Thi Muội (Dịch Full)

Chương 1702

Chương 1702 Chương 1702

Rốt cuộc tu vi chúng tôi mới tới đâu? Cũng chỉ mới tới cảnh giới Đạo Quân mà thôi.

Đối mặt với một yêu đạo cấp độ như Quỷ Tam Nguyên, chẳng khác nào chúng tôi tự chui vào đường chết cả.

Tuy nhiên, Mộ Dung Ngôn và Hồ Tam Gia cũng ngay lập tức phát hiện ra tình huống này.

Họ nhanh chóng đứng chắn trước mấy người chúng tôi, lần lượt hành động.

Trong khoảnh khắc, hai luồng khí tức hoàn toàn khác nhau va chạm.

Hai luồng khí tức này có sức mạnh tương đương, vì thế vừa chạm nhau đã bùng nổ.

Sau hai tiếng “Rầm rầm”, chúng liền lan ra giống như những làn sóng, không ngừng càn quét xung quanh.

Mấy tên yêu đạo lâu la ở phía trước căn bản là không chịu nổi.

Vừa đối mặt với làn sóng này, đã bị sức mạnh của chúng xô ngã nhào.

Người thì chết kẻ thì bị thương, hơn nữa, đám yêu đạo kia vẫn còn đang say rượu, nhiều tên còn đang mơ mơ màng màng.

Vì vậy mà tốc độ phản ứng của chúng chậm hơn bình thường rất nhiều.

Cho nên, rất nhiều tên yêu đạo vốn dĩ có thể né tránh được, bây giờ đều không thể tránh nổi.

Một đám bị cương khí đâm ngã trên mặt đất, miệng phun ra máu tươi.

Có những tên đã chết ngay lập tức vì nội thương.

Còn có tên nhát gan hơn, thì hai chân đã nhũn ra, không dám tiến lên trước.

Nam Thất đứng cách đó không xa, thấy thế, cũng không khỏi nhíu mày.

Ông ta chỉ có hai đến ba trăm đệ tử, thế mà nay đã chết không ít.

Muốn bồi dưỡng ra một lứa đệ tử khác, không phải là một chuyện dễ dàng.

Mà chỉ trong nháy mắt, Mộ Dung Ngôn cùng Hồ Tam Gia đã giết hơn hơn 30 – 40 tên rồi, điều này làm cho ông ta không thể không đau lòng.

Cho nên, sau khi nhìn thấy đám đệ tử của mình lui lại phía sau…

Ông ta cũng không ép buộc chúng, bắt chúng liều chết xông lên phía trước.

Thay vào đó, chúng đang chờ đợi cuộc tấn công từ Dì Mỹ Nhân cùng Quỷ Tam Nguyên.

Trong nháy mắt, Dì Mỹ Nhân đã đến gần chúng tôi.

Hồ Tam Gia thấy thế, cầm phất trần trong tay, trực tiếp vọt lên.

Ông ấy không hề sợ hãi Dì Mỹ Nhân chút nào.

Trong Hồ tộc, Hồ Tam Gia là người có tu vi cực cao.

Ông ấy được xưng là người có tu vi mạnh nhất, chỉ sau Hồ Mẫu.

Tuy rằng ông ấy không dùng bản thể để tới đây, những lúc này, khi đối phó với Dì Mỹ Nhân đã mở Mắt Quỷ, Tam gia lại không hề rơi vào thế hạ phong. Có thể thấy được đạo hạnh của ông ấy cao thâm cỡ nào.

Ở một bên khác, Mộ Dung Ngôn trực tiếp ngăn cản đám u hồn thoát ra từ hai lá cờ quỷ của Quỷ Tam Nguyên, giết chết bọn chúng.

Đồng thời, cô ấy cũng nhanh chóng bay lại gần Quỷ Tam Nguyên.

Sắc mặt Quỷ Tam Nguyên lập tức thay đổi, ông ta không ngờ được thực lực hiện tại của Mộ Dung Ngôn lại mạnh như thế.

Nhưng ông ta cũng không chần chờ, tiếp tục thay đổi thủ ấn.

Cuối cùng, chỉ nghe Quỷ Tam Nguyên gầm nhẹ một tiếng:

“Lâm binh đấu giả giai trận liệt tiền hành, sắc!”

Vừa dứt lời, Quỷ Tam Nguyên lại phất hai lá cờ quỷ trong tay.

Trong nháy mắt, hai lá cờ quỷ đột nhiên bùng nổ.

Luồng khí đen mênh mông cuồn cuộn thổi ra, nháy mắt đã che khuất hai lá cờ quỷ.

Ngay sau đó, tôi nhận ra đám khí đen kia đang tụ lại, chứ không hề tiêu tan.

Một cái đầu lâu quái vật nhanh chóng được ngưng tụ lại.

Ngay khi yêu vật kia được kết tụ, liền phát ra một tiếng gào rống “Ngao”.

Âm thanh này truyền khắp thung lũng Hắc Ám, sau đó nó há to miệng, định cắn Mộ Dung Ngôn.

Thấy thế, mày đẹp của Mộ Dung Ngôn hơi cau lại.

Hiển nhiên cô ấy cũng cảm nhận được nguy hiểm.

Cô ấy không chần chờ, liên tục tung chưởng ra, những tiếng “bang bang bang” liên tục vang lên, mỗi chưởng tung ra mạnh như gió lốc, lao thẳng về phía chiếc đầu lâu màu đen.

Một chưởng của Mộ Dung Ngôn đã xuyên qua bộ xương khô kia, nhưng lại không thể đánh tan được nó.

Cuối cùng, chiếc đầu lâu kia còn cắn ngược về phía Mộ Dung Ngôn một ngụm.

Mộ Dung Ngôn chỉ có thể nhanh chóng né tránh, nhưng vừa né sang một bên, Mộ Dung Ngôn mới phát hiện ra được một điều.

Chiếc đầu lâu được kết tụ từ sương mù đen này thực sự có thể hút được linh lực, bao gồm cả sức sống của các sinh vật sống gần đó.

Khi yêu vật này tiếp xúc gần mặt đất, cô ấy phát hiện ra, những cây cối xung quanh đều bị héo khô, vàng úa.

Giống như bị hút hết sinh lực, hơn nữa, chiếc đầu lâu kia dường như là một chiếc nam châm chuyên hút linh lực.

Chỉ cần tới gần đầu lâu kia, linh lực sẽ tự động bị hút đi.

Chúng tôi đang đứng trong vòng chiến nên có thể cảm nhận rõ ràng rằng chiếc đầu lâu này không hề đơn giản.

Nếu để cho mấy người chúng tôi đối đầu với nó, chỉ e là không có chút sức chống cự nào.

Nhưng mà lúc này, tôi không có thời gian để nghĩ nhiều, bởi vì có mấy tên yêu đạo đã lọt qua phòng tuyến của Mộ Dung Ngôn cùng Hồ Tam Gia, lao lên hòng chém giết mấy người chúng tôi.

Thấy thế, chúng tôi không dám chần chờ.

Ai nấy đều lần lượt xong lên, chỉ trong nháy mắt, đã lao vào chiến đấu với những tên yêu đạo này.

Trong lúc nhất thời, ánh kiếm chớp loé, đạo khí tán ra không ngừng.

Mấy người chúng tôi cũng chẳng quan tâm gì nhiều, chỉ lao về phía trước.

Bởi vì, lúc này cũng không có quá nhiều yêu đạo bao vây chúng tôi, cho nên chúng tôi cố gắng đẩy nhanh tốc độ, không dám chậm chễ.

Hơn nữa, chúng tôi cũng không gặp phải đối thủ quá mạnh.

Cùng lúc ấy, Nam Thất đứng ở phía cửa thung lũng kia cũng đang mải đối phó với Mộ Dung Ngôn.

Vì thế ông ta không có thời gian đâu mà để ý tới mấy người chúng tôi.

Bởi vì sức chiến đấu của Mộ Dung Ngôn quá mạnh, cơ hồ có thể dùng hai từ biến thái để hình dung.

Bình Luận (0)
Comment