Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1619

Chương 1619 Chương 1619

Một luồng khí tức kì dị xuất hiện, giọng của tiền bối cũng vang lên bên tai: "Nhóc con, tôi cần cậu trợ giúp."

"Tiền bối, ông cứ nói đi, tôi phải làm như thế nào?"

Tiền bối ở bên cạnh tôi hoàn toàn chính là con át chủ bài siêu cấp của tôi.

Vì vậy được giúp đỡ tiền bối chính là một niềm vinh hạnh.

Kỳ Lân tiền bối nghe tôi nói như vậy thì lập tức trả lời: "Nhóc con, cậu chỉ cần vận chuyển Hỏa Thiên Công, sử dụng Hỏa Thiên Khí hỗ trợ tôi.

Để một luồng chấp niệm này của tôi dung nhập vào bên trong bản thể thân kiếm là được.

Đến lúc đó, tôi liền có thể thông qua thân kiếm để tu hành.

Ngay cả khi tôi chỉ là một tàn niệm, cũng có thể thông qua việc cung cấp nguyên lực mà tiếp tục tồn tại.”

Tiền bối căn dặn rất nghiêm túc, vỏ kiếm tuy rằng cũng là do thân thể của tiền bối biến thành.

Nhưng không thể bằng thân kiếm được, chỉ có thân kiếm mới là nơi chứa đựng sức mạnh.

Chỉ có thân kiếm, tiền bối mới có thể tự mình hút linh khí từ bên ngoài để bổ sung cho việc tu hành.

Cho nên, tiền bối cần phải trở về thân kiếm.

Hấp thụ linh lực, tự mình tĩnh dưỡng và nâng cấp bản thân.

Nghe tiền bối nói xong tôi lập tức gật đầu.

Hít thở một hơi rồi kích hoạt Hỏa Thiên Công.

Theo sự luân chuyển của Hỏa Thiên Công, Hỏa Thiên Khí trong cơ thể tôi đang lưu chuyển vô cùng cuồng bạo.

Khí tức cũng rất thô bạo, có tính áp chế rất mạnh.

Sau khi vận chuyển công pháp, tôi không chút do dự.

Lập tức rót Hỏa Thiên Khí vào trên thân kiếm của tiền bối.

Theo khí tức cuồn cuộn không ngừng chảy vào trong vỏ kiếm.

Vỏ kiếm đã tỏa ra ánh sáng màu đỏ, càng ngày càng đậm.

Khoảng một phút sau, tôi nhìn thấy một luồng sáng đỏ nhàn nhạt uyển chuyển chảy ra.

Sau đó nhẹ nhàng bay về phía bên cạnh trường kiếm, lúc đầu là bao quanh nó sau đó liền chui vào.

Tôi nghĩ luồng ánh sáng màu đỏ này có thể chính là tiền bối!

Tôi không nói gì cả mà chỉ hết sức chuyên chú vận chuyển Hỏa Thiên Công.

Nhưng trong một ngày mà tiền bối lại rút Hỏa Thiên Khí hai lần.

Cũng khiến tôi tiêu hao một phần lớn.

Vốn dĩ có thể kiên trì khoảng chừng mười phút, kết quả chỉ năm phút sau tôi đã hơi chịu không nổi nữa.

Liên tục thở hổn hển, đầu đổ mồ hôi nhễ nhãi.

Nhưng tiền bối còn đang dung hợp với thân kiếm, cho nên tôi chỉ có thể cắn răng chịu đựng.

Ước chừng lại qua một phút nữa, vỏ kiếm Kỳ Lân đột nhiên run rẩy.

Chỉ nghe "Vèo" một tiếng, kiếm Thái Nguyên đang cắm ở bên trong bỗng nhiên bắn ra.

Bao quanh là một luồng ánh sáng màu đỏ, lơ lửng quỷ dị giữa không trung.

Không đợi tôi kịp phản ứng, nửa đoạn lưỡi kiếm đang đặt ở trên giường kia không một tiếng động bay lên.

Trực tiếp đâm vào mũi kiếm Thái Nguyên, chỉ nghe "loảng xoảng" một tiếng.

Mũi kiếm Thái Nguyên bị đâm đã gãy ngay tại chỗ.

Sau đó mũi kiếm của tiền bối lại dung hợp chặt chẽ với kiếm Thái Nguyên.

Khoảnh khắc dung hợp xong thì kiếm Thái Nguyên lại lần nữa trở về vỏ kiếm.

Luồng ánh sáng đỏ bao quanh nhạt dần và rút đi.

Tiền bối cũng đồng thời ngừng hút Hỏa Thiên Khí từ trong thân thể tôi.

Tôi thở phào nhẹ nhõm, xem như đã cố gắng vượt qua được.

Tôi có chút suy yếu nên vừa thở hổn hển vừa nói: “Tiền, tiền bối, dung hợp xong chưa?”

******

Vừa dứt lờ tôi liền đặt mông ngồi xuống đất.

Đạo khí tiêu hao quá nghiêm trọng, linh lực hầu như cạn kiệt chẳng còn lại bao nhiêu.

Với trạng thái như vậy làm cho tôi rất khó chịu.

Mà lúc này tiền bối lại kích động nói: "Nhóc con, tôi đã hoàn thành dung hợp.

Thậm chí tôi còn phát hiện trong thân thể của tôi có một tia hồn lực chân phách!”

Hồn lực chân phách, ở trong khí hồn. Cũng giống như một phách trong hồn phách của người sống chúng ta.

Cho dù chỉ là một chút xíu thì một phần tàn hồn kia của tiền bối.

Trong trường hợp có bản thể sẽ không bị tiêu tán.

Nói cách khác, trừ phi có người có thể phá hủy thân kiếm mà tiền bối đang bám vào.

Hoặc là một chiêu liền đánh tan chân phách của tiền bối, nếu không tiền bối sẽ vĩnh viễn tồn tại dưới hình thức của khí hồn.

Do đó không cần lo lắng bởi vì một khi hồn lực xói mòn, bản thân sẽ tiêu vong.

Như vậy tiền bối sẽ có nhiều thời gian hơn. Tìm về toàn bộ bản thể của mình, cuối cùng trở về bản nguyên chân hồn.

“Tiền bối, thật sự chúc mừng ông!

Vậy bây giờ ông có biết thân kiếm đã vỡ nát như thế nào không?”

Nhưng sau khi tôi hỏi ra lời này, tiền bối vốn đang có chút kích động lại rơi vào trầm mặc.

Vài giây trôi qua, ông ấy mới thở dài: “Mặc dù tôi đã có được một luồng chân phách, cùng với một chút năng lực.

Ngày sau, cũng không cần lo lắng mình sẽ tan biến.

Nhưng tôi lại không thể tìm lại được một chút ký ức nào từ trên thân kiếm này.

Cho nên hiện tại tôi vẫn không biết vì sao thân kiếm lại vỡ nát thành như vậy!”

Tiền bối cảm thán, có chút chán nản.

Nghe đến đây, mặc dù tôi cũng cảm thấy tiếc nuối.

Nhưng chỉ cần tiền bối ở đây, như vậy thì một ngày nào đó cũng sẽ tìm được chân tướng việc thân kiếm bị hủy.

Phải biết rằng thân kiếm của tiền bối đây chính là do Hỏa Kỳ Lân biến thành.

Ngay cả vảy lân được khắc Hỏa Thiên Công cũng không thể phá vỡ.

Chứ đừng nói chi là một đầu Kỳ Lân, huyễn hóa thành kiếm.

Đây là tu sĩ bực nào, đạo hạnh bực nào mới có thể cắt đứt kiếm Kỳ Lân đây?

Nhưng tôi biết đây không phải là chuyện mà một đạo sĩ chỉ có tu vi Đạo Quân như tôi có thể tiếp xúc.

Cho nên tôi mới nói với tiền bối: “Tiền bối, chỉ cần ông còn ở đây. Sẽ luôn có một ngày thanh kiếm của ông sẽ được tập hợp lại.

Bình Luận (0)
Comment