Sự tồn tại của ông ấy chẳng qua cũng chỉ là một luồng tàn niệm khí hồn đặc thù mà thôi.
Bản thân ông ấy cũng có khả năng tiêu tán bất cứ lúc nào.
Trừ phi, có thể tìm được thân kiếm của tiền bối.
Nhưng thiên hạ rộng lớn như vậy biết đi đâu mà tìm đây?
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn không tìm được phương án giải quyết nào có hiệu quả.
Sóng này còn chưa lắng xuống thì sóng khác đã nổi lên.
Mắt Quỷ, Nhật Nguyệt, Bảo Khánh Vương, hiện tại lại nhảy ra thêm một tên yêu đạo khác nữa.
Tôi cảm thấy thật nhức đầu, định hút một điếu thuốc cho khuây khỏa một chút.
Nhưng lại phát hiện trong bao thuốc lá đã trống trơn.
Tôi đứng dậy đi vào trong phòng lấy, nhưng vừa bước vào phòng liền cảm giác có gì đó không đúng.
Không khí bên trong phòng dường như lạnh lẽo hơn rất nhiều.
Hơn nữa hộp kiếm đặt ở góc tường.
Lúc này đang tỏa ra một chút khí tức màu đỏ nhàn nhạt.
Thấy vậy tôi liền cảm giác nội tâm run rẩy.
Đây là, chuyện gì đang xảy ra thế này?
Sắc mặt của tôi lập tức trầm xuống, vội vàng đi tới mở hộp kiếm ra kiểm tra.
Nhưng lúc này tôi lại phát hiện vỏ kiếm của tiền bối trong hộp kiếm đang tỏa ra một vệt ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt.
Nó rất yếu, nhưng theo luồng ánh sáng đỏ nhạt này còn có một ít sương mù cũng có màu nhạt bốc lên.
Hiện tại ở khoảng cách gần, làn sương màu đỏ đó.
Khiến cho tôi có một loại cảm giác áp bức xâm chiếm linh hồn, vô cùng đáng sợ.
Cảm giác hồng hoang mãnh thú, dường như không thể kháng cự.
Tôi hơi ngạc nhiên, vội vàng mở miệng nói: "Tiền bối, tiền bối là ông sao? Ông đây là đang tu luyện à?"
Giọng nói của tiền bối đột nhiên vang lên: "Thanh kiếm này đến thật đúng lúc, tôi vốn định hút nguyên lực của nó để bổ sung hồn lực của bản thân.
Nhưng không ngờ, lại cảm nhận được một chút khí tức bản nguyên.
Đây hiển nhiên là do chân thân của tôi lưu lại.
Cậu nhóc nhanh lên, nhanh vận chuyển Hỏa Thiên Công.
Rót linh lực cho tôi, để tôi nhanh chóng khóa lại vị trí của khí tức bản nguyên, không chừng có thể tìm được kiếm thân của tôi rồi..."
Lời vừa nói ra khiến tôi chấn động.
Khí tức bản nguyên của tiền bối, nói cách khác, không phải là chân thân của tiền bối mới có thể tỏa ra sao?
Chẳng lẽ thân kiếm của ông ấy đang ở gần trấn Thanh Thạch chúng tôi?
Trong chốc lát tôi cũng có chút kích động.
Nếu như có thể tìm được chân thân của tiền bối, dựa vào sức mạnh Minh Hỏa cường đại của tiền bối.
Yêu đạo thế thân chó má gì đó chẳng phải sẽ bị đánh đến tàn phế chỉ trong vài phút thôi sao?
Với ý tưởng này, tôi không có gì phải do dự cả.
Tôi vội nói: “Vâng tiền bối!”
Nói xong, tôi vội vàng khoanh chân ngồi xuống, nhanh chóng vận chuyển Hỏa Thiên Công.
Sau đó đưa tay ra đánh vào trên vỏ kiếm của tiền bối.
Ngay sau đó, đạo khí không ngừng chuyển đổi thành Hỏa Thiên Khí lập tức bị tôi rót vào vỏ kiếm của tiền bối.
Khi Hỏa Thiên Khí kia được rót vào, trên vỏ kiếm của tiền bối đã tỏa ra làn sương màu đỏ.
Càng lúc càng đậm, càng dày đặc hơn.
Mà lượng Hỏa Thiên Khí mà tiền bối rút ở chỗ tôi cũng ngày càng nhiều.
Dần dần tôi thấy chính mình sắp không thể chống đỡ nổi nữa.
Mồ hôi không ngừng tuôn như suối, bản thân lại cố gắng hết sức không ngừng rót Hỏa Thiên khí vào.
“Cậu nhóc kiên trì thêm một chút.
Tôi đã khóa được vị trí đại khái, rất nhanh sẽ tốt thôi!”
Tôi thở hổn hển: “Được, được rồi tiền bối, tôi sẽ tiếp tục kiên trì......”
Tôi vừa trả lời vừa tiếp tục rót Hỏa Thiên Khí vào.
Cứ như vậy, tôi chật vật suýt chút nữa ngất đi, lại kiên trì hơn ba phút.
Rốt cục, tiền bối cũng ngừng lại.
Mà giọng nói của ông ấy lại lần nữa vang lên, lúc này rất kích động: “Ha ha ha, được rồi.
Tôi đã khóa chặt nó, nó đang ở gần đây.
Cách đây mười lăm dặm về hướng Đông Nam, cậu nhóc mau đưa tôi đến đó.”
Lúc này tôi như được giải thoát, không ngừng thở hổn hển.
Nhưng khi nghe thấy "mười lăm dặm về phía Đông Nam", trong lòng lại chấn động.
Mười lăm dặm về phía Đông Nam, nơi đó, nơi đó không phải là Quỷ Mã Lĩnh sao?
Chính là mộ địa của nữ quỷ đã trở về cùng tôi từ Âm phủ, Mộ Dung Ngôn đang ở sao.
Chân thân của tiền bối đang ở nơi đó?
****
Nghe tiền bối nói vậy thì tôi bỗng sửng sờ một lúc.
Mộ địa của Mộ Dung Ngôn không phải đang ở Quỷ Mã Lĩnh sao?
Sau khi trở về từ ngọn núi đơn độc, tôi đã muốn đến thăm hỏi cô ấy một chút.
Lúc trước nếu không nhờ có Mộ Dung Ngôn và sư muội Chu Vận của cô ấy ra tay cứu tôi và lão Phong.
Thì có khả năng hai người chúng tôi đã sớm chết trong tay Quỷ Tam Nguyên rồi.
Chỉ là dạo gần đây tôi không có thời gian rảnh nên cũng không nghĩ tới.
Vậy mà thân kiếm của tiền bối hóa ra ở trong Quỷ Mã Lĩnh.
Trong thoáng chốc tất cả tin tức liên quan đến Quỷ Mã Lĩnh đều hiện ra trong tâm trí tôi.
Nơi đó cách chỗ chúng tôi cũng không xa.
Đi nhanh một chút trên một con đường nhỏ thì chỉ mất một giờ là đến nơi.
Mà lần này vô tình lấy được kiếm Thái Nguyên, đánh bậy đánh bạ trở thành thức ăn của tiền bối.
Sau khi hấp thụ một ít nguyên lực của kiếm Thái Nguyên, thực lực của tiền bối cũng tăng lên do vậy liền cảm nhận được vị trí của thân kiếm.
Chỉ là nơi này có hơi đặc biệt.
Quỷ Mã Lĩnh là một bãi tha ma gần chỗ chúng tôi.
Truyền thuyết xưa kể lại rằng trước đây đó là chiến trường đã có rất nhiều người chết.
Thỉnh thoảng vào ban đêm những cư dân sống ở xung quanh đó.
Còn có thể nghe được tiếng trống trận cùng với tiếng ngựa hí vang vọng.