Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1655

Chương 1655 Chương 1655

Thả nó đi ư? Thế chẳng khác nào trợ Trụ vi ngược (tiếp tay cho kẻ ác).

Nhưng còn về món báu vật của nó thì sao?

Tôi cũng muốn nhìn một chút xem đó là thứ gì, thế mà lại có thể giúp một con quỷ có thể đạt tới cảnh giới Đạo Sư sau mười năm tu luyện.

Tôi trực tiếp mở miệng nói:

“Được. Mày cứ lấy ra đây cho bọn tao xem!”

“Vâng vâng vâng…”

Quỷ nước vội vàng trả lời, sau đó lùi lại vài bước đi xuống nước.

Cuối cùng, nó quay đầu tiến vào trong nước.

Chỉ một lát sau, con quỷ nước kia đã lại xuất hiện.

Khi con quỷ nước xuất hiện trở lại, trên tay nó có thêm một thứ nữa.

Đó là một viên đá, một viên đá màu xanh lục giống như ngọc lục bảo.

Hiển nhiên, cả tôi và lão Phong đều không biết được đó là thứ gì, hai chúng tôi đều lộ ra vẻ nghi hoặc.

Quỷ nước cầm viên đá kia trong lòng bàn tay và cẩn thận bước lên bờ.

Rồi nó nói với hai người chúng tôi:

“Thưa hai vị đạo trưởng, viên đá này rất kỳ lạ.

Linh lực sẽ tự động tụ lại quanh thân nó.

Nếu hai vị đạo trưởng có được viên đá này, tu vi nhất định sẽ lại tăng thêm một bậc…”

Một viên đá có thể tụ hội linh lực sao? Có thứ thần kỳ như vậy à?

Nếu đúng là như vậy, thế thì giá trị của viên đá này có thể vượt qua sức tưởng tượng của người thường.

Thứ mà những người trong Đạo môn như chúng tôi coi trọng nhất là gì?

Đó là linh lực.

Không có linh lực, vậy thì không cần phải bàn đến những thứ khác nữa.

Nhưng linh khí trong đất trời hiện nay đã loãng, muốn dồn tụ linh lực phải mất rất nhiều thời gian.

Nếu viên đá này thực sự mạnh đến vậy, nó sẽ giống như một máy gia tốc.

Chỉ cần nghĩ sơ cũng biết, viên đá này với những người trong Đạo môn như chúng tôi quý giá biết chừng nào.

Tôi và lão Phong ngay lập tức nhìn thấy giá trị của viên đá này, đôi mắt của chúng tôi không khỏi mở to, hiển nhiên là đã bị nó thu hút.

Con quỷ nước kia cũng tiến lại gần chúng tôi hơn, ngay khi nó tới gần chúng tôi khoảng một mét…

Sắc mặt của quỷ nước đột nhiên trở nên lạnh lùng, nó thình lình thu hồi viên đá lại.

Rồi gần lên với hai người chúng tôi một tiếng.

Móng vuốt của quỷ nước lộ ra ngoài, vươn về phía cổ của tôi và lão Phong.

Đòn tấn công của đối phương cực kỳ nhanh, nhắm thẳng vào điểm yếu hại trên cổ của lão Phong và tôi.

Không thể không nói, con quỷ nước này đúng là mưu mô.

Nó muốn lợi dụng lúc mấu chốt này để giết chết hai người chúng tôi.

Nhưng sao hai người chúng tôi lại để nó đắc ý được chứ? Hết thảy trò hề của nó đều là phí công mà thôi.

Tôi và lão Phong đều chẳng phải tay mơ, đối với con lệ quỷ hung ác này, từ đầu chí cuối chúng tôi đều luôn có sự đề phòng.

Cho nên ngay khoảnh khắc đối phương ra tay, cả hai người chúng tôi đều phản ứng kịp.

Chúng tôi lần lượt lùi lại phía sau để tránh đòn tấn công.

Lão Phong chỉ tay ra, hai tay kết Bách Hoa Ấn ở giữa ngực, Linh Đao trong tay tôi lập tức bay ra ngoài.

“Bá” một tiếng, Linh Đao trực tiếp xuyên thủng quỷ môn của quỷ nước.

Chỉ chớp mắt một cái, cả người con quỷ nước đã nổ tung.

Cả người nó hóa thành những đốm sáng nhỏ, hồn phách tiêu tan.

Viên đá xanh kia nhẹ nhàng rơi xuống đất.

Trước cái chết của con quỷ nước kia, chúng tôi chẳng có một chút tiếc thương nào, thậm chí còn chẳng buồn nghĩ nhiều về nó.

Sau khi giết chết quỷ nước, sự tập trung của hai người chúng tôi đều đổ dồn vào viên đá màu xanh nọ.

Nhìn viên đá màu xanh lục nằm dưới đất, cả hai đều băn khoăn, không biết nó có tụ được linh khí thật hay không.

Tôi nhặt viên đá lên cầm trong tay, phát hiện ra nó cũng nặng chẳng khác gì những viên đá bình thường,

Toàn thân xanh biếc, trông thì như ngọc, nhưng rất thô ráp.

Tuy nhiên, lão Phong và tôi đã quan rất lâu, cũng không nhận thấy linh khí tụ quanh viên đá này như con quỷ nước kia đã nói.

Lão Phong cau mày, nghi hoặc nhìn chằm chằm vào viên đá:

“Lão Đinh, có phải con quỷ nước kia đã lừa chúng ta hay không? Sao chẳng thấy hiệu quả gì thế?”

“Tôi e là khó nói, có lẽ do chúng ta vẫn chưa tìm ra cách sử dụng viên đá này.”

Tôi trả lời.

Lão Phong khẽ gật đầu, sau đó đưa viên đá cho tôi:

“Vậy cậu cầm viên đá này về từ từ mà nghiên cứu đi! Tôi chẳng có chút hứng thú nào với mấy thứ thế này.”

Tôi gượng cười, cất viên đá kia đi.

Rồi tôi cũng chẳng thèm để ý đến chuyện này nữa, có lẽ sự thật giống với lời lão Phong đã nói.

Vì mạng sống, mà con quỷ nước kia đã tuỳ tiện tìm một viên đá màu xanh lục để lừa gạt chúng tôi mà thôi.

Sau khi cất viên đá, chúng tôi bắt đầu thu hoạch số cá đã bắt được.

Cuối cùng kéo lên thân mình ướt như chuột lột trở về địa điểm tụ họp…

Nhưng khi trở về, tôi có quay lại liếc nhìn tấm bia đá có hình đầu cá kia mấy lần.

Tôi tìm thấy một số chữ được khắc ở bên dưới bia đá, vì thế có nhìn qua một chút.

Rồi phát hiện ra rằng những gì được ghi lại ở đây chính là câu chuyện về hồ nước này.

Đại khái là, hồ nước này có tên là “Hồ Bích Thuỷ”.

Vào ngày 15 âm lịch hàng tháng, nước trong hồ sẽ xanh như màu ngọc bích.

Trong hồ còn có một con cá lớn đầu xanh ngoi lên, nuốt lấy ánh trăng chiếu từ trên trời xuống.

Sau đó, những người dân ở đây đã tạc nên một bức tượng đá đầu người thân cá như vậy, gọi đó là Long Vương của Hồ Bích Thuỷ, hàng năm tế bài cung phụng…

Sau đó, không còn ghi chép nào nữa.

Chỉ là sau khi đọc những dòng chữ này, tôi không khỏi liên tưởng câu chuyện này với viên đá xanh trên tay.

Bình Luận (0)
Comment