Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1647

Chương 1647 Chương 1647

Ngày thường, nó sẽ không hề có phản ứng gì.

Nhưng một khi bị kích thích, Hoả Thiên Khí sẽ bắt đầu xao động, từ đó khiến cho Hoả Thiên Thuật tự động được kích hoạt.

Ví dụ như hôm nay, khi nó cảm nhận được sức ép của những cảm xúc tiêu cực kia.

Hoả Thiên Công đã bắt đầu tự vận hành khắp người tôi, rồi dần dần khuếch tán ra bên ngoài.

Nó cũng nhanh chóng nuốt chửng và tấn công ngược lại linh lực mạnh mẽ của quả cầu lông đen…

Hoả Thiên Thuật là một loại côn pháp rất đặc biệt, đây chính là loại công pháp vô xong được ghi lại trên vảy ngược của Kỳ Lân tiền bối.

Nó lớn mạnh thế nào, không cần nói cũng biết.

Chỉ là sau khi tu luyện loại công pháp này, sẽ sinh ra cảm giác thô bạo, có lẽ đây chính là nguyên nhân Kỳ Lân tiền bối lại gọi loại công pháp này là “Hoả Thiên Ma Công”!

Nhưng tôi chỉ đang nghĩ về nó thôi, chứ công pháp này tên là gì cũng chẳng quan trọng.

Chỉ cần nó đủ mạnh mẽ, hơn nữa tôi đã tu luyện loại công pháp này lâu như vậy, cũng chẳng cảm nhận được điều gì bất ổn cả.

Tôi thậm chí còn chẳng cảm nhận được chữ “Ma” trong công pháp này, cho nên tôi cũng chẳng buồn để ý, ngày nào cũng chăm chỉ tu luyện.

Bởi vì linh lực đặc biệt trong Linh Đao đột nhiên mạnh lên, lại thêm sự hỗ trợ của Hỏa Thiên Công, tốc độ hấp thụ linh lực của tôi đã nhanh hơn trước gấp hai, ba lần.

Trước kia, tôi phải mất ba, bốn ngày để tu luyện, bây giờ chỉ cần nửa ngày hoặc một ngày, hơn nữa hiệu quả còn tốt hơn cả lúc trước.

Linh lực hấp thụ được cũng càng thuần khiết hơn, nên trong tình huống này, tu vi của tôi bắt đầu tăng vọt.

Trong tuần tiếp theo, vì tôi thường xuyên tu luyện, nên đạo hạnh của tôi đã đạt đến cảnh giới cao nhất của Đạo Quân.

Nói cách khác, tôi chỉ cần tiến thêm một bước nữa thôi.

Đạo hạnh của tôi có thể đột phá bình cảnh, đạt tới cảnh giới Đạo Vương cao ngất.

Phóng mắt nhìn khắp toàn bộ Đạo môn, ở độ tuổi này của tôi, những người có tu vi như thế này, e là chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay…

****

Trong công viên giải trí, tôi đã gặp phải một yêu nữ sưu tầm giá trị khủng bố, tuy rằng tôi không thể giết chết được yêu nữ này…

Nhưng ngoài ý muốn, linh lực đặc thù trong Linh Đao của tôi lại được tăng lên.

Phải biết rằng, linh lực bên trong Linh Đao có thể hỗ trợ tôi trong việc tu luyện Hỏa Thiên Công.

Chỉ cần lợi dụng linh lực trong Linh Đao, kích hoạt Hỏa Thiên Công khi tu luyện…

Tốc độ tu luyện của tôi có thể nhanh hơn gấp nhiều lần.

Cho nên, sau khi trở về từ công viên giải trí, vì lý do nào đó, tôi lại trở thành người được hưởng lợi nhiều nhất.

Hơn nữa, tôi còn nhận ra, dường như Linh Đao và Hỏa Thiên Công đều đặc biệt cảm thấy hứng thú với linh lực của quả cầu lông quái dị kia.

Trước mắt Linh Đao cùng Hoả Thiên Công, linh lực của quả cầu lông quái dị nọ chẳng khác nào chất dinh dưỡng cả.

Sau khi hấp thụ linh lực của quả cầu lông, không chỉ có lưỡi dao của Linh Đao trở nên sáng bóng hơn, mà linh lực trong thân dao cũng mạnh lên rất nhiều.

Còn Hoả Thiên Khí cắn nuốt được luồng linh lực kia, đã khiến cho Hoả Thiên Khí trong người tôi càng trở nên tinh thuần và dày đặc hơn.

Cho nên, tôi thực sự mong chờ được gặp lại yêu nữ kia vào lần tới.

Như vậy, tôi liền có thể “mượn” nguồn linh lực đặc biệt trong người con quái vật hình cầu kia dùng một chút.

Tôi có thể cung cấp thêm chất dinh dưỡng cho Linh Đao cùng Hoả Thiên Công, khiến cho bản thân mình mạnh mẽ hơn.

Hiện giờ, tôi đã đạt tới cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong.

Tương lai, có thể tôi sẽ còn đạt tới cảnh giới Đạo Vương.

Nếu tôi thực sự có thể đạt được tới cảnh giới Đạo Vương…

Đến lúc đó, tôi không những có thể thúc giục đạo Khí ra khỏi cơ thể, mà còn có thể hình thành một dòng cương khí bao bọc bên ngoài cơ thể.

Đó cũng chính là khí công hộ thể (luồng khí bảo vệ cơ thể khỏi những tấn công từ bên ngoài) trong truyền thuyết, tuy rằng chưa thể đạt được tới trình độ đao thương bất nhập (ám chỉ việc các loại vũ khí kim loại như đao kiếm không thể gây ra tổn thương cho cơ thể).

Nhưng dưới tình huống thi triển cương khí, thì những cú đấm tay đá chân của người bình thường, khẳng định không thể gây ra tổn thương cho tôi được.

Bây giờ ngẫm lại, tôi lại thấy rất chờ mong.

Chỉ là muốn đạt được tới cảnh giới này, lại không đơn giản như vậy.

Bởi vì sau khi đạt tới cảnh giới Đạo Quân, mỗi khi muốn tăng lên một bậc cao hơn, không chỉ còn dựa vào việc tích luỹ linh lực nữa.

Nó còn đòi hỏi bản thân phải đạt được “Ngộ” (giác ngộ), chỉ khi đạt được tới một tâm cảnh (trạng thái tinh thần) nhất định, tu vi mới có thể tiến thêm một bậc nữa.

Nhưng chữ “Ngộ” này bao hàm tất cả, rốt cuộc ngộ là gì, khó có người nào lý giải được.

Trải qua một tuần tĩnh dưỡng, sức lực của chúng tôi đã khôi phục về trạng thái như trước.

Mà hôm nay, là ngày chúng tôi sẽ thám hiểm thung lũng Hắc Ám.

Mới sáng sớm, tôi đã rời giường.

Sau khi thắp nhang cho Hồ tộc và sư phụ, tôi đi lấy hộp kiếm và một ít pháp khí còn lại, rồi dẫn theo Hồ Mỹ đi ra ngoài.

Sau khi hội hợp với lão Phong ở nhà ga, chúng tôi đi thẳng đến nhà ga trong nội thành.

Khi đến nhà ga, chúng tôi phát hiện, ngoại trừ Dương Tuyết và Từ Lâm Tĩnh ra, đoàn người chúng tôi còn có thêm hai người tham gia nữa.

Trong đó có một người là Tống Sơn Hà, điều này cũng dễ hiểu thôi.

Dù sao thì Tống Sơn Hà cũng đã ở đây hơn một tuần, chính anh ta cũng là người đã tiết lộ tin tức về thung lũng Hắc Ám cho Từ Lâm Tĩnh biết.

Bình Luận (0)
Comment