Không còn cách nào khác, tôi chỉ đành luân chuyển đạo khí trong người.
Tôi dồn hết sức đạp mạnh vào cửa, “phanh” một tiếng, cánh cửa lập tức bị đá văng ra.
Khoảnh khắc cánh cửa được mở ra, cuối cùng chúng tôi cũng có thể nhìn rõ khung cảnh bên trong.
Cái chân đẫm máu đó hóa ra là một cái chân thật.
Còn những tên đàn ông tay cầm cưa điện, trên người mặc quần áo bác sĩ kia thì đang trừng mắt nhìn chúng tôi.
Dường như đám bác sĩ kia đang tức giận, chúng nhưỡng mày lên, quát:
“Các người đã phá hỏng buổi phẫu thuật của chúng tôi, vậy thì hãy tới làm bệnh nhân cho chúng tôi đi!”
Nói xong, mấy tên “bác sĩ” giơ cưa điện lên, lao về phía chúng tôi.
Tiếng “ô ô” của cưa điện vang lên không ngừng, trong khoảnh khắc đối phương lao tới, tôi rõ ràng còn cảm nhận được một trận âm lực bùng nổ.
Nhưng âm lực kia không mạnh, mà rất yếu ớt.
Nhưng loại khí tức này không phải là thứ có thể phát ra từ trên người của một người còn sống.
Đương nhiên, ngoại trừ người có thể chất song hồn giống như lão Phong.
Trong lòng tôi không khỏi căng thẳng, nhanh chóng né tránh sang một bên.
Rồi cũng nhanh chóng tung một quyền vào thẳng mặt tên bác sĩ kia, làm cho gã nhanh chóng ngã xuống đất.
Cưa điện rơi xuống người của gã, cắt rời thân thể của gã ra.
Nhưng kỳ lạ chính là, thân thể của tên này không hề có máu thịt.
Hơn nữa, khoảnh khắc chiếc cưa điện cắt đứt quần áo của gã, cơ thể của tên bác sĩ này giống như một quả bóng cao su xì hơi.
Trong chốc lát, gã đã biến thành một đống quần áo và người vừa rồi đã biến mất.
Nhìn thấy cảnh tượng ấy, trong lòng tất cả chúng tôi đều lập tức lo lắng.
Sự tình đã phát triển tới nước này, nơi đây còn có thể là một nhà quỷ bình thường được sao?
*******
Thông qua những gì đang xảy ra trước mắt, tôi đã mơ hồ đoán ra được đôi điều.
Ngôi nhà quỷ ám này không phải là ngôi nhà quỷ bình thường.
Còn tên đàn ông sắm vai Quỷ cưa điện kia, cũng không phải là con người.
Có người bình thường nào sẽ sì xuống giống như quả bóng cao su thế kia không?
Có người bình thường nào mà không có máu thịt cơ chứ?
Hơn nữa, vào khoảng khắc tên bác sĩ kia bị “xì hơi”, tôi còn cảm nhận được một tia sát khí bay đi.
Những con Quỷ cưa điện điên cuồng kia, rất có khả năng chính là những con rối được truyền sát khí vào người và bị kẻ nào đó điều khiển từ xa.
Vừa suy luận được điều này, trong lòng tôi không khỏi trầm xuống.
Cùng lúc đó, mấy tên Quỷ cưa điện điên cuồng khác cũng đã lao về phía tôi.
Tôi chau mày, không có chút khách khí nào, lập tức ra tay với bọn chúng.
Thân pháp của tôi cực kỳ nhanh, mấy tên Quỷ cưa điện này căn bản không thể khiến tôi bị thương được.
Chỉ lắc mình vài cái, tôi đã tránh thoát được khỏi sự tấn công của bọn chúng.
Sau đó đối với ngực cùng phía sau lưng của bọn họ, sôi nổi đánh ra một chưởng.
Cùng lúc đó, mấy người lão Phong, Dương Tuyết, Hồ Mỹ, Từ Lâm Tĩnh, thậm chí đến cả Tống Sơn Hà đang đứng bên ngoài cũng cảm nhận được điều bất ổn.
Lúc này, họ đều đã nhìn thấy được cảnh tượng tên Quỷ cưa điện điên cuồng bị “xì hơi”, đồng thời cảm nhận được một tia sát khí bay ra từ trong bộ quần áo bác sĩ kia.
Không ai là không lộ ra sự kinh hãi, nhất là tên nhãi Tống Sơn Hà kia, anh ta kinh ngạc thốt lên:
“Đây là, đây là quỷ khôi ( con rối quỷ ).”
Anh ta vừa dứt lời, những con Quỷ cưa điện điên cuồng khác đã giơ cao cưa điện trong tay, mạnh mẽ chém về phía tôi.
Nhưng những con Quỷ cưa điện điên cuồng này suy cho cùng cũng chỉ là những con rối bị kẻ khác điều khiển mà thôi, nói một cách tương đối thì chúng không mạnh bằng chúng tôi.
Tôi có thể tự mình giải quyết chúng mà không gặp vấn đề gì.
Đạo khí trong cơ thể tôi bùng nổ, ra đòn cực nhanh.
Kết quả, tất cả đám bác sĩ cầm cưa điện này đều bị tôi dùng một quyền đánh cho bị thương nặng, không một tên nào thoát được.
Cơ thể chúng đều giống như bóng cao su, bị xì hơi một loạt, sau đó còn có một làn khói trắng bốc lên.
Một luồng sát khí chui ra khỏi quần áo bác sĩ, rồi nhanh chóng biến mất.
Còn những chiếc cưa máy đó đều là hàng thật, sau khi mất đi “người khống chế” thì nặng nề rơi xuống đất.
Nhưng tiếng “Ô ô ô” vẫn không ngừng vang lên, còn về đống quần áo bác sĩ kia, hiện giờ chúng đã trực tiếp hoá thành đống vải rách bình thường.
Sau khi tôi tiêu diệt xong đám “bác sĩ rởm”, toàn bộ phòng bệnh đã bị chúng tôi chiếm cứ.
Mọi người lần lượt quan sát bốn phía xung quanh, ai nấy đều rất cảnh giác.
Lão Phong đứng cạnh giường bệnh, lúc này cậu ấy đang dùng cách điểm huyệt để cầm máu cho nạn nhân.
Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh Cảnh cũng đang dùng một ít băng gạc trong phòng, băng bó sơ qua cho nạn nhân.
Nạn nhân hiện tại đã rất sợ hãi, nhưng trong miệng người nọ vẫn không ngừng nói:
“Cứu, cứu, cứu tôi, cứu tôi với!”
Người đàn ông bị trói trên giường bệnh không ngừng van xin, khuôn mặt đau đớn, quần áo thậm chí còn ướt đẫm mồ hôi.
Nhìn bộ dạng đau khổ của đối phương, tôi bình tĩnh nói:
“Anh cứ yên tâm, chúng tôi đã tới đây, nhất định sẽ cố gắng cứu anh ra ngoài!”
An ủi nạn nhân xong, tôi quay lại nói với mọi người:
“Cái người thiết kế nên nhà quỷ này thật đứng là một kẻ biến thái, thế mà lại dám dùng người sống để tạo nên không khí kinh dị cho nơi này.”
Tôi vừa nói xong, Dương Tuyết cũng đáp lại một câu:
“Cô ta không chỉ có dùng người sống chế tạo ra bầu không khí đáng sợ thôi đâu.
Hiện tại xem ra, cô ta còn biết dùng cả tà pháp, có thể lợi dụng sát khí để tạo ra quỷ khôi.”