Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1677

Chương 1677 Chương 1677

Lão yêu bà Dì Mỹ Nhân ấy cũng có mặt ở nơi này?

Trong lòng tôi đã kinh hãi đến tột cùng. Nhưng tiếp theo, một giọng nói nữa lại vang lên:

“Không thể nào! Đệ tử trong thung lũng của chúng ta đều bị cấm sử dụng di động mà.

Hơn nữa, trong thung lũng của chúng ta cũng chẳng có một chiếc di động nào…”

“Sư phụ, có phải người đã nghe nhầm rồi không?”

Tiếp theo là giọng nói của Lâu Nguyệt.

“Không đâu, bổn tọa đã nghe được rõ ràng mà.

Đúng rồi, ở dưới tầng.

Khẳng định có đệ tử đang chụp ảnh ở dưới tầng.”

“Mụ nội nó, để đích thân đường chủ tôi đây xuống đó nhìn xem.

Nếu là thực sự có tên không biết tốt xấu dám chụp ảnh ở trong nhà gỗ này…

Tôi nhất định sẽ đánh cho đối phương hồn phi phách tán mới thôi!”

Âm thanh này truyền từ trên tầng xuống.

Tuy âm thanh không lớn, nhưng khi nghe thấy được, sắc mặt của tôi và lão Phong đều đã tái nhợt.

Mẹ nó, nếu có người thật sự xuống đây xem thử…

Chẳng phải chúng tôi sẽ bị lộ hay sao?

Nghĩ đến đây tôi vội vàng phất tay với lão Phong và Hồ Mỹ.

Sau đó tôi cất di động đi, chuẩn bị đi về phía cầu thang.

Nhưng lúc này, Hồ Mỹ lại đột nhiên quay đầu, không ngừng dùng tay ra hiệu cho chúng tôi.

Trong miệng cô ấy còn mấp máy mấy từ:

“Đi, đi, có người!”

Nhìn thấy thế, tay chân của cả tôi và lão Phong đều cuống lên.

Tầng ba có người đi xuống, tầng một cũng có người đi lên.

Chúng tôi lên không được, xuống cũng chẳng xong. Hiện tại chỉ có thể bị kẹp ở giữa.

Chẳng lẽ chúng tôi sẽ bị lộ thật sao?

Đang lúc chúng tôi lo lắng vạn phần, tôi chợt nhìn thấy cửa sổ ở bên cạnh.

Tôi chỉ chỉ vào cửa sổ, nói:

“Nhảy cửa sổ, nhảy cửa sổ đi!”

Bây giờ, chúng tôi cũng chỉ còn cách ấy.

Cho nên, ba người chúng tôi không hề do dự chút nào, nhanh chóng đi tới trước cửa sổ.

Sau đó, dứt khoát nhảy từ trên cửa sổ xuống.

Sau khi chúng tôi nhảy xuống từ cửa sổ, cũng không bị phát hiện ra.

Bởi vì tên yêu đạo phải làm nhiệm vụ vẫn đang trò chuyện ở gần đó.

Hơn nữa, xung quanh còn có âm thanh khá ồn ào, cho nên đối phương không nhận ra tạp âm chúng tôi tạo ra khi nhảy cửa sổ.

Ba người chúng tôi vừa nhảy khỏi cửa sổ, đã nhanh chóng chạy sang hướng bên cạnh.

Sau đó chúng tôi lao vào bụi cây cách đó không xa để trốn, cứ trốn trước rồi nói.

Trong khi chúng tôi đang chạy trốn, một tên yêu đạo khác cũng thò đầu ra khỏi khung cửa sổ mà chúng tôi mới nhảy xuống trước đó.

Gã nhìn xung quanh một lượt, cũng không phát hiện ra điều khác thường.

Đến khi nhìn thấy đám lính canh đang ngồi tán gẫu với nhau, gã tức điên lên.

Rồi hét lớn một tiếng:

“Làm gì đấy? Đều muốn chết rồi đúng không?”

Mấy tên lính canh nghe thấy tiếng hét, đều lập tức phản ứng lại.

Chúng chắp tay với tên yêu đạo đứng trên cửa sổ, miệng liên tục xin lỗi:

“Đệ tử đáng chết, đệ tử đáng chết!”

Sắc mặt của tên yêu đạo kia đen lại:

“Mụ nội nó, trừ ba tháng ma tinh.

Nếu lại có lần sau, trực tiếp xử tử!”

Mấy tên yêu đạo kia như được đại xá, nhưng miệng vẫn liên tục nói lời cảm ơn, sau đó chạy về vị trí đứng gác của mình.

Còn tên yêu đạo kia cũng lùi vào bên trong, biến mất khỏi tầm nhìn của chúng tôi.

Hít một ngụm khí lạnh, trong lòng vẫn hoảng sợ không thôi, tôi nói:

“Nguy hiểm thật, suýt chút nữa đã bị bắt rồi!”

Hồ Mỹ không nói chuyện, chỉ quan sát xung quanh, cảnh giác với bốn phía.

Còn lão Phong lại cười, nói:

“Lão Đinh, cậu xem tôi lấy được thứ gì này?”

Nhìn vẻ mặt tươi cười của lão Phong, còn chủ động khoe ra, hiển nhiên là cậu ấy đã tìm được thứ tốt.

Tôi vội vàng hỏi lại

“Cái gì thế?”

Lão Phong cười cười, sau đó lấy ra một phong thư từ trong túi áo.

Tôi cau mày, không mở thư ra xem.

Mà lão Phong lại mở phong thư ra, sau đó móc ra một một cuốn sách nhỏ từ trong phong thư.

Ngay sau đó, cậu ấy nói:

“Đây là bản đồ bố phòng của thung lũng Hắc Ám!”

“Cái gì? Bản đồ bố phòng ư?”

Tôi kinh ngạc nói.

Nếu đây là bản đồ bố phòng, thì lần này quả thật chúng tôi đã có thu hoạch lớn rồi.

Tôi tìm được mô hình thung lũng, lão Phong lấy được bản đồ bố phòng.

Có được hai thứ này trong tay, đến khi chính phái tấn công vào cứ điểm tại thung lũng Hắc Ám này, sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Tôi mở to mắt, vội vàng nhìn lại.

Phát hiện ra đây quả thực là bản đồ bố phòng, có đủ mọi vị trí.

Số lượng người, thời gian đổi ca,… đều được ghi chép lại.

Hơn nữa, trong này cũng ghi chép lại chức năng của thung lũng Hắc Ám trong tà giáo Mắt Quỷ.

Ngoài ra còn có thông tin cơ bản như khu vực bức xạ của thung lũng Hắc Ám,…

Tóm lại là tất cả thông tin mà Đạo Minh yêu cầu chúng tôi điều tra, đều nằm trong cuốn bản đồ này…

“Nếu có thể mang được thứ này về, thì thật tốt quá.

Nhiệm vụ lần này của chúng ta coi như đã hoàn thành rồi!”

Lão Phong gật đầu, hỏi tôi vừa rồi đã chụp cái gì?

Tôi cười cười, đưa bức ảnh mình đã chụp ra cho lão Phong xem xét.

Sau khi lão Phong xem xong, cũng rất kinh ngạc.

Chúng tôi đã có được bản đồ bố phòng và mô hình thu nhỏ của thung lũng Hắc Ám rồi.

Đây chính là điều tuyệt vời. Một khi mấy thứ này tới được tay của các tông môn trong Đạo môn, thật khó có thể tưởng tượng được giá trị của chúng.

Lần này có được thu hoạch lớn, nhưng tôi và lão Phong cũng không nói chuyện tào lao.

Sau giây phút kinh ngạc ngắn ngủi, chúng tôi thu thập đồ đạc, nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Mà lúc này, toàn bộ đệ tử trong thung lũng Hắc Ám đều đang vui vẻ ăn uống.

Bình Luận (0)
Comment