Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1694

Chương 1694 Chương 1694

Hồ Ngũ Gia hiện đang quần chiến với đám yêu đạo, nhưng cho dù ông ấy có cố hết sức, cũng không thể nào xoay chuyển được tình hình.

Rốt cuộc, dưới sự uy hiếp của con quái vật toàn thân phủ đầy rễ đen kia, Hồ Ngũ Gia lại lần nữa bị đánh lui.

Đám yêu đạo đứng xung quanh bao vây ông ấy, cuối cùng, Ngũ Gia còn bị Quỷ Tam Nguyên tóm được cánh tay.

Quỷ Tam Nguyên xuất hiện phía sau Hồ Ngũ Gia, chỉ kịp nghe Quỷ Tam Nguyên kia nở nụ cười quỷ dị, nói:

“Lão hồ ly, hôm nay, không ai giữ nổi mạng của Đinh Phàm đâu!”

Nói xong, ông ta đánh ra một chưởng.

Hồ Ngũ Gia lập tức kêu lên một tiếng, cả người ngã nhào xuống đất.

Giờ phút này, tôi chỉ cảm thấy bản thân đang từng chút, từng chút tiếp nhận lại cơ thể của mình.

Nguyên lực của Hồ Ngũ Gia cũng nhanh chóng biến mất khỏi cơ thể tôi.

Cùng lúc đó, tôi nghe thấy Hồ Ngũ Gia yếu ớt nói:

“Con à, lão Hồ, lão Hồ đã cố hết sức rồi.”

Kết quả, lời vừa dứt, nguyên thần của Hồ Ngũ Gia liền rời khỏi người tôi.

Hồ Ngũ Gia đột nhiên trợn mắt, sau đó nôn ra một ngụm máu lớn.

Ông ấy vội che ngực mình lại, hô lớn ra bên ngoài:

“Mau, mau thông báo, thông báo cho Hồ Mẫu…”

Mà cũng trong khoảnh khắc ấy, tôi đã tiếp nhận lại cơ thể của mình.

Trong nháy mắt, khắp người tôi truyền tới từng trận đau đớn.

Toàn thân tôi như kiệt sức, không ngừng thở hổn hển, giống như chẳng còn chút sức lực nào.

Tôi nhìn xung quanh, yêu đạo từ bốn phía đang dần siết chặt vòng vây.

Ở phía xa, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh, lão Phong và những người khác đang chiến đấu với những tên yêu đạo đuổi theo phía sau.

Có vẻ bọn họ đã cố hết sức rồi, Tống Sơn Hà đã bị đánh đến nỗi ho ra máu.

Phong ca thì đã giết nhiều đến nỗi đỏ cả mắt, nhưng tình hình vẫn chẳng có chút thay đổi…

Không, chuyện còn chưa kết thúc, tôi không thể nằm xuống như vậy được.

Tôi còn có thể chiến đấu, tôi còn có có thể giết yêu đạo.

Đúng rồi, đúng rồi, tôi còn có Kỳ Lân tiền bối…

Nghĩ đến đây, tôi dường như lại thấy được hy vọng.

Trong nháy mắt, cả người tôi như có thêm một chút sức lực.

Tôi nhanh chóng bò dậy khỏi mặt đất, sau đó rút thanh kiếm Thái Nguyên đeo sau lưng ra.

Bởi vì tiền bối đang ngủ bên trong mũi kiếm của kiếm Thái Nguyên, nên chỉ cần rót đạo khí vào kiếm, là có thể gọi được tiền bối.

Như vậy có thể đánh thức tiền bối.

Đến lúc ấy, chúng tôi có thể chạy thoát khỏi đây, rời khỏi nơi quái quỷ này.

Chỉ là, tôi không thể nào ngờ tới được, ngay lúc tôi mới rút kiếm Thái Nguyên ra, đã lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Đừng nói là đánh thức Kỳ Lân tiền bối, tôi còn chưa kịp rót đạo khí vào trong kiếm nữa.

Lão yêu bà Dì Mỹ Nhân kia đã xuất hiện trước mặt tôi từ lúc nào, mà thần không biết, quỷ không hay.

Mụ ta thình lình tóm lấy cổ tay tôi.

Mụ trưng gương già nua dữ tợn của mình ra, cất giọng khàn khàn:

“Còn muốn phản kháng sao?”

Nói xong, đột nhiên mụ dồn lực xuống tay mình.

Cổ tay tôi đau nhói, “A”.

Kiếm Thái Nguyên trên tay trực tiếp rơi xuống đất.

Kiếm Thái Nguyên đã rơi xuống rồi, làm sao tôi có thể rót đạo khí vào, làm sao tôi có thể đánh thức tiền bối được nữa?

Phải biết rằng, tiền bối hiện tại đang bế quan.

Tôi tức giận gào lên:

“Lão yêu bà!”

Nói xong, tôi dùng tay còn lại đánh ra một quyền.

Kết quả, tôi còn chưa kịp đụng vào người bà ta, lão yêu bà kia đã túm nốt tay còn lại của tôi, khiến tôi lập tức mất thăng bằng.

“Bang” một tiếng, tôi lại ngã thẳng cẳng trên mặt đất.

Ngay sau đó, lại lần thấy chất giọng khàn khàn của Dì Mỹ Nhân vang lên:

“Thằng nhãi ranh, để xem hôm nay lão đây tra tấn mày như thế nào!”

Mụ ta vừa dứt lời, Quỷ Tam Nguyên cũng bổ sung thêm một câu:

“Không sai, chờ gã chết đi rồi, bần đạo sẽ câu hồn phách của gã.

Tra tấn gã đời đời kiếp kiếp.”

Tôi thở phì phò, mắt đỏ ngầu, chậm rãi ngẩng đầu lên.

“Muốn, muốn tao chết, không có cửa đâu…”

Nói xong, tôi tung ra đòn phản kháng cuối cùng.

Bắt đầu kích hoạt Hỏa Thiên Công, cho dù hôm nay tôi có phải trả bất cứ giá nào, cũng không thể để cho mấy tên yêu đạo này xem thường được.

Tôi thà chết đứng còn hơn sống quỳ.

Bởi vì linh lực trong cơ thể tôi hầu như đã tiêu hao hết, cho nên lúc này kích hoạt Hỏa Thiên Công có vẻ hơi khó khăn.

Dì Mỹ Nhân và Quỷ Tam Nguyên cũng không thèm để ý tới tôi, chỉ quay đầu lại nói với đám yêu đạo đứng xung quanh:

“Các người còn đứng ngây người ra đó làm gì? Đánh chết tên khốn này cho tao!”

Đám yêu đạo xung quanh nghe thấy thế, đồng loạt gật đầu:

“Vâng!”

Dứt lời, đám yêu đạo này đồng loạt xông lên, tên nào cũng muốn đánh chết tôi.

Mà lúc này, tôi đã kích hoạt được Hỏa Thiên Công.

Chỉ trong một cái nháy mắt, tu vi của tôi cũng tăng lên tới cảnh giới Đạo Vương.

Bên ngoài cơ thể tôi bắt đầu tản ra luồng khí màu đỏ sậm, thoạt trông như máu tươi.

Đồng thời, một luồng khí tức mạnh mẽ không tên cũng phóng ra.

Cuồng bạo, hung lệ, tiêu cực, làm cho người cảm nhận được đều không khỏi hoảng sợ.

Cùng lúc ấy, tôi cũng rút Linh Đao ra, nắm chặt trong tay.

Thấy yêu đạo tới gần, tôi không ngần ngại mà lao lên giết chết.

“Đi chết hết đi!”

Lúc này, tôi đã đem mạng mình ra để liều, nên không hề kiêng kị gì, lấy mạng đổi mạng.

Trước đó, tên yêu đạo kia thấy tôi đã suy yếu tới tột cùng, nên cho rằng tôi đã không còn sức chiến đấu.

Những nay tôi lại đột nhiên lao tới, làm cho gã trở tay không kịp.

Kết quả, gã còn chưa kịp phản ứng gì, đã bị một dao của tôi đâm trúng ngực, lập tức chết tươi, trên mặt vẫn còn vẻ bàng hoàng.

Bình Luận (0)
Comment