Tôi bất ngờ lao tới, cầm chắc Linh Đao trong tay, vung lên một đòn.
Một đòn này trực tiếp đánh vào móng vuốt của con quái vật hình cầu đầy lông kia. Nhưng lực từ móng vuốt của con quái vật nọ cũng rất lớn.
Lần này, tôi cơ bản là không thể chống đỡ nổi.
Tôi chỉ cảm thấy cánh tay mình tê dại, còn sinh ra cảm giác đau đớn.
Tôi cố hết sức, vội vàng nói:
“Tống Sơn Hà, anh, mẹ nó, anh ngây người ra làm cái gì? Chạy mau!”
Tống Sơn Hà nghe tôi nói như vậy, lúc này mới phản ứng lại.
Lúc anh ta vội vàng lùi lại, quả cầu lông quái dị kia lại cất lời:
“Có chút sức lực, nhưng mà còn kém lắm!”
Nói xong, nó vung móng vuốt còn lại bổ xuống người tôi, một luồng khí tức mạnh mẽ khác thường trực tiếp giáng thẳng xuống.
Nhìn thế, sắc mặt tôi trầm xuống, hiển nhiên, tôi có thể cảm nhận được nguy hiểm đang tới gần.
Tuy nhiên, đúng lúc này Hỏa Thiên Khí trong người tôi dường như lại được kích thích.
Dưới sự áp chế của luồng khí tức đáng sợ đó, Hoá Thiên Khí trong người tôi lại đột nhiên trở nên “hưng phấn” lạ thường.
Nó tự động lưu chuyển khắp cơ thể tôi, trở nên rối loạn.
Trong khoảnh khắc đó, luồng đạo khí đỏ như máu cũng bắt đầu chạy khắp cơ thể tôi.
Hoả Thiên Khí cũng bắt đầu phóng ra bên ngoài, một luồng khí tức thô bạo xuất hiện.
Trong lúc nhất thời, hai luồng khí tức thô bạo hoàn toàn khác biệt này bắt đầu đối kháng với nhau.
Đồng thời, khi luống khí tức này xuất hiện, sức mạnh trong cơ thể tôi cũng được tăng lên không ít.
Tôi đột nhiên dồn thêm chút lực xuống tay, ngăn cản đòn tấn công của quả cầu lông nọ.
Sau đó truyền Hoả Thiên Khí vào trong Linh Đao.
Bời vì khí tức của Hoả Thiên Khí có màu đỏ, cho nên, chỉ trong nháy mắt…
Cây Linh Đao đã phát ra ánh sáng màu đỏ, rất chói mắt
Hơn nữa, không biết vì sao, lúc này, Hoả Thiên Khí được truyền đi lại đột nhiên xao động, sức mạnh của nó tăng thêm 30%.
Hoả Thiên Khí trở nên thô bạo hơn, cực kỳ kích động, dường như nó đang muốn cố gắng nuốt chửng luồng khí tức đặc biệt do quả cầu lông kia tạo ra.
Nhưng tôi cũng không nghĩ nhiều, chỉ lao nhanh về phía quả cầu đen quái dị kia.
Cùng lúc này, quả cầu lông kia cũng cảm nhận được sự khác thường, thậm chí nó còn cảm thấy kinh ngạc.
Cách nó tồn tại và tu hành là dựa trên những cảm xúc tiêu cực.
Mà sau khi tôi thi triển Hỏa Thiên Công, nó lại cảm nhận được những cảm xúc tiêu cực đáng sợ và không tưởng.
Giá trị khủng bố của nó đặt trước Hoả Thiên Công của tôi, thật chẳng khác nào một con cá vàng nho nhỏ đứng trước mặt cá sấu to lớn cả.
Hoả Thiên Công không những áp chế được khí tức của quả cầu lông này tạo ra.
Thậm chí, còn có nuốt chửng và dung hợp được khí tức của nó.
Luồng khí tức vốn dĩ hung bạo kia, ở trước mặt Hoả Thiên Công của tôi, trực tiếp liền biến thành phân bón.
Lúc này, quả cầu lông nọ đã không còn thời gian để suy nghĩ ra nguyên nhân, vì Linh Đao của tôi đã tiến tới sát gần nó rồi.
Quả cầu lông đen kia bắt đầu liều mạng với tôi, móng vuốt của nó không ngừng giáng xuống, tạo ra âm thanh “cạch cạch cạch” không ngừng, nhưng tôi đều có thể né được một cách hoàn hảo.
Mà cùng lúc đó, lão Phong và những người khác cũng đã bao vây nó từ mọi phía.
Trong nháy mắt, con quái vật hình cầu đầy lông đen kia đã bị mấy người chúng tôi vây hãm.
Trước đó, con quái vật này còn cực kỳ hung hãn, đặc biệt là khí tức nó toả ra khiến cho chúng tôi cảm thấy không thoải mái, thậm chí còn vô thức cảm nhận được sự sợ hãi,
Nhưng lúc này, từng chút linh lực mà quả cầu lông phát ra đều nhanh chóng bị hấp thụ và dung hợp với Hoả Thiên Công.
Không giống như lúc trước, Linh Đao còn có niềm yêu thích đặc biệt đối với linh lực.
Vì thế tốc độ hấp thụ của con dao này cũng nhanh hơn bình thường gấp ba lần.
Bên ngoài, Hoả Thiên Công không ngừng hút lấy khí tức khủng bố của quả cầu đen.
Bên trong, Linh Đao cũng điên cuồng hút linh lực đặc biệt của quả cầu lông đen kia.
Trong tình huống hai mặt đều bị tấn công như vậy, linh lực của còn quái vật đầy lông nọ càng lúc càng suy yếu.
Cũng vì thế mà năng lực chèn ép chúng tôi cũng càng ngày càng nhỏ đi.
Khoảng chừng năm phút sau, lão Phong tung ra một lá bùa chú.
“Oanh” một tiếng, lá bùa nổ tung trên người con quái vật hình câu nọ, khiến cho nó phát ra một tiếng hét thảm và mất thăng bằng.
Xuất hiện cơ hội như vậy, chúng tôi đều tận dụng để ra tay.
Những lá bùa liên tiếp đập lên người con quái vật hình cầu, tiếng bùa chú được kích hoạt “bạch bạch bạch” vang lên không ngừng.
Con quái vật nọ bị bùa chú nổ làm cho loạng choạng, khí đen không ngừng thoát ra khỏi người nó, bay ra bên ngoài.
Tuy rằng như thế, nhưng con quái vật này vẫn khiến cho chúng tôi không dám lơ là cảnh giác.
Ma quỷ bình thường một khi bị một lá bùa chú đánh trúng quỷ môn (tử huyệt) sẽ lập tức mất đi sức chiến đấu.
Nhưng quả cầu lông quái dị này đã bị ít nhất năm lá bùa đánh trúng người, vậy mà nó vẫn có thể chiến đấu với chúng tôi.
Dựa trên sức mạnh phòng thủ này, có thể thấy nó mạnh đến mức nào.
Nhưng cho dù nó có mạnh đến đây, thì giờ cũng là ngày tàn của nó.
Bởi vì tôi đã giơ Linh Đao lên, đâm thẳng lên đỉnh đầu con quái vật nọ.
Chỉ trong nháy mắt, Linh Đao giống hệt một sinh vật sống.
Nó điên cuồng hút đi linh lực đặc thù của quả cầu quái dị kia, sau đó quả cầu lông kia còn phát ra hai tiếng “cách cách”.
“Phanh” một tiếng, quả cầu lông nổ tung rồi biết mất ngay lập tức, chẳng còn để lại bất cứ thứ gì.