Nhưng tôi vẫn cung kính, chắp tay với Hồ Tam Gia.
Hồ Tam Gia khẽ gật đầu: "Nhưng cậu cứ yên tâm, lão Hồ sau khi trở về núi liền hạ lệnh, vận dụng tất cả lực lượng xung quanh.
Trong thời gian sớm nhất sẽ bắt được tên yêu đạo đó.
Để phòng vạn nhất hãy để cho lão Hồ khắc ấn ký trên người cậu làm dự phòng."
"Ấn ký á?" Tôi bối rối không biết ấn ký mà ông ấy nói là gì.
Hồ Tam Gia liền giải thích: "Cậu có thể hiểu nó như một loại bùa chú, nhưng bùa chú này tôi sẽ đánh lên người cậu để trực tiếp kết nối với lão Hồ tôi.
Cho dù không có Hồ bài thì cũng có thể trực tiếp liên lạc với lão Hồ.
Như vậy, có thể tránh được sự việc phát sinh ngoài ý muốn như lúc trước."
Nghe Hồ Tam Gia giải thích, trong lòng tôi chấn động.
Đây đúng là một chuyện tốt! Là một loại bảo hiểm cho chính mình.
Không chút do dự, tôi vội vàng gật đầu nói: "Đệ tử cảm ơn Hồ Tam Gia!"
Hồ Tam Gia cười cười: "Vậy thì để nó ở trên tay phải của cậu nhé?"
Nếu Hồ Tam Gia đã nói tay phải, vậy thì tay phải đi!
Không chút do dự, tôi trực tiếp đưa tay phải ra.
Tôi gật đầu: "Hồ Tam Gia, tôi nên làm như thế nào?"
"Chỉ cần đưa tay phải ra là được, chuyện còn lại cứ giao cho lão Hồ là được!"
Hồ Tam Gia cũng không chần chờ, làm ra một đạo kiếm chỉ rồi vận chuyển sức mạnh của yêu nguyên.
Trong phút chốc, kiếm chỉ của ông ấy đã điểm một cái lên mu bàn tay phải của tôi, nhằm lưu lại ấn ký.
Nhưng lúc này, một cảnh tượng không ngờ tới đã xảy ra.
Trên mu bàn tay phải của tôi lại đột nhiên bộc phát ra một luồng sáng màu đen.
Trong phút chốc, một cỗ khí tức âm hàn quỷ dị đã truyền ra.
Cùng lúc đó, một đồ án Âm Dương Bát Quái.
Không hiểu sao lại xuất hiện trên mu bàn tay phải của tôi...
*****
Cảnh tượng khó hiểu này khiến tôi và Hồ Tam Gia vô cùng ngạc nhiên.
Ngay cả Tiểu Mạn đứng bên cạnh cũng không khỏi mở to hai mắt, có chút giật mình nhìn tay phải của tôi.
Đồ án Âm Dương Bát Quái khó hiểu này rốt cuộc là thứ gì đây?
Vì sao lại đột nhiên xuất hiện?
Hơn nữa còn bộc phát ra một cỗ âm khí lạnh lẽo kì dị như vây?
Hồ Tam Gia lùi về sau, vội vàng thu hồi pháp lực.
Tôi cũng có chút kinh ngạc: "Hồ Tam Gia, đây là ấn chú ông để lại cho tôi sao?"
Hồ Tam Gia nhìn chằm chằm vào đồ án Âm Dương Bát Quái đó nói: "Lão Hồ còn chưa bắt đầu nữa mà?
Cậu không biết loại đồ án Âm Dương Bát Quái này từ đâu ra hả?”
Nghe ông ấy nói vậy tôi càng bối rối hơn.
Nếu tôi biết, tôi còn phải hỏi ông ấy sao?
“Tam Gia, tôi thật sự không biết.”
Vừa nói tôi vừa dùng tay chùi đi nhưng có chùi bao nhiêu lần cũng không sạch được.
Cỗ âm khí lạnh lẽo kia nhanh chóng giảm xuống.
Sau đó đồ án kia cũng lặng lẽ trở nên mỏng hơn.
Nó rõ ràng giống như một hình xăm.
“Ồ! Cậu lại không biết.”
Hồ Tam Gia cũng rất nghi hoặc.
Tiểu Mạn đang ôm Hồ Mỹ ở bên cạnh lại đột nhiên bổ sung: "Chẳng lẽ, chẳng lẽ là do tên người rơm vừa rồi đã lưu lại?"
"Cái gì, người rơm?"
Tôi ngạc nhiên, cảm thấy đây cũng là một khả năng.
Nếu không thì đối phương sao có thể dễ dàng buông tha chúng tôi như thế được.
Chẳng lẽ ấn Thái Cực này là lời nguyền rủa gì chăng?
Trong lòng tôi nghĩ như vậy, sau đó vội vàng nói cho Hồ Tam Gia.
Hồ Tam Gia cũng nhíu mày, bắt đầu quan sát ấn chú trên tay phải tôi.
Không đúng! Ấn này hình như là ấn triệu hoán.
"Ừm, nó cũng giống như ấn chú mà tôi sắp để lại cho cậu.
Cậu thật sự không nhớ rõ ấn chú này từ đâu mà có sao?"
Tôi suy nghĩ nửa ngày, cũng không nghĩ ra.
Mà ấn Thái Cực theo thời gian trôi qua, cũng dần dần nhạt đi.
Cuối cùng liền biến thành hai nốt ruồi đen trên mu bàn tay tôi.
Hai nốt ruồi đen này, cũng chính là hai điểm âm dương trên Thái Cực đồ.
“Không có... "Tôi ngập ngừng trả lời.
Hồ Tam Gia lại mở miệng nói: "Vậy cậu thử rót linh lực vào hai chấm đen này.
Nếu là ấn triệu hoán, vậy có thể triệu hồi chủ nhân của ấn này tới.
Lão Hồ cũng muốn nhìn xem rốt cuộc là ai đã để lại ấn này."
Tôi nuốt một ngụm nước miếng, trực tiếp gật đầu dự định sẽ thử một chút.
Dù sao Hồ Tam Gia ở chỗ này, tôi cũng không có gì e ngại.
Cho nên, ngừng thở một chút.
Đem một tia linh lực mới vừa sinh ra lần nữa chuyển đổi thành đạo khí, cũng dùng tia đạo khí này kích hoạt hai nốt ruồi đen kia.
Thật kì lạ, đúng như Hồ Tam Gia nói.
Sau khi tôi dùng đạo khí kích thích hai nốt ruồi đen này, Thái Cực Đồ lại xuất hiện.
Theo sau đó là sự xuất hiện của một loại ấn bát quái.
Sau khi Ấn Bát Quái và Thái Cực Đồ cùng xuất hiện, đồ án kỳ quái trên mu bàn tay sẽ truyền ra từng đợt khí lạnh.
Cả bàn tay, đều lạnh như băng.
"Hồ Tam Gia, làm như vậy đã được chưa?" Tôi nhìn đồ án Thái Cực trên tay, sau đó mở miệng.
Hồ Tam Gia lại nhìn trái nhìn phải vài lần rồi lắc đầu: "Không đúng, phù ấn này. Còn thiếu một chút, chắc là thiếu một bước cuối cùng."
"Thiếu một bước sao?"
“Đúng vậy, hiện tại chỉ mới kích hoạt chú ấn mà thôi.
Còn phải kết nối với người thi thuật, nhưng phương thức liên lạc này khó mà nói.
Có thể là một câu thần chú, cũng có thể là một cái tên.
Nếu như không có, vậy không cách nào gọi đối phương tới được.”
Tôi kinh ngạc, nghi ngờ nhìn chằm chằm đồ án Thái Cực trên tay phải của mình, cảm giác không nói nên lời.
Trên tay tôi từ khi nào lại xuất hiện một cái ấn triệu hoán như vậy? Mà tôi còn không biết.