Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1693

Chương 1693 Chương 1693

Giờ lại bảo tôi phải bỏ lại họ sao?

Không, tuyệt đối không được.

Tôi lập tức nói:

“Không được, tuyệt đối không được, chúng con phải rời đi cùng nhau!”

Hồ Ngũ Gia cũng không để ý nhiều như vậy, trong lòng ông ấy, chỉ cần giữ lại tôi là được.

Giờ phút này, ông ấy không đáp lại tôi, trực tiếp vòng qua Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân, chạy về phía cửa thung lũng.

Trương Tử Đào đứng ở cửa thung lũng thấy thế, liên tục hét lớn:

“Đinh Phàm tới, đối phương xông ra rồi…”

Nam Thất lại hừ lạnh một tiếng:

“Xông tới được đây thì đã sao, gã nhất định phải chết trong thung lũng Hắc Ám này của bổn tọa!”

Vừa dứt lời, tôi nhìn thấy Nam Thất phất tay một cái.

Chỉ trong chốc lát, mười mấy tên yêu đạo bốn sao đứng bên cạnh Nam Thất đã lao ra.

Đám yêu đạo này đều có bốn sao cả, nam, nữ, già, trẻ đều có.

Tu vi của tên nào tên nấy cũng đều đạt tới cảnh giới Đạo Vương đỉnh phong.

Chúng lần lượt rút trường kiếm ra, những đó không phải là kiếm gỗ đào, mà đều là kiếm sắt.

Ánh kiếm lấp lánh, trong nháy mắt, chúng đã chạy đến trước mặt Hồ Ngũ Gia.

Ánh mắt Hồ Ngũ Gia kiên định, lao đầu về phía trước.

Tuy rằng bị một đám yêu đạo bốn sao ngăn cản, nhưng Hồ Ngũ Gia vẫn liều mạng lao về phía trước như cũ, không muốn dừng lại một giây phút nào.

Đối với đám yêu đạo đạt tới cảnh giới Đạo Vương trước mặt, Hồ Ngũ Gia vẫn thẳng tay chém giết, cuối cùng xông ra ngoài.

Cửa thung lũng cách tôi chưa tới mười mét nữa.

Chỉ cần có thể xông qua đám yêu đạo trước mắt, là ông ấy có thể đưa tôi ra khỏi nơi này.

Hồ Ngũ Gia nghĩ thế, tiếp tục lao về phía trước.

Nam Thất thấy vậy, tự lẩm bẩm:

“Con Hồ Yêu này cũng có chút bản lĩnh đấy, Tiểu Nguyệt!”

Lâu Nguyệt vừa nghe ông ta gội, vội thưa:

“Vâng!”

Nói xong, Lâu Nguyệt đột nhiên rút một con dao ngắn ra.

Sau đó, cô ả đâm thẳng vào người một tên yêu đạo đứng gần mình, mà không hề báo trước một tiếng.

Sắc mặt tên yêu đạo kia thay đổi, vội ôm bụng:

“Lâu, Lâu Nguyệt đại nhân…”

Gã trợn trừng hai mắt, không rõ vì sao lại thế.

Gã không biết vì sao, Lâu Nguyệt đại nhân lại giết mình.

Ánh mắt của những người xung quanh đều hơi loé lên, nhưng không để lộ ra biểu cảm gì.

Lâu Nguyệt lại rất bình tĩnh, chỉ nhẹ nhàng nói:

“Anh hy sinh vì giáo ta, cứ yên tâm an nghỉ đi!”

Nói xong, tay kia của cô ta đột nhiên lấy ra một con búp bê màu đen, trên mặt nó như cười như không.

Con búp bê màu đen này chính là con búp bê kỳ lạ mà chúng tôi đã thấy trong ngôi nhà quỷ ám.

Ngay khi con búp bê màu đen xuất hiện, Lâu Nguyệt liền thổi một hơi vào trong nó.

Sau đó, liền nhìn thấy bên trong con búp bê màu đen nọ toát ra một tia khí màu đen.

Tia khí đen này vừa chui ra, đã chui vào trong cơ thể tên yêu đạo vừa bị đâm một dao kia.

Chỉ trong nháy mắt, thân thể tên yêu đạo kia đã cứng đờ.

Dường như gã cũng không còn đau đớn nữa, và đứng thẳng tại chỗ.

Có những đường gân nổi lên trên bề mặt cơ thể gã.

Ngay sau đó, Lâu Nguyệt rút dao găm ra.

Ngay vào lúc con dao găm kia được rút ra…

Từ dòng máu đen chảy ra từ miệng vết thương của gã, thế mà mọc ra thứ gì đó giống như những chiếc rễ đen, trông như là vật còn sống.

Trong nháy mắt, toàn thân tên yêu đạo đã bị thứ kia bao trùm…

******

Khi những chiếc rễ đen kỳ lạ đó lan ra khắp cơ thể của yêu đạo nọ…

Dáng vẻ của gã cũng bắt đầu thay đổi.

Toàn bộ cơ thể gã dường như được bao phủ bởi những con sâu nhỏ, không ngừng bò khắp nơi.

Những chiếc rễ ấy không chỉ bao phủ cơ thể của tên yêu đạo, mà còn di chuyển khắp người gã.

Không chỉ vậy, khí tức tỏa ra từ người yêu đạo kia cũng thay đổi hoàn toàn.

Điều này khiến cho không khí trở nên cực kỳ áp lực, làm cho người ta nhìn thấy cảnh khủng bố này phải tim đập chân run.

Hồ Ngũ Gia nhíu mày.

Tuy rằng Ngũ Gia không biết đây là loại yêu pháp gì, nhưng hiện tại ông ấy cũng chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước mà thôi.

Mà lúc này Lâu Nguyệt lại vung tay lên. Tên yêu đạo bị rễ cây bao phủ toàn thân đột nhiên gầm lên một tiếng, như tiếng gầm của dã thú vậy.

Sau đó, gã dường như phát điên, không ngừng đánh về phía Hồ Ngũ Gia.

Hơn nữa, tốc độ cực kỳ nhanh.

Trong nháy mắt, bọn họ đã chạm trán nhau, nhưng lần này là mặt đối mặt.

Người này tung một quyền về phía Hồ Ngũ Gia, Hồ Ngũ Gia ăn trọn một chiêu.

Ông ấy có chút không chống nổi, trực tiếp bị đẩy lùi lại vài bước.

Cùng lúc đó, những tên yêu đạo bốn sao ở phía sau cũng đã đánh tới.

Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân cũng tấn công từ hai bên.

Trong lúc nhất thời, áp lực của Hồ Ngũ Gia tăng lên gấp bội.

Nhìn tình hình hiện tại, đừng nói là rời khỏi thung lũng Hắc Ám…

Có thể bảo toàn được mạng sống hay không cũng còn khó nói.

Không có cách nào khác, Hồ Ngũ Gia từ chủ động nghênh chiến, từ từ chuyển thành bị động ngăn cản.

Từ khi bắt đầu đến bây giờ, trận chiến diễn ra rất nhanh chóng.

Tuy nhiên, ba phút đã nhanh chóng trôi qua.

Bản thể của Hồ Ngũ Gia cũng phải chịu tác dụng phụ vì thi triển pháp thuật cường đại.

Cơ thể tôi hầu như không thể trụ được lâu hơn một phút nào nữa, chỉ có thể miễn cưỡng mà thôi.

Hiện tại, chính bản thân của Hồ Ngũ Gia cũng không thể trụ nổi nữa.

Bởi vì nếu ông ấy tiếp tục bám vào cơ thể của tôi, nguyên thần của ông ấy sẽ bị huỷ.

Với cường độ chiến đấu thế này, chỉ e là cũng đã vượt quá giới hạn của ông ấy rất rất nhiều.

Bình Luận (0)
Comment