Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1624

Chương 1624 Chương 1624

Trong xã hội ngày nay, những thứ này không thể nào tồn tại được.

Vì không thể tìm ra câu trả lời cuối cùng cho sự kiện chiếc xe buýt quỷ 969 trên đường Phượng Hoàng, nên hãy cùng mời người bạn cũ của chúng ta giải đáp.

Sau đây, xin mời ông Lý Tùng Xán - một chuyên gia nổi tiếng về phân tích các hiện tượng siêu nhiên…”

Mỗi lần đến đoạn này, tôi lại rất phấn khích.

Bởi vì vị chuyên gia rởm Lý Tùng Xán kia sẽ lại bắt đầu bịa ra những điều vô căn cứ, lừa dối khán giản một hồi.

Kết quả đúng như tôi đã suy đoán, Lý Tùng Xán cười hì hì và sửa sang lại mái tóc chẳng còn mấy cọng tóc của mình.

Sau đó, anh ta mới lên tiếng:

“Hắc hắc hắc, xin chào tất cả các quý vị khán giả, tôi là Lý, Lý Tùng Xán.

Đối với sự kiện chiếc xe buýt quỷ trên đường Phượng Hoàng, nó chỉ đơn giản là một câu chuyện hư cấu.

Tôi dám lấy nhân cách của mình ra để đảm bảo.

Sau cuộc điều tra của tôi vào tuần trước, cùng với những gì tôi thấy được trên con đường nọ trong năm buổi tối

Dựa trên video giám sát làm bằng chứng, tôi đã không nhìn thấy một chuyến xe tang nào…”

Lý Tùng Xán vừa nói, một vài đoạn video cũng được đưa lên màn hình.

Sau đó, anh ta còn đưa ra một số bằng chứng cho thấy chiếc xe buýt nọ chỉ là gặp phải một sự cố hoặc tai nạn gì đó mà thôi.

Thật ra, tuần trước người này đã đến một quán nhậu ven đường đường Phượng Hoàng, và uống bia ở đó suốt năm ngày đêm.

Cuối cùng, người dẫn chương trình Trương Tiểu Nhị hỏi anh ta, xem anh ta nghĩ sao về lời nói của những nhân chứng vừa rồi?

Lý Tùng Xán nhất thời không nói nên lời, anh ta biết cái rắm gì đâu.

Tuy nhiên, với tư cách là một kẻ nói dối nổi tiếng, vừa đảo tròng mắt một cái, anh ta đã có thể mở miệng nói phét tiếp:

“Những người này, chỉ nói những lời vớ vẩn để thu hút sự chú ý của người khác thôi.

Đúng, chính là nói hươu nói vượn.

Họ đã liên kết các vụ án giết người hàng loạt và đốt xác lại.

Chính là vì muốn gây sự chú ý.

Không sai, chính là như vậy, dù sao sự việc xe tang nọ chính là giả…”

Nghe đến đó, tôi không khỏi bật cười.

Lý Tùng Xán quả thật là bịa chuyện rất giỏi.

Nếu tôi không giải quyết xong chuyện xe tang, mấy ngày trước anh ta có dám tới đó quay video không?

Chỉ sợ là anh ta đã bị bắt đi và chịu chết trong một bãi tha ma nào đó từ lâu rồi.

Rất nhanh, chương trình đã kết thúc.

Tôi cũng vừa lúc ăn cơm xong.

Đối với chương trình kỳ này, thôi vậy, cứ xem nó như một trò lừa đảo lớn và cười cho qua thôi.

Tôi cũng không để ý lắm, tắm rửa xong liền lên giường ngồi thiền vận công một chút.

Sau đó tôi nằm lên giường ngủ, dù sao ngày mai tôi còn phải đi theo “phục vụ” hai cô nàng rắc rối kia…

Sáng sớm hôm sau, chuông báo thức của đồng hồ còn chưa kịp reo…

Tôi đã bị Hồ Mỹ đánh thức, bởi vì Hồ Mỹ biết tôi muốn đi ra ngoài.

Hơn nữa, còn là đi theo Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh tới công viên, mà Hồ Mỹ cùng Từ Lâm Tĩnh lại rất hợp nhau.

Cô ấy đã nhìn thấy công viên giải trí trên TV, nên cũng muốn được tới công viên giải trí để trải nghiệm một chút.

Kết quả, cô nàng hồ ly này từ sáng sớm đã biến thành người và ngồi đợi ở trong phòng tôi, sợ tôi ngủ quên mất.

Hồ Mỹ vô cùng kích động, cô ấy nói đã xem trên phim truyền hình, thấy người ta ngồi vòng quay ngựa gỗ gì đó rất lãng mạn.

Ngồi vòng quay ngựa gỗ rất vui, ngồi tàu lượn siêu tốc cũng rất kích thích.

Tôi trợn trắng mắt, thật không còn lời nào để nói.

Lãng mạn, kích thích cái con khỉ, con hồ ly này ở nhà tôi đã lâu, nhất định đã bị mấy bộ phim tình cảm máu chó đầu độc rồi.

Chơi vòng quay ngựa gỗ mà vui sao? Chóng mặt, đau đầu thì có.

Còn có, ngồi tàu lượn siêu tốc mà cũng gọi là kích thích?

Giết ma đuổi quỷ như chúng tôi, đó mới gọi là kích thích.

Tôi mơ mơ màng màng bò dậy.

Nhìn đồng hồ, mới có 6 giờ sáng.

Dưới sự thúc giục của Hồ Mỹ, tôi chỉ đành thờ dài, bất đắc dĩ bò xuống khỏi giường.

Rửa mặt xong, tôi gọi cho lão Phong một cuộc điện thoại, rồi đi ra khỏi nhà.

Tôi vốn tưởng rằng, hôm nay ra ngoài là chỉ cần đi theo hai cô gái kia đến công viên giải trí, chơi mỗi thứ một tí.

Để cho cô nàng hồ ly nhỏ nọ được trải nghiệm một chút về những hạng mục giải trí của thế giới loài người chúng tôi.

Nhưng mẹ kiếp, có ai ngờ, tôi chỉ vừa mới ra khỏi cửa, lại gặp phải rắc rối…

*****

Tôi cùng Hồ Mỹ ra ngoài từ sớm, đồng thời cũng đã liên hệ với lão Phong.

Anh chàng này có thói quen dậy sớm, cho nên lúc tôi gọi điện thoại cho cậu ấy, cậu ấy đã ăn sáng rồi.

Lão Phong bảo chúng tôi tới nhà ga đợi trước, lát nữa cậu ấy sẽ đến ngay.

Tôi và Hồ Mỹ chậm rãi đi đến nhà ga, trong khoảng thời gian này, Hồ Mỹ không ngừng hỏi tôi về mấy trò chơi ở công viên giải trí.

Cô ấy nói mình muốn chơi hết các trò chơi tại công viên, sau đó còn kể cho tôi nghe vì sao cô ấy biết được mấy trò đó.

Nếu không phải xem thấy trong một bộ phim tình cảm này, thì cũng là gặp trong một bộ phim điện ảnh nọ.

Tôi âm thầm trợn mắt, cảm thấy hồ ly nhỏ này càng ngày càng giống con người.

Nhưng từ những lời nói này, có thể thấy mối quan hệ giữa tôi và Hồ Mỹ đã tiến thêm một bậc.

Trong những ngày này, mọi thứ đã thoải mái hơn rất nhiều.

Trước đây, cả ngày chưa chắc hai người chúng tôi đã nói được với nhau hai câu, hơn nữa lần nào nói chuyện cũng xỉa xói nhau y như hai con nhím xù lông.

Bình Luận (0)
Comment