Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1599

Chương 1599 Chương 1599

Bởi vì đánh thẳng vào hồn phách, cho nên bọn chúng lần lượt phát ra âm thanh đau đớn.

Tôi vốn định cứu mấy tên, sau đó từ trong miệng bọn chúng hỏi một ít tin tức về tên yêu đạo này.

Nhưng ai biết ngọn lửa này tới nhanh chóng, cộng thêm linh lực của thân thể tôi vừa rồi đã bị chú ấn kỳ quái kia rút sạch không còn.

Nên lúc này đi cũng đi không vững chứ đừng nói đến việc đi cứu những quỷ hồn kia.

Trong vòng chưa đầy mười giây, mấy chục tên người rơm và hàng chục quỷ hồn.

Tất cả đều giống như người rơm, hồn phi phách tán.

Tôi nhìn bãi tha ma trống trải này, trong lòng dâng lên một loại cảm giác khó tả.

Ở trước mặt tên yêu đạo kia, tôi thật yếu ớt, thậm chí còn không chịu nổi một kích.

Rốt cuộc gã là ai, chẳng lẽ thật sự là sư huynh của tôi sao?

Lúc trước tôi ở trước mặt sư phụ đã từng thề, nói muốn trợ giúp sư phụ thanh lý môn hộ.

Nhưng, nếu vừa rồi tên yêu đạo kia thật sự là sư huynh.

Đừng nói là thanh lý môn hộ, tôi ngay cả người rơm thế thân của người ta cũng không phá được, chớ nói chi là đánh bại chân thân của đối phương.

Trong nháy mắt, một loại cảm giác mất mát khó giải thích lan tràn khắp cơ thể.

Mà cùng lúc đó, trong một khách sạn cao cấp ở ngoại ô thành phố.

Một nguời đàn ông dáng người gầy gò, chậm rãi mở hai mắt.

Anh ta nhìn mấy người giấy bị đốt thành tro tàn trước bàn trà, khóe miệng lại gợi lên một nụ cười nhàn nhạt...

Lại nói đến chúng tôi ở bãi tha ma, sau khi tên yêu đạo kia rời đi thì tâm tình tôi tương đối mất mát.

Thế nhưng cũng có một loại cảm giác may mắn sống sót sau tai nạn.

Chúng tôi đều sống sót.

Ít nhất ba người chúng tôi đều không mất mạng.

Hiện tại vẫn không thể xác định thân phận của gã là ai, rốt cuộc có phải là sư huynh của tôi hay không.

Cho dù hôm nay gã thả tôi đi.

Nhưng ngày sau tôi cũng sẽ lấy mạng gã.

Không vì cái gì khác, chỉ vì những người vô tội đã chết, chỉ vì trách nhiệm của một người trừ tà.

Gã không chết, ngày sau có khả năng sẽ có càng nhiều người chết.

Đồng thời, Tiểu Mạn bảo tôi mang theo Hồ Mỹ nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Nói, nếu ở chỗ này sợ lại gặp phải nguy hiểm.

Nhưng tôi lắc đầu và nói chờ một chút.

Sau đó tôi cầm lấy Hồ bài chuẩn bị mời tiên.

Địa vực Thanh Thạch của chúng tôi, xuất hiện một tên yêu đạo như vậy, hại nhiều người như vậy.

Nếu như tôi mặc kệ gã thì đó chính là một quả bom nổ chậm.

Nói không chừng một lúc nào đó lại xuất hiện vụ giết người gì đó, sau đó lại có mấy người chết một cách khó hiểu.

Tôi không phải là đối thủ của tên yêu đạo kia, nhưng tôi có thể dựa vào Hồ tộc ở Tần Lĩnh, bên trong Hồ tộc tự nhiên có Tiên gia có thể tương trợ.

Cho nên tôi phải mời Tiên gia tới đây.

Thứ nhất là hộ tống chúng tôi và đảm bảo rằng chúng tôi thực sự an toàn.

Thứ hai, có thể thu thập được một ít manh mối ở chỗ này.

Ví dụ như mùi hay thứ gì đó để sau này có thể dễ dàng truy lùng tung tích của tên yêu đạo kia.

Tôi thở hổn hển, tận lực tụ tập một tia linh lực cuối cùng trong cơ thể.

Đem nó chuyển đổi thành đạo khí, sau đó rót vào trong Hồ bài.

Hồ bài mời tiên, khác với việc dùng hương nến mời tiên.

Hồ bài mời tiên thì thời gian ngắn hơn, nhanh hơn.

Cho nên tôi mới vừa rót đạo khí vào Hồ bài thì năng lực của nó liền đươc kích hoạt.

Rất nhanh đã kết nối với Hồ tiên.

Trước sau cũng chỉ mất tầm ba giây, thời gian có thể nói là rất nhanh.

Sau khi có kết nối, tôi một tay kết ấn, cung kính mở miệng nói: "Đệ tử Đinh Phàm, xin mời tiên gia của Hồ tộc nhập thân tương trợ!"

Vừa dứt lời, Hồ lệnh trong tay bốc lên một luồng ánh sáng trắng.

Ngay sau đó, một hư ảnh hồ ly màu trắng trực tiếp chui từ trong hồ lệnh ra.

Nhưng sau khi chui ra ngoài thì cũng không nhập lên người tôi mà là rơi ở bên cạnh.

Trong phút chốc đã hóa thành một ông lão tiên phong đạo cốt.

Ông lão này mặc một thân đạo bào màu xanh, mái tóc bạc phơ, chòm râu dê và trong tay còn cầm chuỗi hạt.

Ông ấy vừa mới xuất hiện, tôi liền lộ ra vẻ mặt khiếp sợ.

Vị Hồ Tiên này cũng không hề tầm thường, người tới vậy mà là Tam Gia của Hồ tộc.

Địa vị cực cao, thực lực cũng mạnh mẽ vô cùng.

Cho dù là Hồ Lục Gia cũng phải cung kính gọi một tiếng Tam ca.

Địa vị và thực lực ở Hồ tộc nằm ở trên cao không phải Hồ Lục Gia và Hồ Thất Nãi có thể sánh được.

Lúc trở thành đệ tử xuất mã tôi cũng đã gặp qua, chỉ là sau đó thì không tiếp xúc nữa.

Không nghĩ tới hôm nay mời tới cư nhiên là Tam Gia của Hồ tộc.

Tôi không dám chậm trễ, vội vàng chắp tay nói với Hồ Tam Gia: "Đệ tử Đinh Phà xin, bái kiến Hồ Tam Gia!

*****

Trước kia ở miếu Thành Hoàng, tôi đã nghe Hồ Thất Nãi và Hồ Lục Gia nói qua.

Hồ Tam Gia là người có tu vi cao nhất chỉ sau Hồ Mẫu.

So với Hồ Thất Nãi và Hồ Lục Gia thì lợi hại hơn rất nhiều.

Hôm nay Hồ Tam Gia tới đây, tôi có chút kinh ngạc.

Nhưng ông ấy cũng chỉ nhìn lướt qua xung quanh, thấy Tiểu Mạn lúc này ôm Hồ Mỹ đang hôn mê.

Lại thấy toàn thân tôi máu me be bét, thở hồng hộc.

Lông mày hơi nhướng lên, lập tức mở miệng nói: “Xuất mã, đã xảy ra chuyện gì thế?

Là ai đã khiến cậu cùng với Tiểu Mỹ bị thương nặng như vậy?”

"Hồi bẩm Hồ Tam Gia, vừa rồi ở chỗ này chúng tôi đã gặp phải một tên yêu đạo. Tên yêu đạo kia vô cùng lợi hại, chỉ dùng thế thân đã khiến hai người chúng tôi bị thương thành như vậy.”

Bình Luận (0)
Comment