Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1578

Chương 1578 Chương 1578

Ngay sau đó cô ấy thấy mười mấy hành khách ở phía sau, lúc này nguyên một đám đều đang đứng ở tại vị trí của mình, cho dù chiếc xe có rung lắc thế nào thì cơ thể của bọn họ cũng đều không chuyển động dù chỉ một chút.

Thậm chí sắc mặt của những hàng khách đó đều không có một chút máu và vô cảm, hai con mắt giống như muốn lòi ra ngoài và đang gắt gao nhìn chằm chằm vào chúng tôi.

Khi Tiểu Mạn nhìn thấy điều này, sắc mặt của cô ấy cũng đột nhiên thay đổi, hai tay che miệng và đột ngột quay đầu lại.

Sau đó túm chặt lấy tôi rồi thở hổn hển, sợ hãi nói: “Đinh, Đinh Nguyên Bảo, bọn họ đều, đều trừng mắt, trừng mắt nhìn chúng ta ...”

Đây là một chiếc xe quỷ, đám quỷ đó trừng mắt nhìn chúng tôi như vậy cũng là chuyện bình thường.

Đặc biệt là sau khi tôi đi xuống âm phủ, gặp qua vô số và đủ kiểu ma quỷ.

Cho nên hiện tại bản thân tôi gần như không còn cảm thấy sợ hãi cái đám ma quỷ này nữa.

Vì vậy tôi đã vỗ vỗ vào tay của Tiểu Mạn, ra hiệu cho cô ấy thả lỏng một chút, đồng thời mở miệng nói: "Không sao đâu, có tớ ở đây rồi."

Tiểu Mạn nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của tôi thì nuốt khan một ngụm nước miếng, cuối cùng cũng gật đầu một cái.

Nhưng đúng lúc này, sau khi tài xế im lặng một hồi lâu thì lúc này lại lần nữa mở miệng.

Nhưng lần này, giọng điệu của ông ta đã trở nên trầm thấp hơn rất nhiều: “Nếu đã biết là sẽ đi tới bãi tha ma, vậy tại sao cậu còn lên xe?”

*****

Nếu đã lên xe, vậy chắc chắn là phải ngả bài.

Hơn nữa, căn cứ vào những gì mà tôi quan sát được, mặc dù một xe quỷ này có tới mười mấy người, nhưng cũng không xuất hiện một con lệ quỷ nào.

Nói cách khác, theo ý kiến của tôi, thực lực của những con quỷ này chắc hẳn cũng chỉ có như vậy thôi.

Đừng nhìn đối phương có hơn mười mấy người, nhưng trên thực tế lại không đáng để vào mắt của tôi.

Hơn nữa ngoại trừ tôi ra thì ở chỗ này còn có hồ ly nhỏ.

Ngay cả khi những con quỷ này trực tiếp trở mặt với tôi, tôi nghĩ chính mình cũng có đủ năng lực để tự bảo vệ tốt cho bản thân và Tiểu Mạn, đồng thời còn khiến bọn họ ăn không hết phải gói đem đi.

Vì vậy, sau khi tôi nghe tài xế nói như vậy xong, chỉ nhàn nhạt mở miệng nói một câu: "Tại sao lại lên xe? Thực ra thì nguyên nhân cũng rất đơn giản, đó chính là muốn lên đây lý giải sự hiểu biết của mình. Nếu đều đã chết, tại sao còn không chịu đi xuống âm phủ.”

Tôi vừa dứt lời, tài xế vốn đang lái xe lại “Vèo” một tiếng đứng lên.

Mà ngay tại khoảng khắc mà ông ta đứng dậy, mười mấy con quỷ ở phía sau lưng chúng tôi cũng lập tức đứng lên, nhưng chiếc xe buýt này vẫn còn đang lao vùn vụt về phía trước như bay.

Nhìn thấy điều này, tôi cũng không cảm thấy lo lắng mà chỉ cười cười rồi nói tiếp: “Sao thế? Bị tôi nói trúng rồi à?”

Tài xế không có trả lời tôi, trong xe nhất thời rơi vào trong im lặng.

Còn ở bên ngoài cửa sổ xe, sắc trời cũng trở nên tối tăm vô cùng, hoàn toàn không có một chút ánh sáng nào, mà giờ này khắc này chúng tôi cũng hoàn toàn không biết chính mình đã đến nơi nào rồi.

Tiểu Mạn nắm chặt lấy cánh tay của tôi, trên mặt lộ ra vẻ lo sợ và cuống cuồng nhìn phía trước và phía sau.

Mãi đến một, hai phút sau, người tài xế đã đứng dậy kia mới có một chút động tác, sau đó chỉ thấy đầu của ông ta bắt đầu quay lại từng chút một, ba mươi độ, năm mươi độ, chín mươi độ...

Lúc này, cổ của một người bình thường hẳn là đã đạt đến cực hạn, nhưng không ai ngờ rằng chiếc cổ kia lại tiếp tục quay về phía sau.

Cuối cùng, đầu của vị tài xế kia đã quay ngoắt 180 độ lại đây, sau đó chỉ thấy lưng của ông ta quay về phía chúng tôi, nhưng khuôn mặt lại hướng về phía chúng tôi, bộ dạng đó trông như thể cổ đã bị vặn gãy vậy, nhưng ở trên mặt của người tài xế đó vẫn còn biểu cảm.

Khi Tiểu Mạn nhìn thấy điều này, đồng tử của cô ấy đã giãn to ra, cô ấy bịt chặt miệng để chính mình không phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Không phải Tiểu Mạn muốn cùng tôi đi bắt quỷ và trải nghiệm cảm giác kích thích sao?

Lần này cô ấy chắc chắn đã trải nghiệm đủ rồi…

Nhưng tôi lại tỏ ra vô cùng bình tĩnh.

Tôi nhớ trước đó ngay khi bản thân chọc phải quỷ nước, ở lò hỏa táng Lý Quang Điền đã quay đầu 180 độ cho tôi nhìn.

Khung cảnh lúc đó đã dọa cho tôi lảo đảo một cái, trong lòng cũng phát lạnh.

Nhưng bây giờ, trong lòng tôi cũng không nhấc lên một gợn sóng nào.

Bởi vì nó đã tê liệt rồi.

Quỷ, không có thực thể.

Đừng nói đến chuyện bọn chúng có thể quay đầu 180 độ, thậm chí là thân thể của bọn chúng có vặn vẹo thành quả bóng cũng không thành vấn đề.

Tôi và Tiểu Mạn vẫn ngồi ở trên ghế, tôi lại dùng tay vỗ nhẹ vào tay của Tiểu Mạn một cái để cô ấy không cần căng thẳng như thế, tay còn lại cũng đã lấy ra một bao thuốc lá rồi rút điếu thuốc ra và đưa vào miệng.

Sau đó tôi không chút hoang mang mà đặt hộp thuốc lá về chỗ cũ, cuối cùng là lấy bật lửa ra rồi “cạch cạch” hai tiếng để châm lửa, kế tiếp là hít một hơi thật sâu.

Còn người tài xế quay đầu 180 độ kia, cuối cùng cũng lên tiếng: “Cậu, không sợ tôi à?”

Bình Luận (0)
Comment