ cổ.

Tôi và sư phụ nhìn thấy điều này, đều có chút sửng sốt.

Nhưng ngay sau đó, đã xuất hiện chuyện càng quỷ dị hơn.

Sau khi con chó hung ác run rẩy và gầm gừ sủa vài tiếng, móng vuốt trên tứ chi của nó đột nhiên lớn lên một cách bất thường, răng nanh trong miệng cũng dài ra rất nhiều.

Càng quỷ dị hơn nữa là phần da phía trên trán của nó đột nhiên nứt ra, để lộ ra một lỗ hổng màu trắng.

Thấy vậy, sư phụ và tôi không khỏi giật mình, há hốc mồm ngay tại chỗ.

Còn trong lòng tôi thì lại “Lộp bộp” một tiếng.

Mặc dù đây chỉ là một con chó, nhưng thời điểm con mắt thứ ba xuất hiện trên trán của nó, bộ dáng này cực kỳ giống với ấn ký quỷ ba mắt mà tôi đã nhìn thấy ở trên mộ phần của Chu Vận.

Và Mộ Dung Ngôn đã vô cùng nghiêm túc nhắc nhở tôi, nếu gặp phải loại quỷ có ba mắt như vậy, tuyệt đối không được chiến đấu, phải chạy trốn ngay lập tức ……

Nghĩ đến đây, mặt tôi không khỏi trầm xuống.

Nhìn chằm chằm con chó dữ tợn đã biến đổi ở trước mặt, tôi nói với sư phụ: “Sư phụ, đây là loại chó gì, sao nó có thể mọc ra con mắt thứ ba giống như tên ác quỷ mà chúng ta đã gặp ở sườn núi khu mộ cổ?”

Sắc mặt của sư phụ cũng không khá hơn tôi, lúc này nghe tôi nói như vậy, khẽ cay mày trả lời: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, con súc sinh này không phải thứ gì tốt, sư phụ thấy nó vô cùng quen thuộc với chuyện này, chắc đã ăn không ít hồn phách. Nếu lần này để nó kéo được bà cụ vào trong núi, bảo đảm bà cụ sẽ bị ăn tươi nuốt sống! Xử lý nó rồi nói tiếp.”

Nói xong, sư phụ nâng kiếm gỗ đào lên liền xông về phía trước.

Tôi cũng không thể nói với sư phụ về những lời nhắc nhở của Mộ Dung Ngôn. Tôi đưa mắt nhìn xung quanh, ngoài con súc sinh này, cũng không có thứ gì khác.

Bình Luận (0)
Comment