Cho dù thứ này có liên quan đến thế lực mà Mộ Dung Ngôn và Chu Vận đang đối mặt, nếu chúng tôi giết nó ở đây, sẽ không ai biết được..
Nghĩ đến đây, tôi cắn răng một cái, nắm chặt kiếm gỗ đào liền theo sư phụ xông lên.
Lúc này con chó đen đang cúi đầu xuống, dùng ba con mắt gườm gườm nhìn chúng tôi, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ.
Thấy sư phụ vọt tới, trong miệng nó “Uông” một tiếng, trực tiếp nhào về phía ông.
Sư phụ cũng không dám buông lỏng, trở tay quét ngang một kiếm.
Nhưng con chó dữ kia không chút sợ hãi, vươn ra móng vuốt để đón đỡ.
Chỉ nghe một tiếng “Loảng xoảng”, móng vuốt trực tiếp vỗ vào thân kiếm.
Một kích vừa rồi của sư phụ đã dùng rất nhiều sức mạnh, nhưng vẫn là bị đẩy lui ra phía sau vài bước.
Con chó hung ác lại sủa một tiếng, hung hăng há cái miệng lớn, miệng nứt đến tận mang tai, trong miệng mọc đầy răng nanh.
Nó nhắm ngay đầu của sư phụ liền cắn tới, tốc độ cực nhanh.
Sư phụ vô cùng kinh ngạc, nhưng con chó quá nhanh khiến ông không kịp né tránh, chỉ có thể theo bản năng lùi nhanh lại phía sau.
Thời điểm sư phụ sắp bị con chó dữ cắn trúng, tôi đã kịp thời đuổi tới.
Hai chân tôi giẫm xuống đất, nhảy lên trên không, kiếm gỗ đào trong tay chém xuống: “Súc sinh đi chết đi!”
Lời còn chưa dứt thì thanh kiếm trong tay của tôi đã chém xuống.
Con chó ba mắt đang dồn lực chú ý vào trong trận đấu với sư phụ tôi, nó chưa phát hiện ra việc tôi đang lao tới từ phía sau.
Chỉ nghe một tiếng “Răng rắc”, kiếm gỗ đào trong tay tôi trực tiếp chém vào đầu của con chó dữ.
Tôi thấy mình đã thành công, trên mặt không khỏi lộ ra vui mừng.
Nhưng giây tiếp theo, gương mặt của tôi lập tức cứng đờ.
Bởi vì tôi phát hiện, kiếm gỗ đào trong tay không gây ra thương tổn cho nó, tôi có cảm giác chém vào đầu của nó như đang chém vào một tảng đá vậy.
Ngược lại còn chọc giận nó, trong miệng nó không ngừng phát ra tiếng rống giận.
Con mắt thứ ba trên trán của nó lập tức nhìn chằm chằm về phía tôi.
Chỗ con ngươi trên trán con chó động đậy, còn truyền ra một luồng khí lạnh, khiến tôi khẽ rùng mình.
Khi bị con súc sinh đó nhìn chằm chằm, tôi cảm thấy vô cùng áp lực, rất không thoải mái.
Con chó kia quay ngoắt lại, hướng về phía tôi sủa hai tiếng, sau đó lao về phía tôi.
Tốc độ của nó cực nhanh, trong nháy mắt đã tới gần rồi nhảy chồm lên, miệng mở lớn cắn về phía tôi.
“Tiểu Phàm cẩn thận!” Sư phụ vội vàng hét lên.
Tôi kinh ngạc nhưng cũng vội vàng ngăn cản.
Sư phụ có đạo hạnh cao như vậy còn không chống đỡ được, sao tôi có thể là đối thủ của nó?
Kết quả là tôi giơ kiếm lên đỡ lấy móng vuốt của con chó hung ác đang đánh tới.
Tôi chỉ cảm thấy một lực lượng khổng lồ ập tới, cánh tay tê dại.
Kiếm gỗ đào tôi nắm trong tay đã bị đánh bay.
Thậm chí không đợi tôi ổn định lại, con chó dữ kia lại nhào lên, miệng há lớn.
Thấy vậy, tôi theo bản năng nhanh chóng lùi lại.
Nhưng thật không may, dưới chân bị vướng khiến cơ thể của tôi lảo đảo ngã sấp xuống đất.
Con chó ba mắt theo đà nhào lên người tôi.
Nó há miệng, sủa một tiếng, liền cắn mạnh xuống vị trí ở trên cổ.
Nhìn cái miệng đầy răng nanh sắc nhọn kia, trong còn đáng sợ hơn cả quỷ.
Nếu để nó đắc thủ, tôi sẽ bị cắn chết ngay tại chỗ.
Bởi vì hết thảy mọi chuyện phát sinh quá nhanh, sư phụ cũng không kịp phản ứng mà chạy lại đây cứu tôi.
Lúc này ông mới xông lên, hiển nhiên là đã chậm một bước.
Trong thời điểm nghìn cân treo sợi tóc này, dục vọng sống sót đã trỗi dậy mãnh liệt, tôi đột nhiên duỗi tay ra, đấm một quyền thật mạnh vào hàm dưới của con chó.
Con chó hung ác mạnh mẽ đến mức dù nó đã bị đấm cũng không thể ngăn cản được nó, hơn nữa một đấm này cũng không gây ra bao nhiêu sát thương cho nó.
Nhưng thật may cho tôi, cú đấm đó đã làm chệch hướng tấn công của con chó, đồng thời tôi cũng vội vàng cử động để tránh đi chỗ yếu hại.
Lúc này cái miệng to của con chó hung ác đã lướt qua cổ của tôi, suýt nữa thì tôi đi đời rồi.
Trong nháy mắt này, cuối cùng sư phụ cũng đuổi tới.
Ông một tay kết ấn, một tay vỗ xuống một lá bùa.
Chỉ nghe “Bang” một tiếng, bùa chú trực tiếp vỗ vào phía sau lưng con chó ba mắt.
Cùng lúc đó, tôi nghe sư phụ quát lớn một tiếng: “Cấp tốc nghe lệnh, sắc!”
Nói xong, chỉ nghe “Phanh” một tiếng.
Con chó dữ kia kêu lên thảm thiết, bị đánh bay ra ngoài ngay tại chỗ, toàn thân run rẩy, miệng không ngừng gầm rừ.
Đồng tử của tôi đột nhiên co rút, bắt lấy cơ hội này, tôi thuận thế lăn ra ngoài.
Sư phụ nhìn thấy con chó ba mắt đã bị đánh bay ra ngoài, liền giơ kiếm lên định đâm tiếp, để giết chết nó.
Mặc dù con chó đã bị bùa chú làm bị thương, nhưng vẫn chưa đủ để hạ gục nó.
Lúc này thấy sư phụ của tôi đánh tới, nó có chút chật vật đứng dậy.
Hung tợn trừng mắt nhìn hai chúng tôi một cái, ngay sau đó liền quay đầu, trực tiếp chạy trốn vào trong lùm cây rậm rạp.