Tuy rằng đã có viện binh mạnh mẽ, nhưng họ đều là linh thể chứ không phải thực thể.
Mà thời gian còn có hạn, một khi thời gian trôi qua, hai người họ đều sẽ biến mất.
Cho nên chúng tôi phải nắm bắt cơ hội trong khoảng thời gian này.
Sau đó chạy thoát khỏi thung lũng Hắc Ám, cho mình một cơ hội sống sót.
Mọi người đều hiểu được sự thật này, cho nên đều định tiếp tục liều chết chiến đấu, tìm cho mình một cơ hội.
Chúng tôi đứng chung một chỗ, chỉ liếc mắt nhìn nhau, chứ không nói lời nào.
Trong mắt mỗi người đều có ảnh lửa rực lên.
Cuối cùng, mọi người đồng loạt gật đầu, rồi cùng xoay người, hét lên một tiếng với mấy trăm tên yêu đạo kia:
“Giết…”
Chỉ trong chớp mắt, chúng tôi đã đứng thành một hàng.
Túm lấy tên Thiên Cơ Tử đang chết ngất kia, lần nữa lao vào giữa đám yêu đạo.
Bởi vì vết thương của Tống Sơn Hà tương đối nghiêm trọng, nên lúc này, lực chiến đấu của anh ta đã giảm thấp.
Cho nên, chúng tôi đã giao nhiệm vụ bảo vệ Thiên Cơ Tử lại cho anh ta.
Chúng tôi xếp thành hình mũi tên, bảo vệ Tống Sơn Hà và Thiên Cơ Tử ở giữa, rồi liều chết lao về phía trước.
Mộ Dung Ngôn và Hồ Tam Gia đứng hai bên mở đường cho chúng tôi, đồng thời cũng ngăn cản mấy tên yêu đạo mạnh nhất.
Trong lúc nhất thời, không có bất cứ tên yêu đạo nào có thể ngăn cản chúng tôi được nữa.
Ở phía sau chúng tôi, chỉ lưu lại những bộ thay khô héo của yêu đạo mà thôi.
Nhìn cảnh này, sắc mặt Nam Thất càng trở nên âm trầm hơn, đây đều là đệ tử của ông ta.
Nhưng lúc này, đã có nhiều tên chết như vậy.
Ông ta có chút phẫn nộ, lập tức nói với Lâu Nguyệt đứng bên cạnh:
“Tiểu Nguyệt, thả đám yêu thú ra!”
“Đường chủ, nhưng mà…”
“Không có nhưng nhị gì cả, hôm nay, tuyệt đối không thể để một tên nào trong đám đạo sĩ chính phái kia chạy thoát.
Nếu không, mặt mũi đường chủ của thung lũng Hắc Ám là bổn tọa đây biết giấu chỗ nào?”
Lâu Nguyệt nghe thấy thế, vội chắp tay:
“Vâng!”
Nói xong, Lâu Nguyệt một mình đi vào trong lối đi bí mật cách đó không xa.
Mà Trương Tử Đào đứng sau lưng Nam Thất lúc này đang không ngừng kêu gào với Quỷ Tam Nguyên cùng Dì Mỹ Nhân ở gần đó:
“Hai người còn đứng đờ ra đó làm gì? Mau ngăn cản nữ quỷ và Hồ Yêu kia lại…”
Quỷ Tam Nguyên cùng Dì Mỹ Nhân nghe thấy thế, kỳ thực trong lòng rất khó chịu.
Lúc đầu, tên Trương Tử Đào này chỉ là một tên tay sai vặt vãnh đi theo sau lưng bọn họ mà thôi.
Đến bây giờ, gã lại thành “Thiếu chủ” khoa tay múa chân trước mặt bọn họ.
Điều này làm cho hai tên yêu đạo Quỷ Tam Nguyên và Dì Mỹ Nhân thật không thoải mái.
Nói thế nào thì nói, bọn chúng cũng đường đường là đại yêu đạo một phương, đúng không?
Thế mà lại bị một thằng ranh con miệng còn hôi sữa chỉ đạo, ngẫm lại đã thấy tức giận.
Nhưng nghĩ đến cha nuôi của tên kia là phó giáo chủ, nhận được sức mạnh của Mắt Quỷ…
Người nọ lại được trường sinh bất lão, đạt được cuộc sống vĩnh cửu.
Bọn chúng cũng đành nhịn, lúc này liếc nhau, gật đầu một cái.
Lập tức, chỉ thấy hai tay Quỷ Tam Nguyên kết ấn.
Ông ta quát khẽ một tiếng, hai lá cờ lập tức bay ra.
Kia chính là “Hai lá cờ quỷ quái”, sương đen tỏa ra từng trận, tạo thành không khí lạnh lẽo quỷ dị.
Lá cờ đen mà lúc trước có thể khiến cho Long Tuyền chân nhân cùng với Tần đạo trưởng kinh ngạc, tất nhiên không phải một món tà khí đơn giả.
Ở một bên khác, Dì Mỹ Nhân cũng đang kết thủ ấn.
Ngay sau đó, liền nhìn thấy giữa trán Dì Mỹ Nhân xuất hiện một con Mắt Quỷ.
Nhưng con Mắt Quỷ của Dì Mỹ Nhân, trông thực sự rất giống một con mắt thật.
Bởi vì Mắt Quỷ của mụ ta không chỉ có con ngươi nhỏ, mà còn biết chớp mắt.
Bởi vậy, có thể thấy được, sức mạnh Mắt Quỷ của Dì Mỹ Nhân đã tăng lên nhiều.
Thậm chí còn vượt xa sức mạnh Mắt Quỷ của những tên yêu đạo chúng tôi đã gặp trước đó.
Chỉ là tôi không biết gấp mất lần mà thôi…
Sau khi hai tên yêu đạo kia lần lượt thi triển yêu thuật, dường như có hàng ngàn tiếng rên rỉ phát ra từ bên trong hai lá cờ quỷ.
“Ô ô ô, ngao ngao ngao” những tiếng la hét và rên rỉ như có như không vang lên.
Ngoài ra, những bóng đen quỷ mị cũng bắt đầu bay ra.
Ngay sau đó, chúng bay về phía chúng tôi, nhất định muốn giết chết chúng tôi.
Mà Dì Mỹ Nhân đã biến thành hình dạng mạnh nhất của mình.
Lại có thêm sức mạnh của Mắt Quỷ, khiến Dì Mỹ Nhân càng trở nên mạnh hơn.
Mụ ta cầm trượng đen trên tay, lao về phía chúng tôi.
Tốc độ của mụ ta rất nhanh.
Hơn nữa, trong lúc di chuyển, bên ngoài cơ thể mụ ta còn toả ra những làn sương mù màu vàng nhạt.
Đại chiến sắp nổ ra, trận chiến đẫm máu, lúc này mới chính thức bắt đầu…
*******
Vào lúc này đây, Quỷ Tam Nguyên cũng thi triển toàn bộ sức mạnh.
Dì Mỹ Nhân mở ra Mắt Quỷ, nâng tu vi của mình lên mức cao nhất.
Từ đó có thể thấy được, bọn chúng kiêng dè Mộ Dung Ngôn và Hồ Tam Gia tới mức nào.
Nhưng ngoài hai yêu đạo quen thuộc này, những yêu đạo khác trong thung lũng Hắc Ám này cũng tràn về phía chúng tôi như ong vỡ tổ.
Tiếng chém giết không ngừng, tiếng gào hét không dứt.
Từng bầy yêu đạo lao tới từ bốn phương tám hướng, bao vây xung quanh chúng tôi.
Hai lá cờ quỷ của Quỷ Tam Nguyên tiếp tục tản ra từng làn sương đen.
Những bóng quỷ lần lượt lao ra, bay thẳng về phía mấy người chúng tôi.
Dì Mỹ Nhân cầm trên tay cây trượng đen, tức giận lao đến.
Hai tên yêu đạo này đã vượt quá khả năng chống đỡ của mấy người chúng tôi.