Những tên yêu đạo khác thấy thế, lần lượt gầm lên…
Sau đó, chúng bao vây tôi từ bốn phía, đồng loạt phát động tấn công.
Song quyền khó địch bốn tay, càng đừng nói tới đám yêu đạo đều đã đạt tới cảnh giới Đạo Vương này.
Khoảnh khắc ấy, tôi đã sẵn sàng đón nhận cái chết rồi.
Những vào lúc mấu chốt này, một bóng người đột nhiên nhảy từ trên cao xuống, quét bay vài tên yêu đạo.
Cùng lúc đó, người nọ đáp xuống ngay phía sau tôi và gầm lên:
“Chết hết đi cho ông!”
Lập tức, một luồng khí lạnh trào dâng.
Tôi vừa quay đầu lại nhìn, đã nhận ra người tới không phải ai khác, chính là Hàn Tuyết Phong và Phong ca.
Không chỉ có hai người họ.
Không biết từ khi nào, lão Phong, Dương Tuyết, Hồ Mỹ, Tống Sơn Hà, Từ Lâm Tĩnh cùng với Hồ Mỹ đã giết chết hết lũ yêu đạo truy đuổi, lần lượt chạy tới bên cạnh tôi.
“Lão Đinh!”
Lão Phong hai mắt đỏ hồng, thở gấp không ngừng.
“Anh Đinh!”
Ngô Hưng Long cau mày, sắc mặt âm trầm.
“Đinh Phàm!”
Khóe miệng Dương Tuyết đã nhiễm máu tươi, nhưng ánh mắt vẫn kiên định như trước.
“Chú Đinh, chú nhất định phải cố chống đỡ đấy!”
Từ Lâm Tĩnh hơi mỉm cười, nhưng lại không che được máu tươi không ngừng chảy ra từ bụng.
“Nhóc con, anh đừng có mà chết trước tôi đấy!”
Tống Sơn Hà đã rất yếu, nhưng sự kiên định trên mặt vẫn không đổi.
“Chúng ta chỉ cần kiên trì thêm chút nữa, người trong tộc tôi tất sẽ tới cứu thôi!”
Hồ Mỹ đã hóa thành một con hồ lý to lớn, lúc này lại bình tĩnh cất lời.
Thấy mọi người như thế, tôi rất cảm động.
Một dòng máu ấm nóng chảy qua khắp cơ thể tôi.
Đời là vậy, sao phải sợ sống chết?
Khóe miệng lộ ra một nụ cười, tôi tiếp tục thiêu đốt chân nguyên bản mạng.
Cố gắng vận chuyển Hoả Thiên Công tới mức lớn nhất.
Lập tức, làn khí màu đỏ bao quanh cơ thể tôi càng đậm hơn, khí tức toả ra cũng đã đạt tới cực hạn.
Tôi chăm chú nhìn mọi người, rồi hung hăng nói:
“Được, chúng ta cứ thỏa sức chém giết một phen…”
******
Vừa dứt lời, tôi bắt đầu điên cuồng kích hoạt Hỏa Thiên Công.
Những người còn lại cũng đồng loạt gật đầu, chuẩn bị quyết chiến một phen.
Cùng lúc ấy, cách đó không xa, tiếng gào của Trương Tử Đào đã truyền tới:
“Quỷ Tam Nguyên, Dì Mỹ Nhân, các người còn chờ gì nữa?
Mau tiêu diệt bọn chúng cho tôi!”
Cha nuôi Trương Tử Đào là phó giáo chủ của tà giáo Mắt Quỷ, vì thế địa vị của tên này trong tà giáo cũng rất cao.
Đừng nói tới hai tên đà chủ của núi Lang Nha như Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân.
Cho dù là Nam Thất của thung lũng Hắc Ám, giờ phút này cũng phải nể mặt và nhường Trương Tử Đào mấy phần.
Sau khi nghe Trương Tử Đào nhắc nhở, Quỷ Tam Nguyên cùng Dì Mỹ Nhân cũng không chần chờ gì nữa.
Hai tên yêu đạo cùng hét lên một tiếng.
Sau đó vọt về phía chúng tôi, khí thế mạnh mẽ.
Còn Nam Thất vung tay lên, chớp mắt một cái, mười mấy tên yêu đạo đứng xung quanh cũng nhận lệnh.
Hàng trăm tên yêu đạo đứng cạnh Nam Thất cùng đồng thanh hét lớn một tiếng.
Sau đó, chúng vây quanh chúng tôi. Điều này chứng tỏ rõ ràng đối phương đã không còn muốn trêu đùa chúng tôi nữa, mà muốn ra tay thật.
Chúng định lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, trực tiếp tiêu diệt chúng tôi, khiến cho chúng tôi không còn sức lực để phản kháng nữa.
Thế nhưng sức mạnh lớn như thế, không phải là thứ mà lúc này chúng tôi có thể chống đỡ được.
Tuy nhiên, chúng tôi cũng không cam tâm bị giết chết như vậy.
Ai nấy đều vận đạo khí, dự định thực hiện nỗ lực cuối cùng.
Mà lúc này, tôi cũng đang điên cuồng vận Hỏa Thiên Công.
Tôi không biết tại sao, vào lúc này…
Tôi chỉ cảm thấy, Hoả Thiên Công được tạo ra lần này cực kỳ mạnh mẽ.
Không chỉ có thế, Hoả Thiên Khí trong cơ thể tôi cũng tăng lên.
Từ 5% nó đã tăng lên 10% một cách khó thể lý giải.
Tôi cũng có thể cảm nhận được rõ ràng, Hoả Thiên Khí trong người tôi trở nên càng mãnh liệt và dữ dội hơn.
Cũng vào giờ phút này, tu vi của tôi tăng từ cảnh giới Đạo Quân đỉnh phong lên thẳng tới cảnh giới Đạo Vương.
Nó gần như đã tăng lên hai cấp, có thể nói là rất đáng sợ.
Tôi mơ hồ phát hiện ra, cách tu luyện Hỏa Thiên Công này…
Cần tăng cường mức độ của Hoả Thiên Khí trong gân cốt người tu luyện.
Nồng độ càng mạnh thì sức mạnh sẽ càng được tăng lên.
Nhưng mà bây giờ thì sao?
Tôi đã không có thời gian để nghiên cứu Hoả Thiên Công.
Bởi vì đám yêu đạo xung quanh đã lao lên rồi.
Tay tôi nắm chặt Linh Đao, không ngần ngại mà tiến lên nghênh đón.
Bên trái tôi, cách đó 20m…
Đó là nơi kiếm Thái Nguyên rơi xuống, nếu có thể lấy được kiếm Thái Nguyên, tôi có thể đánh thức được tiền bối.
Có lẽ, chúng tôi vẫn tìm được một đường sống.
Nhưng mà hiện tại, khoảng cách 20m đối với tôi mà nói, quá xa.
Khoảng cách giữa tôi và kiếm có tới hơn trăm yêu đạo.
Nếu muốn lấy được kiếm Thái Nguyên, khả năng gần như bằng không…
Mấy người lão Phong, Dương Tuyết, Từ Lâm Tĩnh, Tống Sơn Hà cũng lần lượt hành động.
Gần như tất cả mọi người đều đã chuẩn bị sẵn sàng cho cái chết.
Đối với đám yêu đạo đang lao lên, chúng tôi không hề sợ hãi, cũng không chịu lùi lại dù chỉ một bước.
Trong nháy mắt, chúng tôi đã chạm trán với những tên yêu đạo kia.
Ánh kiếm bóng đao, đạo khí dâng trào.
Những tiếng gào hét không ngừng vang lên hết đợt này đến đợt khác.
Tay tôi cầm Linh Đao, lại lấy Hoả Thiên Công mạnh mẽ làm cơ sở, liên tục giết chết bốn gã yêu đạo.
Những người còn lại cũng không chịu kém, đều mang ý định dùng một mạng đổi hai mạng.
Tất cả đều dũng cảm không sợ chết, liều mạng chiến đấu.