Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1669

Chương 1669 Chương 1669

Thế thế, trong đầu tôi chợt lóe lên một ý tưởng, cơ hội tới rồi…

*******

Nhìn mười mấy tên yêu đạo chia nhau ra đi bê rượu…

Trong đầu tôi đột nhiên nảy sinh ra một ý tưởng.

Dù đám yêu đạo này đều đi bê rượu, nhưng nhân số chỉ có mười mấy tên.

Nhưng vừa rồi Trương Tử Đào đã nói, gã mang theo mấy chục rương tới đây.

Cho nên đảm bảo đám yêu đạo kia không thể bê xong trong một lần được.

Liệu chúng tôi có thể lợi dụng cơ hội bê rượu lần này, để trà trộn vào trong đám yêu đạo hay không?

Tôi nghĩ, phải thử một lần mới biết được.

Nếu không, chúng tôi căn bản là không có cách nào để trà trộn vào trong trại gỗ được cả.

Nếu không thể tiến vào trong trại gỗ, sẽ không có cách nào tới được khu vực trung tâm của thung lũng Hắc Ám.

Nghĩ đến đây, tôi vội vàng nói với mấy người bên cạnh:

“Mọi người, tôi có cách rồi.

Chúng ta cũng đi bê rượu, đi ngay sau lưng đám yêu đạo kia.

Rồi lấy lý do bê rượu đó, trà trộn vào bên trong trại gỗ!”

Mọi người nghe tôi nói xong, đều liếc mắt nhìn nhau một cái.

Lão Phong và Dương Tuyết đều gật gật đầu, Tống Sơn Hà cũng suy nghĩ một chút.

Ngay sau đó, anh ta nói:

“Ý tưởng này cũng không tồi, một khi đã như vậy, chúng ta đừng ngây người ở đây nữa, mau hành động thôi!”

Nói xong, mấy người chúng tôi lại tiến lên.

Chờ cho mười mấy tên yêu đạo đi về phía trước một lúc, chúng tôi mới đi ra, mà tôi chính là người đầu tiên chui ra.

Sau đó, tôi giơ tay ra hiệu cho những người khác, lúc này mọi người mới lần lượt đi ra ngoài.

Chúng ta đều đang mặc đạo bào của tà giáo Mắt Quỷ, nhìn từ bên ngoài, trông chúng tôi chẳng khác gì với đám yêu đạo tà giáo kia cả.

Sau khi đi vào lối nhỏ, tôi dẫn theo mọi người chạy về phía cửa thung lũng.

Bởi vì phía trước có người dẫn đường, hơn nữa đều là những gương mặt quen thuộc.

Cho nên, dọc theo đường đi, cũng không có ai chú ý tới chúng tôi cả.

Rất nhanh, chúng tôi đã đi tới cửa thung lũng.

Trước cửa thung lũng có một con sông nhỏ, tất cả rương rượu đều đang được để trên bè trúc.

Tên yêu đạo dẫn đầu thấy thế, trên mặt không kìm được sự vui sướng.

Tên này vội vàng chỉ huy mấy tên yêu đạo tay sai bê rượu đi.

Đám tay sai kia mỗi người ôm một rương rượu, sau đó bắt đầu trở về.

Mấy người chúng tôi đều cúi thấp đầu, trông có vẻ khá hèn mọn.

Mà mấy tên yêu đạo kia còn đang mải bê rượu, chìm đắm trong vui vẻ, nào có ai để ý tới chúng tôi.

Bây giờ chúng còn đang bàn nhau về chuyện lát nữa uống rượu ra sao.

Nên làm gì còn tâm trạng chú ý tới mấy kẻ trông hèn mọn như chúng tôi.

Mà cho dù chúng có để ý thấy mấy người chúng tôi có gương mặt xa lạ cũng chẳng sao.

Căn bản là đám yêu đạo này hoàn toàn không cho rằng có người ngoài dám xâm nhập vào đây, càng không cho rằng nơi đây sẽ gặp nguy hiểm.

Suy cho cùng thì đây cũng là thung lũng Hắc Ám, là địa bàn của bọn chúng.

Sự cảnh giác của những tên canh gác này đều rất thấp, dưới tình huống như vậy, chỉ biết bọn chúng coi chúng tôi như những đồng môn xa lạ mà thôi!

Bởi vậy, mấy người chúng tôi có thể dễ dàng đi tới bên cạnh con sông nhỏ.

Sau đó, nhận một rương rượu từ tay một tên yêu đạo khác, ôm rương rượu đó, rồi đi theo những tên yêu đạo phía trước trở về trại gỗ.

Suốt một chặng đường sau đó, chúng tôi không hề gặp phải bất cứ rắc rối nào.

Chẳng mấy chốc chúng tôi đã đi đến trước cổng trại gỗ.

Tên yêu đạo cầm đầu đội canh gác thấy đám đàn em đã trở lại, cũng chẳng hề nghĩ ngợi gì.

Tên nọ vung tay lên, nói:

“Chúng mày nhanh nhanh cái chân lên, đưa thẳng đến đại điện đi!”

Nói xong, tên yêu đạo này đột nhiên nhìn về phía mấy người chúng tôi đang đi ở phía sau.

Thấy chúng tôi đang giữ một khoảng cách nhất định với mấy tên đi trước, tên nọ lập tức quát lớn:

“Chưa ăn cơm đấy à? Nhanh lên!”

Nghe đến đó, tôi giả vở bày ra vẻ hoảng sợ, vội vàng trả lời lại:

“Vâng vâng vâng!”

Nói xong, tôi rảo bước nhanh hơn.

Mấy người Lão Phong, Tống Sơn Hà cũng bắt chước tôi, đi nhanh hơn. Chúng tôi nhanh chóng tiến vào trong trại gỗ.

Như vậy, cả sáu người chúng tôi đều đã thành công.

Chúng tôi đã tiến vào khu vực trung tâm của thung lũng Hắc Ám mà thần không biết, quỷ chẳng hay.

Sau khi chúng tôi tiến vào trong trại gỗ, phát hiện ra không gian bên trong này càng rộng lớn hơn.

Bốn phía đều có phòng ốc, hai bên vách núi còn có một số hang động nhân tạo.

Nhìn từ xa, chúng tôi thấy ở chỗ sâu nhất trong thung lũng, dường như còn có một tòa nhà bằng gỗ.

Tòa nhà kia rất lớn, lúc này còn được thắp đuốc, xung quanh căn nhà hình như còn có rất nhiều bóng người.

Trừ điều này ra, bên trong trại gỗ còn có thêm một số loài thực vật kỳ lạ.

Chúng tôi vẫn luôn đi theo sau đám yêu đạo bê rượu kia, đi xuyên qua những căn nhà.

Chỉ trong chốc lát, chúng tôi đã đi tới một hang động trước vách núi.

Nơi này hẳn là kho chứa thức ăn, sau khi bước vào, tôi phát hiện ra nơi này vô cùng rộng lớn.

Nhìn kỹ lại, toàn bộ hang động này rất khô ráo.

Bên trong hang động có rất nhiều loại rau dưa củ quả, thịt khô, gạo tẻ gì đó.

Số lượng của đống lương thực này cũng rất nhiều.

Về cơ bản nó có thể đảm bảo được, dù mấy trăm người ăn trong vòng một năm, cũng chẳng sợ thiếu.

Mà chúng tôi nhận được lệnh, đặt mấy rương rượu trong tay xuống nơi này.

Chúng tôi không dám lề mề, thành thật đặt rương rượu xuống một cách cẩn thận.

Sau đó, liền đi ra khỏi hang động.

Bình Luận (0)
Comment