Nghĩ tới đây tôi bèn vội vàng mở miệng, liền muốn nhắc nhở cô gái mặc đồ trắng đó.
Nhưng sau khi mở miệng thì mới nhận ra mình chẳng thể phát ra âm thanh gì được.
Tôi muốn tiến lên kéo cô gái đó, kết quả tay tôi vừa tiếp xúc với cô ấy thì lập tức bị xuyên qua.
Giống như tôi căn bản không hề tồn tại.
Mà lúc này cô gái ấy lại nhẹ nhàng nói một câu: Đợi em.
Nói xong không chút do dự thả người nhảy xuống, nhảy vào dòng nước có ngàn vạn ác quỷ.
Trong phút chốc, tôi đột nhiên bừng tỉnh.
Tôi kinh ngạc phát hiện hóa ra tất cả chỉ là một giấc mộng.
Nhưng giấc mộng này lại chân thật như thế.
Hơn nữa cô gái trong giấc mơ này lại có vẻ rất quen.
Giống như tôi đã gặp qua ở nơi nào đó......
Nhưng ai biết được, sau nghi thức đó tôi đã quên cô ấy không còn một mảnh, cho dù là giấc mơ trước kia.
Hiện tại trong trí nhớ của tôi chẳng còn bất kỳ dấu vết gì.
*****
Đây là một giấc mơ rất kỳ quái nhưng giấc mơ này lại khiến tôi có cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Quen thuộc là giống như đã gặp qua cảnh tượng này ở đâu đó, hoặc là đã mơ thấy giấc mơ này trước đây.
Nhưng điều kì lạ là bởi vì tôi thực sự không thể nhớ được mình đã từng gặp hay mơ thấy ở nơi nào.
Trong lúc nhất thời tôi chỉ cảm giác trong lòng là lạ bèn lau mồ hôi trên trán.
Nhìn ra bên ngoài cửa sổ thì thấy trời đã sáng.
Tôi hít một hơi thật sâu, sau đó rời giường và đi ra khỏi phòng.
Ra ngoài thì thấy Hồ Mỹ còn đang ngủ.
Tôi liền ra ngoài mua bữa sáng mang về và cũng mang theo một con gà vàng về cho Tiểu Mỹ.
Hồ Mỹ dường như ngửi thấy mùi, tôi vừa vào cửa thì cô ấy liền ngẩng đầu lên.
Thấy gà vàng mắt liền phát sáng.
Chưa nói gì đã xông tới.
Một ngụm liền cắn đứt cổ gà sau đó bắt đầu hút máu.
Cảnh tượng này đã quá quen thuộc với tôi nên cũng không sao cả, cũng không quản cô ấy nữa.
Ăn điểm tâm xong tôi liền cầm hộp kiếm đi vào phòng ngủ.
Sau khi vào thì tôi liền mở hộp lấy kiếm Thái Nguyên ra.
Sau đó mở miệng nói với vỏ kiếm tiền bối ở trong góc: “Tiền bối, tiền bối......”
Tôi kêu vài tiếng muốn hỏi xem tiền bối có ở đây không.
Nhưng mà không thấy trả lời nên tôi cũng không quan tâm nữa.
Tôi rút kiếm Thái Nguyên ra và cắm thẳng vào bao kiếm tiền bối.
Chưa kể, theo như tôi đánh giá thì kích thước khá vừa vặn.
Từ sau khi kiếm Thái Nguyên có thêm bao kiếm tiền bối thì tôi có cảm giác thực lực của mình lại tăng thêm một cấp.
Đồng thời tôi cũng lấy Linh Đao cắm vào trong vỏ kiếm của Tử kiếm.
Kích thước rất vừa vặn, lúc này chính là sự kết hợp hoàn mỹ.
Về phần vỏ kiếm Thái Nguyên, lưỡi dao Tử kiếm.
Tôi liền tiện tay đặt sang một bên, không để ý tới.
Sau đó đem vỏ kiếm tiền bối cùng kiếm Thái Nguyên, Linh Đao và vỏ của Tử kiếm đặt lại vào trong hộp kiếm.
Sau khi làm xong hết những thứ này tôi mới ra ngoài bày sạp buôn bán.
Trong thời gian đó, tôi đã kể lại sự kiện xe tang tối qua trong nhóm wechat của chúng tôi.
Gửi đi mấy đoạn ghi âm.
Không lâu sau đó Dương Tuyết là người đầu tiên phản hồi lại.
"Sự kiện về xe tang này tôi cũng nghe nói, nhưng không ngờ anh lại đến đó trước.
Nhưng tại sao tối hôm trước anh không nói với tôi một tiếng?"
"Tuyết sư tỷ, chị không nghe nói gì sao? Tên yêu đạo kia lợi hại như vậy, dù chị có tới đó cũng vô dụng thôi." Từ Trừng Tĩnh lên tiếng.
"Lão Đinh, tên yêu đạo kia sau khi nghe tên của anh thật sự cứ như vậy mà thả anh với Tiểu Mạn đi sao?”
Tôi hít một hơi thật sâu, sau đó trả lời: "Đúng vậy, thật khó hiểu.
Nhưng tôi nghi ngờ tên yêu đạo đó có thể là sư huynh của tôi.
Có lẽ gã niệm tình sư môn nên mới tha cho tôi một mạng!"
Mọi người vừa nghe nói rằng tên yêu đạo lợi hại kia có thể là sư huynh của tôi thì đều kinh ngạc.
Cái gì, anh có thêm một sư huynh từ khi nào vậy? Sao chưa từng nghe nói qua.
Với cả sư huynh của anh là ai, có bản lĩnh như thế nào, có thể tìm đối phương ở đâu, v.v.
Nghe được những câu hỏi này thì tôi cũng lần lượt giải thích.
Về phần sư huynh tôi ở đâu, gã có bản lĩnh và đạo hạnh như thế nào thì ngay cả tôi cũng không biết được.
Bây giờ tôi chỉ có thể nhắc họ cẩn thận một chút, ở gần thị trấn Thanh Thạch của chúng tôi xuất hiện một tên yêu đạo nên mọi người phải cẩn thận và chú ý.
Mọi người đều trả lời về sau sẽ lưu ý và thu thập thêm thông tin.
Tạm thời cố gắng không chạm mặt với tên yêu đạo kia.
Bởi vì đối phương quá mạnh, bây giờ gặp gã thì chẳng khác nào đi nộp mạng.
Cứ như vậy, tôi lại ở trong cửa hàng làm việc suốt một ngày.
Đang làm việc nhưng đầu óc cứ nghĩ đến tên yêu đạo kia.
Nếu như gặp lại lần nữa, thì tôi sẽ phải sử dụng thủ đoạn gì?
Hỏa Thiên Công?
Không được, trình độ chênh lệch quá nhiều.
Hồ lệnh?
Cái này có vẻ cũng không có tác dụng, ở trước mặt người rơm thế thân còn không có cơ hội sử dụng.
Chú ấn của Hồ Tam Gia?
Cái này chắc có thể, chỉ cần kích hoạt linh lực, thiết lập kết nối là có thể triệu hồi Hồ Tam Gia.
Nhưng phương pháp này cũng không đảm bảo bởi vì tu vi của người rơm kia quá cao.
Ví dụ như đêm hôm trước, gã bóp cổ khiến tôi chẳng thể phát ra được tiếng nào.
Đúng rồi, tôi còn có một con át chủ bài, Kỳ Lân tiền bối.
Nhưng tiền bối có vẻ như cũng không ổn định lắm, mặc dù ông ấy có năng lực siêu mạnh.
Nhưng tiền bối căn bản cũng không phải là một hồn phách hoàn chỉnh hay là quỷ.