Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1621

Chương 1621 Chương 1621

Nhưng kết quả, phía sau sự kiện xe tang này.

Lại xuất hiện một tên yêu đạo người rơm khủng bố như vậy.

Hơn nữa, còn có thể là sư huynh của tôi, người đã phản bội sư môn.

Thật vất vả mới yên tĩnh được một ngày, tối hôm qua lại vội vã đi tới Quỷ Mã Lĩnh trợ giúp tiền bối tìm thân kiếm.

Đương nhiên, đây là một chuyện tốt.

Chỉ là ngoài ý muốn, đắc tội Dạ Phong trang chủ của U Dạ sơn trang nào đó.

Tuy rằng tên nam quỷ kia đã bị tiền bối đánh gục, nhưng thù này nhất định là đã kết xuống rồi…

Có trời mới biết tương lai có xảy ra chuyện gì không.

Nghĩ đến những thứ này, tôi chỉ cảm thấy thể xác lẫn tinh thần đều mệt mỏi.

Hơn nữa tôi còn đang đợi một tháng sau sẽ thực hiện ước định với đám người Dương Tuyết.

Đi tới một cứ điểm khác của Mắt Quỷ, sơn cốc Hắc Ám để tìm hiểu tin tức.

Tôi cảm thấy sau khi tôi hoàn dương, thời gian liền bị xếp hàng tràn đầy.

Hơn nữa lần nào cũng là thập tử nhất sinh, không cẩn thận liền có thể mất mạng.

Liền bất đắc dĩ lắc đầu, ai bảo tôi có xuất thân từ một gia đình trừ tà.

Hơn nữa còn là tự nguyện, chọn một nghề liếm máu trên lưỡi đao chứ?

*****

Sau khi Kỳ Lân tiền bối đã chìm vào giấc ngủ say, tôi ở nhà nghỉ ngơi an nhàn cũng hơn nửa tháng.

Trong khoảng thời gian này, không còn rắc rối nào xảy ra với tôi nữa.

Ngày ngày tôi chỉ mở cửa hàng, chơi game online cùng với Từ Lâm Tĩnh và lão Phong, tâm sự vu vơ gì đó,…

Trong khi trò chuyện, tôi vẫn chú ý đến tình hình hiện tại trong Đạo môn.

Vì tôi không thuộc bất cứ môn phái nào trong vòng tròn này, cho nên chỉ có thể biết được một ít tình hình qua lời kể của Từ Lâm Tĩnh và Dương Tuyết mà thôi.

Khi tôi trở lại dương gian, tà giáo Mắt Quỷ đã ban lệnh cho tất cả giáo đồ của Mắt Quỷ trên khắp thiên hạ.

Cũng bởi vì chuyện này mà khiến cho liên minh Đạo môn lập tức bùng nổ.

Có một số môn phái cấp tiến, yêu cầu tụ tập đệ tử các phái lại ngay.

Trực tiếp đối đầu với đám Mắt Quỷ, trước mắt cứ tiêu diệt hết các cứ điểm của tà giáo Mắt Quỷ mà họ biết được.

Thung lũng Hắc Ám cách đây 300 dặm cũng là một trong số những mục tiêu bị tiêu diệt.

Nhưng có một số môn phái tương đối bảo thủ, nói là thời cơ chưa tới.

Bây giờ mà tập hợp thế lực ở khắp nơi lại, sẽ khiến tình hình càng trở nên phức tạp hơn.

Điều nên làm là củng cố sức mạnh của bản thân, chờ khi thời cơ tới thì mới ra tay.

Họ còn nói, nếu không chuẩn bị mà giơ chân ra trước, chẳng may bị người ta đâm sau lưng, tiêu diệt toàn bộ môn phái thì sao.

Đến lúc ấy có thể sẽ mất nhiều hơn được.

Đây chỉ là hai ý kiến chính thôi, trong này còn rất nhiều nguyên nhẫn dẫn tới tranh cãi giữa các môn phái nữa.

Những phần lớn là do ai cũng có suy nghĩ của riêng mình, không thể đồng tâm hiệp lực được.

Hầu hết các môn phái đều muốn bảo toàn lực lượng của mình, nên chẳng có môn phái nào muốn đứng ra trở thành chim đầu đàn cả.

Cho nên, cho dù bây giờ các môn phái trong Đạo môn đều đang tranh cãi rất hăng, nhưng hầu như không có động thái gì...

Ngoài những thứ này, tôi còn tận dụng thời gian rảnh rỗi của mình, để cúng cho Mộ Dung Ngôn.

Đầu tiên, tôi muốn cảm ơn cô ấy vì đã giúp tôi khi còn ở núi Độc Sơn ( ngọn núi đơn độc ).

Thứ hai, tôi muốn cảm ơn cô ấy vì đã tạo điều kiện cho tôi tìm kiếm thân kiếm của Kỳ Lân tiền bối.

Nhưng kể ra cũng lạ, theo lý mà nói, sự giao tiếp giữa tôi và Mộ Dung Ngôn cũng chỉ nằm trong giới hạn này mà thôi.

Mối quan hệ giữa hai chúng tôi, cũng không có khả năng phát triển thêm được nữa.

Rốt cuộc thì người quỷ cũng khác đường, mà tôi thì là một người sống sờ sờ.

Vì thế tôi không nên có quá nhiều liên quan đến ma quỷ.

Trong đầu tôi càng không thể xuất hiện những suy nghĩ lung tung.

Nhưng thực tế, thi thoảng trong đầu tôi sẽ hiện lên hình ảnh của cô ấy.

Có lẽ vì cô nàng này quá xinh đẹp, hoặc có lẽ vì cô nàng này có vẻ bề ngoài xinh đẹp, nhưng tính cách bên trong lại chẳng khác nào một con khủng long bạo chúa.

Cũng có thể là vì trên đường Hoàng Tuyền, tôi đã nhìn thấy sự tương phản lớn giữa tính cách và vẻ bề ngoài xinh đẹp ấy, mới khiến cho tôi vô thức nhớ đến cô ấy.

Đương nhiên, cũng có thể còn có những nguyên nhân khác nữa.

Chỉ là, tôi đã quên mất những nguyên nhân đó rồi…

Nhưng tôi chỉ mới kịp nghĩ đến đây, tiếng chuông điện thoại đã vang lên.

Cầm điện thoại lên, tôi thấy người gọi tới là Dương Tuyết.

Tôi cũng chẳng để ý gì, lập tức nhận điện thoại luôn:

“Alo, Dương Tuyết à!”

“Đinh Phàm, dạo này anh hồi phục thế nào rồi?”

Giọng nói của Dương Tuyết trong trẻo, như mang theo cả ánh mắt trời.

Tôi đã trở về được hai tháng, cân nặng đã tăng trở lại, mọi chỉ số thể chất cũng đều đạt mức bình thường.

Nghe Dương Tuyết hỏi thế tôi mỉm cười, trả lời thẳng:

“Đã khôi phục như lúc ban đầu rồi, hôm nay cô gọi điện cho tôi là vì chuyện ở thung lũng Hắc Ám sao?”

Bởi vì chỉ còn chưa đầy một tuần nữa là chúng tôi sẽ phải tới thung lũng Hắc Ám, cho nên tôi mới hỏi lại như vậy.

Kết quả, Dương Tuyết lại có chút bất mãn, nói:

“Ý gì đây? Chẳng lẽ ngoại trừ tìm anh để bắt yêu trừ tà, tôi không thể tìm anh vì chuyện khác hay sao?”

Nghe Dương Tuyết nói vậy, tôi có hơi xấu hổ:

“Vậy, còn có chuyện khác à?”

Dương Tuyết lầm bầm vài câu trong điện thoại, sau đó mới nói tiếp:

“Ngày mai anh đến công viên giải trí nhé.”

Bình Luận (0)
Comment